Đường Vân Đại Đạo
Khi nghe tôi nói vậy thì Thổ Lĩnh thở dài cau mày rồi mới nói ra một sự thật đáng buồn.
"Ài, tôi e là khó có đủ lực lượng đối kháng chống lại bọn cầm quyền."
Tôi cau mày nghi hoặc.
"Sao vậy?"
Lúc này Thổ Lĩnh bắt đầu giải thích.
"Thực ra con đường tu hành của tộc người Lùn đã bị đứt.
Trước đây chúng ta ai cũng có thể tu luyện.
Chỉ cần khai thác được tài nguyên phù hợp, cộng thêm vận chuyển năng lượng theo đường vân đại đạo thì rất nhanh sẽ gia tăng thực lực.
Nhưng từ khi giai cấp cầm quyền muốn lũng đoạn thị trường thì chúng đã âm thầm xóa đi con đường tu hành của chúng ta.
Hiện giờ chúng ta đều phải mày mò từng bước để đột phá.
Đám cầm quyền thì có sẵn tài nguyên và lộ tuyến đại đạo nên thực lực của chúng vượt xa chúng ta.
Thực sự chênh lệch lớn tới nỗi chúng ta không nghĩ có thể chiến thắng.
Thực lực của chúng giờ cũng có thể ép, khiến cho tất cả con dân người lùn một mực nghe theo không giám phản kháng."
Tôi lại thở dài nhớ về thời đại kiếp trước.
Tình cảnh này trước đây cũng vậy.
Những ngày đầu phương tây xâm chiếm quốc gia tôi thì cũng có nhiều người chấp nhận đầu hàng vô điều kiện.
Thực lực chênh lệch quá mức giống như trời và đất khiến con người ta không có dũng khí mà chống lại.
Nhưng chỉ cần có vũ khí tương đồng thì người dân thà chết cũng sẽ không chịu làm nô lệ.
Dân tộc nhỏ bé của tôi đã anh dũng hi sinh và dành chiến thắng.
Tạo thành một mốc son chói lọi trong mắt quốc tế.
Chợt tôi nhớ ra một thứ.
Tôi lấy trong không gian ra một tấm da rồi trực tiếp ném cho Thổ Lĩnh.
"Cậu xem, đây là cái gì?"
Thổ Lĩnh chẳng mấy quan tâm mà đỡ lấy nhưng khi thứ đó rơi trên tay thì đôi mắt hắn trợn tròn.
"Đây, đây, đây là lộ tuyến vận hành đại đạo của tộc người lùn thời thượng cổ.
Hơn nữa còn là cấp bậc bát đoạn đỉnh phong gần trở thành tạo hóa."
Tôi không hiểu lắm về cảnh giới tu hành của họ nên hỏi lại.
"Vậy nó có ích không?"
Tôi nhàn nhạt hỏi nhưng Thổ Lĩnh lại kích động vô cùng.
"Rất có ích, vô cùng có ích.
Với tấm da này thì chỉ cần có đủ tài nguyên, đảm bảo trong nửa năm, chúng tôi có thể đối đầu với giai cấp cầm quyền hiện tại."
Nói rồi Thổ Lĩnh trực tiếp hai tay đan chéo trước ngực, cúi người bày tỏ sự cung kích cao nhất với tôi.
Tôi cười đỡ cậu ta.
"Ha ha, vậy thì tốt.
Tài nguyên tôi có thể giúp cậu.
Không biết cậu cần những cái gì đây."
Thổ Lĩnh miêu tả sơ qua những tài nguyên quan trọng giúp họ ra tăng thực lực.
Tôi thì tiện tay móc trong không gian ra một số thứ vứt cho hắn.
"Cậu đem số này đi chuẩn bị lực lượng đi.
Tôi sẽ đi chuẩn bị tài nguyên và xoay chuyển càn khôn.
Khi nào xong thì sẽ giao mọi thứ lại cho cậu."
Thổ Lĩnh thấy tài nguyên thì vô cùng kích động nhưng rồi cầu lại đưa mắt nhìn tôi đầy nghi ngại.
"Vì sao anh lại tốt với chúng tôi như vậy?
Tôi nhe hàm răng nhọn hoắt mà nói đùa.
"Vì người “ lùn ” đều là anh em."
Chữ lùn trong câu nói của tôi vừa chỉ người thấp cả về ngoại hình và thân phận.
Thực ra không có tôi thì sớm muộn thế giới bị bóc lột kiểu này cũng sẽ sụp đổ.
Nhưng là thân nam nhân thì phải để lại cho đời một dấu chân.
Tôi thấy được thời thế thì ngu gì không tiện tay mà làm.
Thổ Lĩnh nghe tôi nói vậy cũng chỉ gật đầu.
Đôi khi mục đích của tôi không quan trọng, thứ quan trọng là tôi đem lại lợi ích gì cho đá Thổ Lĩnh
Dù là con dao thì ít ra nó vẫn có giá trị của nó, còn hơn chỉ là một cục đất nhỏ ven đường chẳng ai cần.
Rất nhanh kế hoạch của chúng tôi đã có được thống nhất chi tiết.
Tôi sẽ dựa trên bản đồ mà Thổ Lĩnh đưa cho mà tìm cách đánh cắp hết bảo khố của đám cầm quyền.
Sau đó đem tài nguyên tu hành cho đám người Thổ Lĩnh.
Chắc chắn trong nửa năm, đất nước này sẽ loạn thành một đoàn.
Như vậy có thể với dân chúng là sự khổ cực, là sự bi ai nhưng giờ họ có thực sự được sống đúng nghĩa không thì không biết.
Đến lúc đó họ sẽ buộc phải chọn cho mình một con đường để đi.
Thông qua trò chuyện, tôi cũng đã biết được một khái niệm đó là "đường vân đại đạo".
Đây là một dạng chứng minh thành quả kiểm soát với quy tắc thiên địa, đại đạo.
Con kiến có thể nâng vật gấp 3 lần trọng lượng cơ thể thì gấp 10 lần hay 1000 lần sẽ đều có thể.
Điều khác biệt duy nhất là đại đạo lĩnh ngộ được là bao nhiêu.
Tôi cũng vậy, đạo không gian càng tinh thông thì khoảng cách dịch chuyển càng xa, độ chính xác càng lớn và còn vô số năng lực đi kèm nữa.
Biểu hiện của chúng tôi là cái xoáy ở bụng.
Xoáy càng nhiều vân chứng tỏ hiểu biết càng sâu.
Hay như tinh linh tộc thì đường vân trong mắt càng nhiều thì tên bắn ra sẽ càng mạnh và càng chuẩn xác.
Tộc người lùn thì nó có đường vân trên cơ thể như một dạng mạch điện tử.
Đường mạch càng nhiều thì lực lượng có thể khống chế càng lớn.
Những đường vân đó vừa là biểu hiện nhưng nó cũng vừa là đường vận chuyển năng lượng.
Loài kiến có thể nâng trọng lượng vì cấu tạo cơ bắp của chúng cho phép làm điều đó.
Con người không thể làm được vì cấu tạo khác loài kiến.
Nhưng nếu con người luyện tập để nhóm cơ giống loài kiếm phát triển thì sao.
Đây giống câu chuyện của máy móc vậy.
Chỉ cần chúng ta hiểu cấu tạo của chúng thì chúng ta sẽ làm được các sản phẩm khác nhau mặc dù cùng chung một đống vật liệu như nhau.
Tôi đã có một ý tưởng điên rồ để đạt tới tạo hóa cảnh là tham ngộ cách vận hành của đại đạo trong thiên địa này.
Tất nhiên cảm ngộ lần này sẽ không chỉ còn đơn thuần là lực lượng nguyên tố trước đây mà nó là sự cụ thể hóa như không gian, lực lượng, sức đột phá ….
Sau khi mọi chuyện đã xong xuôi thì tôi quay về gặp Trưng Nữ để cô ấy bớt lo.
Khi tôi về thì đã thấy cô ấy đi qua đi lại ở cửa phòng.
Tôi cứ thong dong mà đi như không có gì.
Cô ấy nhìn thấy tôi thì lập tức xoay người, đi vào phòng đóng cửa.
Tôi quả thực gãi đầu chẳng hiểu kiểu gì.
Nếu cô ấy là người yêu của tôi thì chắc tôi sẽ mặt dày mà vào phòng năn nỉ kiểu.
"Sao? Nàng lo lắng cho ta à?"
Rồi cô ấy sẽ nói.
"Ai thèm nhớ loại yêu tinh như ngươi."
Cơ mà tôi nào có ý gì nên đành lặng lẽ về phòng.
Vừa mới đặt mông lên giường định nghỉ ngơi một chút thì một tiếng mở cửa lớn đến từ Trưng Nữ.
Cô đẩy cửa bước vào hỏi.
"Ngươi không sao chứ?"
Tôi xua tay.
"Không sao.
Ta dù sao cũng là yêu tinh nên chạy trốn là nghề của ta."
Cô ấy nhìn tôi một hồi, thấy thực sự không sao mới yên tâm.
Đăng bởi | Thaotmt |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |