Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kho Báu Tộc Người Chim

Tiểu thuyết gốc · 1363 chữ

Vũ Xuân Hương vội tới cảm tạ chúng tôi.

Cô trực tiếp quỳ một gối, dùng lễ nghi cao nhất.

"Đa tạ các vị đã ra tay tương trợ.

Tộc người chim chúng tôi đời đời nhớ ơn mọi người."

Trưng Nữ thì khách khí.

"Không có gì đâu?

Chỉ là tiện đường thôi."

Nhưng Vũ xuân hương trải qua thời gian bôn ba khổ cực đã không còn là công chúa ngang ngược, kiêu ngạo, không hiểu chuyện trước đây.

Cô lập tức phân phó thuộc hạ.

"Các người chia nhau đi tìm kiếm tộc nhân lưu lạc.

Nói với họ là chúng ta đã chiếm lại được tổ.

Bảo họ trở về cùng xây dựng lại tộc quần."

Rồi cô quay sang một nhóm khác nói.

"Còn mấy người lập tức lên chỗ cao nhất, dùng tốc độ nhanh nhất khắc lại chân dung các anh hùng đã giúp tộc ta diệt rồng."

"Vâng, thưa công chúa."

Những thuộc hạ vui vẻ nhận lệnh rồi rời đi.

Sau đó Vũ Xuân Hương mới quay sang chúng tôi.

"Giờ mời các bạn tới phòng khách để nghỉ ngơi.

Nếu có gì cần phân phó xin cứ trực tiếp nói."

Chúng tôi cũng không từ chối.

Rất nhanh chúng tôi được đưa tới một hang động lớn trên vách núi.

Ở trong hang động là hàng loạt đá thạch anh lấp lánh.

Chúng tôi được an bài ngồi ở một cái bàn lớn, sau đó là một loạt sơn hào hải vì được mang lên.

Vũ Xuân Hương nâng lên một ly rượu nho mà nói.

"Thực sự với những gì các bạn đã giúp tộc người chim chúng tôi thì không có gì có thể đền đáp.

Như đã hứa thì các bạn sẽ nhận được tiền tài, địa vị và thậm chí là công chúa tôi."

Nghe vậy thì chúng tôi nhìn cô ấy cười.

Tôi nói.

"Này, Vũ Xuân Hương.

Cô đã trải qua cuộc sống ở nơi con người thì cô cũng biết.

Chúng tôi giúp cô không hề vì bất kì điều gì.

Về tiền bạc, tôi không thiếu, về bảo vật thì cái gì sánh được với Hoàn Gươm.

Còn về cô thì Huyết Hưng đã có ai đó rồi còn trong mắt tôi thì cô xấu lắm.

Thế Khô Cốt Quang Long, anh có hứng thú không?"

Nghe tôi nói vậy thì Trưng Nữ hiểu ý nên đỏ mặt.

Khô Cốt Quang Long mới đầu rất vui.

" Khè khè, có được công chúa người chim quả thật là không tệ."

Hắn nở nụ cười để tiện nhưng ngay sau đó, tôi dội cho hắn gáo nước lạnh khiến hắn tức giận.

"Vậy thì phải chúc cho Khô Cốt anh sớm sinh quý tử trở thành con rể tộc người chim."

Nghe vậy, tất cả đều nhìn xuống chỗ đó.

Khô cốt tức giận rồi ném một chùm nho tới chỗ tôi.

Tôi khì khì cười khoái chí rồi bắt lấy chùm nho mà ăn ngon lành.

Vũ Xuân Hương nghe vậy biết chúng tôi không có hứng thú gì với phần thưởng của tộc người chim.

Nhưng nếu không có gì đáp lễ thì thực sự không phải phép nên Vũ Xuân Hương lại nói.

"Thế này đi, ngày mai tôi sai người đưa các vị vào bảo khố.

Mỗi vị phải lấy một món trong đó.

Món gì cũng được.

Đó là tấm lòng của tộc người chim chúng tôi nên hi vọng các vị đừng từ chối."

Chúng tôi nghe vậy thì cũng không từ chối nữa.

Vui vẻ đánh chém một trận rồi nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau đã có rất nhiều tộc người chim quay trở về.

Dù sao đa phần họ vẫn không hề đi xa, dẫu sao ngoài tổ chim họ cũng không thể sống tốt được.

Rất nhanh, chúng tôi được một người chim dẫn vào trong bảo khố của họ.

Vô số vũ khí, bảo vật được cất giữ ở đây.

Với người chim có thiên phú ma pháp cao thì chỉ cần vũ khí thích hợp nữa là đủ nên họ thường tích trữ rất nhiều.

Cũng có rất nhiều bộ giáp cường đại.

Mặc dù được tự do chọn lựa nhưng quả thật chúng tôi không biết chọn cái gì.

Tất cả nhanh chóng chọn bừa một món.

Bạch Tượng thấy một viên đá phát sáng long lanh thì lấy nó làm dây truyền.

Khô Cốt tìm một cái áo choàng tương tự áo choàng bóng tối nhưng được phù phép để có thể bay lượn.

Huyết Hưng không biết chọn gì thì Trưng Nữ chọn cho hắn một viên đá mặt trăng.

Nghe nói đeo viên đá này thì tộc ma cà rồng không còn sợ sánh sáng cũng như bị phát điên khi ngày trăng tròn đến.

Tôi thì thấy được một cánh cửa rất thú vị.

Cánh cửa này là một không gian có thể chứa được người sống.

Mặc dù người trong đó giống như bị đóng băng cả về thời gian, nhận thức và cánh cửa vẫn hiện hữu ở ngoài nhưng tôi lại có thể đem nó vào không gian của riêng mình.

Nói cách khác tôi chỉ cần nghiên cứu và liên kết thành công thì tôi đủ khả năng để dùng không gian của mình giúp người khác di chuyển.

Đến lượt Trưng Nữ chọn bảo vật thì một cái lông vũ ngũ sắc bay ra ngoài.

"Đây là?"

Trưng Nữ nghi hoặc nhưng nhanh chóng nhận ra nó chính là cái lông vũ trước đó bị dùng để triệu hồi Huyết Long.

Không hiểu bằng cách nào mà nó vẫn âm thầm ở cạnh Trưng Nữ.

Lông Vũ hiển hiện trên trời phát ra hào quang bảy màu rồi một thân ảnh mờ ảo hiện ra.

Đó là một người chim với cái cánh ngũ sắc chứ không phải cánh trắng như trước đó chúng tôi thấy.

Chúng tôi không biết đó là ai.

Cũng đúng lúc này thì Vũ Xuân Hương tiến tới.

"Không biết các bạn đã chọn được…."

Nhưng chợt cô sững lại.

Khi nhìn thấy thân ảnh kia thì cô ta run rẩy.

"Lão, lão tổ tông.

Là người phải không?"

Ảo ảnh kia cười hiền cất giọng nói vang vọng đặc trưng của tộc người chim.

"Phải, là ta.

Đã qua nhiều năm như vậy, cuối cùng ta cũng đợi được ngày trả ơn."

Chúng tôi đều bất ngờ những cũng chẳng biết phải làm gì?

Rồi bà ta nhìn Trưng Nữ.

"Hậu Nhân của người đó.

Ta có một vật tặng ngươi."

Nói rồi bà ta bay đi.

Chúng tôi vội hiếu kì mà đuổi theo.

Cuối cùng ở trong kho, bà ấy đứng trước một cái rương.

Bà ấy đưa tay chỉ vào trong rồi nói với Trưng Nữ.

"Nhận lấy nó đi, nó có thể giúp con trong hành trình tiếp theo."

Dù có chút do dự, Trưng Nữ vẫn tiến tới cầm cái rương lên.

Thổi bụi bên trên rồi mở nó ra.

Bên trong là một cái trường tiên màu vàng sáng rực.

Trưng Nữ cầm vào nó thì nó như biến thành một phần cơ thể cô mà bắt đầu ngọ ngoạy, quấn quanh Trưng Nữ.

Trưng Nữ như hiểu ra điều gì vội cùi người cảm tạ.

"Cảm ơn tiền bối ban bảo vật."

Chỉ nghe một âm thanh ấm ấp.

"Được rồi, được rồi.

Ít ra ta đã trả được ơn cứu mạng năm đó.

Có thể yên tâm rồi."

Rồi bà ta xoay qua nhìn Vũ Xuân Hương.

"Ngươi tuy giờ tâm trí đã trưởng thành nhưng thực lực quá yếu.

Tộc người chim lại đang đại thương nguyên khí.

Ta không yên tâm giao tộc nhân cho ngươi."

Vũ Xuân Hương nghe thế thì vội quỳ xuống.

"Là do con vô dụng nhưng xin tổ tiên yên tâm.

Con nguyện dốc toàn lực bảo vệ tộc nhân."

Bà lão thở dài.

"Ta biết ngươi có lòng.

Thôi thì ta dùng chút pháp tắc cuối cùng giúp ngươi một chút.

Hi vọng tộc người chim có thể sống sót qua hạo kiếp."

Bạn đang đọc ẢNH GIỚI sáng tác bởi Thaotmt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thaotmt
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.