Bí Mật Tộc Người Khổng Lồ
Tên này có vẻ nhỏ gầy hơn, chỉ cao khoảng 20 mét.
Hắn thấy chúng tôi thì trực tiếp cầm lấy cái lồng ném vào túi rồi chạy đi.
Hắn nhanh chóng lẩn vào trong vườn ngô khổng lồ rồi mất hút.
Nửa ngày sau chúng tôi được thả ra.
Xung quanh là một hang động lớn.
Tên khổng lồ đó cầm dao rồi tiến lại gần chúng tôi.
Cảm thấy nguy hiểm thì Huyết Hưng rút gươm sẵn sàng phản kháng.
Nhưng mọi chuyện diễn ra ngoài dự đoán của chúng tôi.
Hắn dùng dao mà tháo cái lồng ra rồi nhìn chúng tôi nói.
"Chút nữa tôi tìm cách đưa mọi người rời khỏi nơi đây.
Tốt nhất các người không nên chạy loạn."
Trưng Nữ muốn biết rõ tình hình liền cất tiếng.
"Tại sao anh lại cứu chúng tôi?
Còn có đám người khổng lồ kia, sao lại nuôi người béo để làm gì?"
Tên không lồ ngửa mặt lên trời thở dài rồi bắt đầu kể.
Chắc là hắn cũng giấu mọi truyện trong lòng khá lâu nên cũng chẳng muốn dừng lại.
Hoặc cũng có thể đó là bản tính chân chất của người không lồ nên hắn không giấu giếm gì cả.
Hắn kể.
"Mọi chuyện phải kể về việc hơn 200 năm trước.
Vị vua người khổng lồ đã chết bỗng sống lại.
Nhưng khi hắn sống lại thì bắt đầu ăn thịt.
Hắn nói rằng đó là con đường để đạt được sức mạnh.
Mặc dù có nhiều tộc nhân phản đối nhưng không có tác dụng.
Chúng ta đành đi tới phía nam để có thể tách biệt với nhà vua.
Để có thịt ăn, hắn đã lệnh cho những kẻ đi theo, mang lương thực đi trao đổi với con người.
Con người không làm vẫn có ăn thì coi họ như thần minh mà tự nguyện dâng hiến những đứa con mới sinh của mình lên.
Nhà vua lại đem những đưa trẻ đó về, nuôi cho béo rồi mới ăn thịt.
Giờ đây, người khổng lồ đã triệt để chia làm hai phe ăn thịt và ăn chay.
Nhưng những người ăn chay như chúng tôi vì muốn giữ lại quy định của tổ tiên nên đành sống rải rác ở những khu vực hẻo lánh, tranh xung đột với đám ăn thịt kia."
Hắn kể trong một nỗi buồn mang mác.
Lúc này, Bạch Tượng nhìn hắn mà hỏi.
"Không biết sưng hô anh thế nào?"
Tên khổng lồ đó cười cười ngây ngô nói.
"Hãy gọi tôi là Thạc Trí Cao."
Chúng tôi khá bất ngờ khi nụ cười của anh ta rất đẹp mà không có răng nanh.
Trí Cao trông vẫn còn khá trẻ nhưng trên mặt đã toát ra vẻ rắn rỏi của người trưởng thành.
Chúng tôi nghe Trí Cao nói thì cũng đã hiểu sơ về tình hình nơi đây.
Nhưng biết làm sao được.
Tôi thì muốn nhờ Trí Cao dẫn chúng tôi rời khỏi cao nguyên Cổ Loa này nhưng Trưng Nữ nghĩ một hồi lại nói.
"Cảm ơn cậu đã giúp chúng tôi.
Nếu có gì cần giúp đỡ thì cứ nói."
Trí Cao nghe vậy cũng chỉ cười cho qua.
Chuyện ở nơi đây không phải ngày một ngày hai.
Hắn chỉ có lòng tốt muốn cứu được càng nhiều người càng tốt mà thôi.
"Không có gì đâu.
Tôi sẽ đưa mọi người tới nơi mình cần.
Chuyện của tộc người khổng lồ rất khó khăn.
Sợ là không ai có thể giúp được."
Thấy hắn nói lời bi quan thì Quang Long tức giận nói.
"Thân nam nhi há có thể nói lời không được.
Ngươi muốn thay đổi tình hình tộc người không lồ thì trở nên mạnh hơn rồi đánh bại vua là được rồi."
"Chuyện này."
Trí Cao nghe vậy thì khá chán nản.
Hắn cũng muốn trở nên mạnh hơn, cũng muốn đánh bại vua rồi thay đổi hết thảy.
Nhưng nghĩ là một chuyện còn làm lại là chuyện khác.
Hắn không nghĩ ra một tia hi vọng nào để có thể thay đổi cục diện.
Đây cũng là mẫu số chung của cuộc đời.
Có rất nhiều người trí cao hơn trời nhưng không có người chỉ dạy, dẫn dắt, chỉ điểm đường đi nước bước thì cũng đành chấp nhận số phận.
Thấy Trí Cao trầm mặc thì Quang Long tỏ vẻ đạo mạo vuốt ria mép rồi chợt nhận ra mình làm gì có ria mép mà vuốt.
Hắn bắt đầu ho khan.
"À, khụ khụ.
Nếu ta nói ta có cách có thể giúp cậu trở nên mạnh mẽ.
Thậm chí đánh bại được vua người không lồ thì cậu có dám mạo hiểm không?"
Nghe thấy câu nói này của Quang Long thì ánh mắt của Trí Cao sáng rực.
Hắn mong muốn tia hi vọng này lâu lắm rồi.
Dù cửu tử nhất sinh hắn cũn muốn thử.
Chúng tôi nghe xong thì cũng khá tò mò.
Bạch Tượng không nhìn được mà hỏi dồn.
"Anh Khô Cốt, mau nói đi chứ.
Làm gì mà cứ úp úp mở mở như không phải đàn ông vậy.:
Quang Long nghe vậy khá tức vì biết Bạch Tượng cố tỉnh xỉa xói mình nhưng thôi, chấp gì một con voi.
Thế là Quang Long vẫn chậm rãi mà kể.
"Tộc người khổng lồ là một chủng tộc vô cùng đặc biệt.
Họ sinh trưởng ở thảo nguyên trên cao mang tên Cổ Loa.
Họ sinh sống bằng việc hái lượm vì nơi đây có thực vật phát triển vô cùng tốt.
Thực vật cũng trở thành cội nguồn sức mạnh cho họ.
Hàng ngàn năm qua, họ cứ bình bình an an mà sống vì sức mạnh của cơ thể khổng lồ, không chủng tộc nào đấu lại được.
Nhưng họ cũng có một quy tắc là sẽ đấu tay đôi để chọn ra người làm vua cho tộc quần của mình.
Chỉ có người mạnh mẽ nhất mới xứng đáng trở thành vua và được tộc nhân kính trọng.
Vậy cậu có biết cách để các thành viên mạnh lên không?"
Quang Long kể sơ qua về tộc người khổng lồ rồi lại hỏi Trí Cao về một vấn đề tưởng chừng đơn giản.
Nào ngờ Trí Cao lại vò đầu gãi tai.
"Tôi không biết, trước giờ chúng tôi chỉ biết vác đá xây nhà và trồng trọt.
Nếu có luyện tập thì cũng chỉ là tập luyện với vật nặng để tăng cường cơ bắp."
Quang Long nghe vậy thì lắc đầu thở dài.
"Vậy là lịch sử đã bị che phủ."
Nhưng tôi nghĩ, đa phần là tộc người khổng lồ quá ngốc nên họ không có truyền thừa thông qua sách vở nên có những cái sẽ bị phai mờ theo thời gian.
Nghe Quang Long nói xong, Trí Cao vội quỳ một gối xuống hướng về phía Khô Cốt Quang Long mà nói.
"Xin ngài chỉ dẫn ạ."
Quang Trung Long cũng hiểu không thể để những thứ quan trọng như vậy bị che phủ liền nói.
"Kì thực có một thứ là liên kết giữa tộc người khổng lồ và thế giới bên ngoài.
Nó cũng là cốt lõi của sức mạnh cho tộc người khổng lồ."
Anh Mắt của Quang Trung Long nhìn lên trời.
Thấy vậy thì Bạch Tượng như hiểu ra điều gì.
"Ý anh là cây đậu thần kết nối nơi đây với con đường trên trời."
Quang Long nghe xong thì gật đầu.
"Phải, ngày xưa các chủng tộc muốn tới được cao nguyên Cổ Loa chỉ có thể đi con đường trên cao mà tộc người khổng lồ muốn rời khỏi nơi này cũng phải đi con đường tương tự.
Nếu di chuyển theo lối mặt đất sẽ bị trọng lực cường đại ép thành thịt vụn.
Chỉ có ăn được quả đậu thần thì mới có thể chống lại quy tắc này và đậu thần cũng là thứ chứa đựng sức mạnh, có thể giúp tộc người khổng lồ trở nên mạnh hơn."
Đăng bởi | Thaotmt |
Thời gian |