Giới Thiệu Truyện Mang Theo Hệ Thống Game Lăn Lộn Dị Giới
Là một người chơi hỗ trợ không có DPS cố định, Cảnh Tinh Hà thường xuyên gặp phải những DPS khi bắt đầu trận đấu cứ như chó hoang xổng chuồng, chạy tán loạn khắp nơi. Cậu không chỉ phải chạy theo họ để hồi máu mà còn bị họ bật mic chửi bới "Biết chơi hỗ trợ không hả, từ đầu trận đến giờ chả cho tao được miếng máu nào".
Sau một trận đấu nữa lại phải chạy theo hồi máu cho DPS suốt cả trận, kết quả là bản thân bị đối phương tập trung tấn công đến chết, đồng đội vẫn còn bật mic than phiền hỗ trợ kỹ thuật kém, đứng yên hồi máu cũng không xong. Nhìn vào lượng hồi máu hàng vạn mỗi giây của đám DPS đó và bản thân thì toàn một màu đỏ trong lịch sử đấu trường, Cảnh Tinh Hà cảm thấy tinh thần suy sụp.
Cái gọi là thương cho roi cho vọt, hỗ trợ nuôi lớn kẻ thù, nếu cậu còn hồi máu cho đám ngu ngốc này nữa thì cậu là chó.
Sau khi kết thúc trận đấu, việc đầu tiên Cảnh Tinh Hà làm là tháo bỏ trang bị hỗ trợ của mình, gửi tin nhắn cho người cày thuê nhờ họ làm cho mình một bộ trang bị DPS.
Kết quả là trang bị còn chưa kịp có, Cảnh Tinh Hà đã xuyên không cùng với tài khoản game của mình vì thùng máy quá tải phát nổ.
Tin tốt là, linh thạch, ngoại trang và kỹ năng sống trong túi đồ của cậu đều được mang theo.
Tin xấu là, cấp độ của cậu về 0, không chỉ vậy, trước khi xuyên không mặc dù đã tháo bỏ trang bị hỗ trợ, nhưng cậu quên chuyển sang DPS, mà việc chuyển đổi tâm pháp DPS chỉ có thể thực hiện sau khi đạt cấp 50.
Nhìn vào lượng hồi máu +233 của mình, và lượng sát thương -1-1-1 gây ra bởi kỹ năng sát thương duy nhất, Cảnh Tinh Hà im lặng.
Chẳng lẽ... chỉ có thể đi tìm một tên ngốc nào đó làm DPS cố định?
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Mang Theo Hệ Thống Game Lăn Lộn Dị Giới!