Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Chiến Vương Quyền

Tiểu thuyết gốc · 1317 chữ

Biết không ổn, tôi vội dùng không gian lực mà leo lên trên.

Nhưng tên người khổng lồ kia không chậm một chút nào.

Khi gần bị áp sát, tôi trực tiếp dịch chuyển ra trước con mắt hắn rồi tung ra một chút nước axit đã lấy được trước đó.

Tên khổng lồ bị bất ngờ thì ôm mắt gào rú mà cũng chỉ chờ như vậy, tôi lấy dao chém vào cái tay còn lại.

Hắn vội rụt tay theo bản năng và cũng vì thế, người hắn mất thăng bằng mà rơi từ trên trời xuống.

Tôi dịch chuyển tới trên bụng hắn và cứ duy trì tư thái đó.

Hắn thì vùng vẫy trong không trung nhưng cơ thể to béo khiến hắn chẳng thể làm gì tôi.

Sau một hồi thì hắn trực tiếp rơi trên mắt đất cái "ầm".

Khói bụi tan đi chỉ thấy tôi đang đứng trên bụng hắn.

Khí thế ngút trời như một cường giả.

Sau đó lại là một tiếng rầm nữa vang lên.

Tôi quay lại thì thấy một con voi khổng lồ.

Đó chính là Bạch Tượng.

Tôi cũng nhanh chóng thấy rõ bản thân đang bị bao vây bởi một đám người khổng lồ có răng nanh và vẻ mặt dữ tợn.

Còn ở giữa là tôi và mấy tên người khổng lồ đang thoi thóp đó là Trí Cao và một số người khác.

Lại nhìn bên chỗ tên người khổng lồ cầm đầu với cái vương miện bằng đá trên đầu thì tôi thấy một thân ảnh quen thuộc.

Đó là một tên không lồ thanh niên đã đi cùng với chúng tôi.

Ngay lúc này Huyết Hưng cũng ôm Trưng Nữ hạ xuống.

Mà trước đó cũng là một cái xác khổng lồ rơi xuống.

Sau đó tới lượt Quang Long trong hoàn cảnh tương tự.

Nhìn thấy mọi người đều không sao thì tôi cũng yên tâm.

Lúc này tên Vua kia nhìn chúng tôi mà kiêu ngạo nói.

"Mau đưa đậu thần các người lấy được ra đây.

Chúng ta sẽ tha cho các người một mạng.

Nếu không các người sẽ chết rất thảm."

Thấy tình hình không ổn, tôi toan bảo mọi người tìm cách chạy trốn.

Dù gì chúng tôi cũng đều có thể bay.

Ít nhiều tạm thời không lo lắng.

Nhưng sau lưng lại là đám người Trí Cao đang bị thương nặng nên thức sự rất khó xử.

Lúc này, Trí Cao nhìn tên thanh niên bên cạnh Vua mà nói.

"Thạch Trung.

Ngươi vì cái gì mà bán đứng chúng ta?"

Tên Thạch Trung kia nhếch mép cười.

"Hừ, từ bé các người đều bắt ép ta phải ăn chay.

Các người có biết ta ăn tới phát ngán rồi không.

Các người không biết mùi vị của máu thịt, của quyền lực nó tuyệt thế nào đâu.

Chỉ cần nói chuyện của các người cho Vua thì ta có thể ăn thịt thoải mái cũng có thể trở thành tù trưởng dưới một người mà trên một người.

Ta sẽ là chủ cả một vùng đất haha."

Nghe đến đây thì đám người Trí Cao cũng hiểu chuyện gì đã diễn ra.

Hắn là tộc người khổng lồ nhưng lại bị dục vọng xâm chiếm.

Tên vua kia có vẻ không kiên nhẫn.

"Nhanh, nói ta biết đậu thần ở đâu.

Nếu không…."

Ngay lúc này có mấy tên khổng lồ chạy tới.

"Vua, người xem.

Chúng ta tìm thấy chúng trên cây đậu."

Rồi mấy tên đó xòe trong tay ra là vài quả đậu xanh.

Thấy đậu thần đã vào tay tên Vua kia cười lạnh.

"Haha, đậu thần đã ở đây vậy thì các người có thể đi chết."

Quang Long thấy tình hình không ổn thì vội hô lớn.

"Đại Việt, đem đậu cho đám Trí Cao dùng.

Thương thế của họ rất nhanh sẽ khôi phục.

Những người khác cố gắng cầm cự."

Nói rồi hắn phóng ra âm hỏa phong tỏa một phía.

Bạch Tượng cả người bọc xương cốt cũng điên cuồng mà tấn công kẻ lại gần.

Trưng Nữ cầm trường tiên mà quật xung quanh.

Nơi trường tiên chạm vào đều bị hóa đá trong chốc nát.

Huyết Hưng cầm Hoàn Gươm chém ra các kiếm quang lớn mà chặn lại thế công.

Tôi như một con sóc dịch chuyển giữa chiến trường, tay cầm đậu vàng, rất nhanh đã đưa tới cho đám người Trí Cao giúp họ nuốt xuống.

Chỉ thấy thương thế của họ đang điên cuồng mà khôi phục.

Sau khi mọi thứ đã ổn hơn, Trí Cao đứng dậy hét lớn.

"Ta muốn đấu trận chiến Vương Quyền."

Nghe tới đây, tất cả người khổng lồ đều sững lại.

Không biết đã bao lâu, họ không còn nghe thấy hai từ cuộc chiến Vương Quyền.

Thông thường năm năm sẽ có một cuộc chiến để các tộc nhân tranh làm vua nếu muốn nhưng từ khi chuyển sang ăn thịt thì đã không ai còn quan tâm việc làm Vua đó.

Vậy mà giờ đây một tên trẻ tuổi, gầy gò, yếu ớt như Trí Cao lại dám đứng ra khiêu chiến.

Đây chẳng khác nào là sỉ nhục với danh dự, uy nghiêm của Vua.

Hắn nhìn trí cao mà cười lạnh.

"Được thôi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội.

Lại đây nào nhóc con."

Trí Cao nhấc thân thể đang trọng thương, khó nhọc đi tới.

Thực ra hắn chỉ muốn kéo dài thời gian cho tộc nhân khôi phục trạng thái để họ có thêm cơ hội sống sót mà thôi.

Mấy người họ cũng nhận ra suy nghĩ của Trí Cao mà rơi lệ.

"Trí Cao, đừng mà!"

Nhưng thiếu niên đã quyết thì sẽ không thay đổi.

Cậu hiên ngang mà bước tới trước mặt Vua.

Các người khổng lồ khác nhanh chóng tản ra để tạo thành một chiến trường thu gọn.

Hai người đứng nhìn nhau đầy sát khí.

Trí Cao lao vào tấn công trước.

Một cú dấm được tung vào mặt Vua.

Hắn không tổn tương một chút nào.

Hắn xoay mặt ra nhìn đầy khinh bỉ rồi đưa tay lên, tát một cái.

Trí cao trực tiếp văng ra 5 mét.

Rồi hắn nhếch mép nói.

"Chỉ có vậy sao.

Mấy cú đấm đó của ngươi chẳng đủ để gãi ngứa cho ta."

Trí Cao lồm còm bò dậy, vẫn cắn rang lao tới.

Cậu ta tung liên tiếp vài đấm vào ngực Vua nhưng hắn chỉ cười.

Thầm chí hắn còn quay lưng như thể để cho Trí Cao tùy ý mà đấm lưng.

Sau một hồi hắn quay lại nở nụ cười chán ghét rồi đạp một cái.

"Phế vật như ngươi mà cũng xứng để khiêu chiến vương quyền sao."

Cú đá lần nữa khiến Trí Cao bay ra xa cả chục mét.

Trí Cao vẫn tiếp tục đứng dậy.

Thấy dưới hai đòn không lưu lực của mình mà Trí Cao vẫn đứng dậy được.

Tên Vua đó như phát điên.

Hắn sẽ dùng những thứ tàn bạo nhất để khiến tất cả tộc nhân phải sợ hãi mà không dám mạo phạm hắn nữa.

Tên Vua lao vào nắm cổ Trí Cao nhấc lên.

Sau đó liên tiếp những cú đấm đầy man lực tung ra vào bụng Trí Cao.

Sau khi đấm chán, hắn lại tung Trí Cao lên mà đá như đá bóng.

Sau một hồi thì hắn sút Trí Cao ra xa.

Với ngần đấy công kích sẽ không một người nào có thể đứng dậy nhưng kì tích đã phát sinh.

Chỉ thấy Trí Cao tiếp tục đứng lên.

Nhưng trên thân lại bốc ra một ánh sáng lờ mờ màu đen đỏ.

Quang Long thấy vậy cười nói.

"Haha, đó là ý chí chiến đấu."

Bạn đang đọc ẢNH GIỚI sáng tác bởi Thaotmt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thaotmt
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.