Tiểu Bạch rời đi, lần đầu gặp ông bà nội
Thái độ lão này đưa ra đã đủ nhún nhường và đầy đủ thành ý,Nhật Nam quay sang hỏi Tiểu Bạch.
-Ngươi thấy sao, có muốn quay về không.
-Đệ không có kí ức về phụ thân ngoài những hình ảnh trong giấc mơ,còn mẫu thân thì khác. Đệ nhớ rằng mẫu thân rất thương đệ,năm đấy người đã vì đệ mà liều chết cản địch nhân cho đệ chạy trốn. Đệ muốn gặp lại người để báo bình an.
-Vậy đệ cứ về đi,xong việc ta sẽ đi tìm đệ, lúc đấy ai bắt đệ chịu ủy khuất ta sẽ lấy lại công đạo lại cho đệ.
Nói rồi Nhật Nam quay sang nhìn đến lão ma thú cấp 7,cậu ghé sát tai lão mà nói nhỏ.
-Ngươi nhớ lấy,nếu em ta phải chịu ủy khuất thì sẽ không còn là cảnh cáo nữa đâu, biết chưa.
Luồng khí tức kinh khủng khiến lão ta sợ hãi tất nhiên là do Mị Thiên đánh ra qua Thất Linh Phong họa quyển,vì thế mà Nhật Nam mới biết. Giờ cậu đem ra làm thứ trấn nhiếp lão ta để Tiểu Bạch có một chút dựa vào.
-Vị thiếu hiệp này xin yên tâm,thiếu chủ về chắc chắn sẽ được sủng ái không chịu ủy khuất gì đâu ạ,xin chớ lo.
-Ta không lo,ngươi mới cần phải lo, Tiểu Bạch, đệ có thể yên tâm về thăm mẫu thân được rồi,chỉ cần nhớ phải thật chăm chỉ tu luyện biết chưa.
-Đệ biết rồi,nhưng muốn đệ trở về phải có điều kiện.
-Điều kiện gì xin thiếu chủ cứ nói.
-Ngươi, ngươi nữa thay ta bảo vệ đại ca.
Tiểu Bạch chỉ vào hai con Thiểm Điện Điêu ra điều kiện.
-Không được Thiểm Điện Điêu tộc ta chỉ làm vật cưỡi cho Hổ Vương vĩ đại và dòng dõi của ngài.
-Hừ vậy lời của Hổ Vương tương lai ngươi dám không nghe sao, có tin ngay khi kế vị ta sẽ diệt sạch tộc của ngươi hay không. Không niệm tình dáng vẻ các ngươi có chút thuận mắt,ta đã trực tiếp giết rồi. Dám nói chuyện hỗn láo với nghĩa phụ và đại ca ta.
Lúc này lão ma thú kia cũng ra hiệu khiến bọn chúng miễn cưỡng mà đồng ý.
-Còn miễn cưỡng không vui sao,các ngươi không biết mình đang có cơ duyên lớn đến bậc nào đâu. Các ngươi sao không thử nghĩ xem, chỉ 4 năm ngắn ngủi mà tu vi ta ở đâu ra mà cao được thế này.
Lúc này mọi người mới nghĩ tới chỉ với thời gian ngắn ngủi 4 năm mà Tiểu Bạch đã có tu vi như vậy quả là thần tốc nha. Mọi chuyện đến đây cũng kết thúc trong êm đẹp. Lúc chia tay Nhật Nam còn vất cho Tiểu Bạch một đống ma hạch cấp 7,cấp 8 phù hợp với hệ linh lực của nó và dặn chăm chỉ tu luyện. Lúc này hai con Thiểm Điện Điêu mới tin lời Tiểu Bạch nói,thái độ cũng bớt miễn cưỡng đi nhiều.
Đoàn ma thú đi rồi mẫu thân mới kéo tay Nhật Nam quỳ trước mặt người trung niên khi nãy.
-Con dâu Thư Y xin ra mắt cha,ra mắt Tiếu thúc.
Nhật Nam chợt hiểu rồi lên tiếng theo.
-Cháu trai Nhật Nam ra mắt ông nội,ra mắt Tiếu gia gia.
Chỉ có Nhật Quang sau khi thấy mẹ con hai người quỳ được một lúc mới miễn cưỡng hạ mình.
-Phụ thân người mới trở về a,bao giờ ngươi và Tiếu thúc sẽ lại rời đi vậy.
-Bốp…Tiểu tử thối,ngươi chán ghét lão cha ngươi đến thế hay sao mà chưa gì đã muốn đuổi ta đi rồi. Sở dĩ ta và Tiếu thúc ngươi có mặt ở đây vì nghe tiểu tử Nhật Minh kia nói ta có một chắt nhi rất có bản sự a.
Nói rồi người này nhìn đến Nhật Nam với đôi mắt rất tán thưởng. Ông thử cảm ứng Linh lực để phán đoán tu vi của cậu thì bị che dấu hoàn toàn. Ông ngỡ ngàng nhưng nụ cười lại càng rạng rỡ hơn.
-Đúng là rất có bản sự nha,lại đây để ông nội nhìn kĩ hơn nào.
Nhật Quang thấy thái độ của lão cha mình như Vậy thì rất bất mãn,xưa kia người đàn ông này đã rất nghiêm khắc với mình. Những trận đòn của ông ta Nhật Quang vẫn còn kí ức nguyên vẹn. Vậy mà bây giờ ông ta lại tỏ ra hiền từ với thằng nhóc kia đến vậy.
Người trung niên kia chính là Nguyễn Nhật Ánh,tộc trưởng đời trước của gia tộc họ Nguyễn. Sau khi từ bỏ chức vị tộc trưởng gia tộc ông tăng tiến tu vi,đứng vào hàng hộ pháp thì cùng ái thê du sơn ngoạn thủy chẳng mấy khi quản việc gì trong tộc. Năm xưa khi Nhật Quang trúng độc thì ông cùng vợ đã đi khắp nơi tìm thuốc giải, nhưng chỉ có bọn Hội Tam Điểm mới có thể luyện đan nên vẫn tìm cơ hội ở hải ngoại xa xôi. Vài năm trước biết con trai đã khỏi vợ chồng hai người chuyển sang đi kiếm mấy kẻ của Hoàng Tuyền Động báo thù.
Ông lần này về vì gia tộc có nhiệm vụ liên quan đến cháu trai mình. Chẳng là tộc trưởng Nhật Minh biết Nhật Nam rất bất phàm lại đang có kế hoạch huấn luyện quân đội phổ thông nên cần người trông nom một hai. Trong các hộ pháp đáng tin thì dĩ nhiên ông ta là đáng tin nhất rồi,vì thế mà hôm nay ông mới có mặt ở đây. Người được Thư Y gọi là Tiếu thúc chính là Vi Nhất Tiếu nghĩa đệ được ông nhận thức từ thời thiếu niên, sau này cũng được mời vào gia tộc làm hộ pháp khách khanh,đứng hàng chữ Địa.
-Ông nội,bà nội đâu rồi ạ.
Nhật Nam cũng có chút kí ức về hai người ông bà tiện nghi này. Không thấy người còn lại đâu nên muốn hỏi.
-Ha ha,bà nội con đang đi chuẩn bị lễ vật cho con đó,chẳng phải con đang cần người sao. Bà nội đang mang người đến đây cho con đó.
-Người gì cơ ạ.
-Ha ha,con quên bà nội con họ gì sao.
Lúc này Nhật Nam mới nhớ ra bà nội mình là Đinh Chiêu Quân,tổ tiên bà từng dẹp loạn 12 sứ quân vang danh tứ hải. Người nhà họ Đinh đều là các chiến trận sư bản lĩnh hơn người. Nếu mời được những người này huấn luyện chiến pháp thì quân đội này của Nhật Nam chẳng khác nào “hổ mọc thêm cánh”.
Hai người đi cùng nhau rồi về cũng cùng nhau, vậy sao mẫu thân chuẩn bị quà cho cháu nội mà người lại về tay trắng,không thấy xấu hổ sao.
Những kí ức bị nghiêm khắc giáo huấn năm xưa khiến Nhật Quang vẫn ghi thù. Vì vậy từ đầu tới giờ đều không cho lão cha mình sắc mặt tốt.
-Tiểu tử, lâu rồi không ăn đòn thấy ngứa da phải không. Quà tất nhiên có nhưng là dành cho con dâu và cháu dâu tương lai.
Nhật Quang định nhắc tới Mị Thiên nhưng Mị Thiên và Thất Linh Phong đều là những con bài bảo mạng của con trai nên ông để cậu tự nói. Nhật Nam chọn không nói gì để mẫu thân nhận từ tay ông nội 2 món đồ. Đấy là 2 miếng ngọc bội màu thanh thiên dịu nhẹ.
-Đây là Ái Tâm Ngọc, người nam nhỏ máu cùng chút hồn niệm lên trên ngọc này,người nữ giữ lấy viên ngọc thì dù xa đến đâu cũng cảm nhận được tâm tình ba động của chàng trai. Hơn thế luôn cảm nhận được sự ôn nhu an ủi của tình nhân. Các ngươi suốt ngày phiêu lưu bên ngoài ý trung nhân không tránh được lúc cô đơn mong nhớ. Có viên ngọc này cạnh bên ít nhiều các nàng ấy cũng được an ủi một phần.
-Đa tạ cha.
Thư Y rất hài lòng vì món quà,vì dù đã có Thông Thính Thạch Bàn nhưng thời thời khắc khắc cảm nhận sự ôn nhu của chồng thì nàng sẽ rất vui. Nàng cũng giữ lại một mảnh ngọc khác đưa lại cho con trai để cậu ấy trao cho người thích hợp.
Gia đình mấy người tiếp tục hàn huyên ở căn nhà nhỏ của gia đình Nhật Nam dưới thung lũng. Nhìn đội quân đang dần có hình có dạng Nguyễn Nhật Ánh vô cùng hài lòng và rất đỗi tự hào về cháu trai mình. Ngày hôm sau bà nội của Cậu cũng về đến nơi.
Gọi là bà nội theo vai vế chứ người phụ nữ đó không hề già chút nào. Thậm chí người còn là một mĩ nhân không phân cao thấp với mẫu thân cậu, khác là ở nàng toát lên vẻ hào sảng của nữ chiến tướng không như mẫu thân là thuần khiết ôn nhu. Thông thường những người đột phá Thông Thiên cảnh thì bộ dáng cũng sẽ duy trì ở thời điểm đó. Vì vậy có thể thấy được thiên phú của hai người họ cũng rất cao.
-Tiểu Nam ngoan,bà mang cho cháu gần 50 đệ tử trong gia tộc đến đây tùy cháu sai bảo theo ý muốn. Họ đều là những chiến tướng,các nhà quân sự trời sinh,ta tin cháu sẽ rất hài lòng.
-Tất nhiên là hài lòng rồi ạ,người nhà họ Đinh xưa nay vẫn luôn khiến người ta ngưỡng mộ về tài cầm quân và sử dụng chiến pháp. Có được họ giúp sức,cháu cảm thấy rất vinh dự ạ.
Bà nội Nhật Nam vui vẻ mà cười típ cả mắt,trước là con trai giờ lại đến cháu khiến bà được nở mày nở mặt. Bà quay sang cười với Thư Y như một sự khen ngợi dành cho cô con dâu tài giỏi.
Nhật Nam lúc này đã rất nóng lòng mà đi gặp những người mà bà nội đem tới đây. Cậu vô cùng kinh hỉ khi họ còn đem theo hai bộ chiến pháp cực kì lợi hại là Cửu Long Chiến Pháp và Cương Nhu Giao Dung trận hình. Hiện tại mọi người đã được chỉ định đến từng đội ngũ thích hợp để phổ cập chiến pháp. Nhật Nam cũng rất hào phóng khi tặng mỗi người một con chiến thú để bảo vệ và hỗ trợ họ di chuyển.
Mọi chuyện trong thung lũng đã đi vào guồng quay. Nhật Nam cần thoát thân để tiếp tục các bước kế tiếp thăm dò đồng minh. Ngày trước Đại Nam cố quốc có quốc thổ trải dài theo bờ biển vô cùng trù phú và xinh đẹp. Khi Hoa Bắc đại triều xâm lấn họ đã thực hiện chính sách “chia để trị”.
Đại Nam xưa kia giờ được tách thành 3 đại thành và có đến hàng trăm tiểu thành vệ tinh. Ngoài thành Nam Giao do Nguyễn gia nắm giữ thì còn 2 đại thành khác dọc theo phía Nam lần lượt là thành Hải Đà do Hải Vân Phủ lãnh đạo và Sài Hồ Thành do Trung Nam Phái,một môn phái do vài chiến tướng cũ của Đại Nam cổ quốc khai sáng cầm đầu.
Hai thành đều là những khúc ruột từng nối liền nhưng chỉ vì thất bại năm xưa mà chia cắt. Ngày nào quốc gia chưa liền lại thành một dải thì xỉ nhục của Nguyễn gia còn chưa được rửa sạch.
MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN
Truyện Anh Hùng Tiếp Bước Tại Dị Thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | anchoicangay |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |