Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 18

Tiểu thuyết gốc · 1764 chữ

Tiếng bụp bụp vang lên, Bảy Ếch gào lên đau đớn. Tuệ Linh nhân cơ hội đó cũng thi triển pháp lực, một bàn tay lớn với hoa văn của Champa vươn ra vỗ vào người anh ta. " ĐÙNG " lớp tà khí bao bọc lấy Bảy Ếch bị hở ra một mảng lớn, Bác cầm lấy Thiềm Thừ tung nó vào trong đó, vào được bên trong Thiềm Thừ há miệng cắn mạnh vào người Bảy Ếch. Thân hình của anh ta run rẩy rồi dần suy yếu, chữ Vạn đỏ rực hạ mạnh xuống, phá nát những đầu yêu quái, ma thú kia. Khi nó cách người Bảy Ếch chỉ còn trong gang tấc thì Bác dừng lại, cưỡng ép nó sang hướng khác. Bác khẽ phun ra một ngụm máu vì cưỡng ép pháp thuật của Mật Tông. Thiềm Thừ nhanh chân, bò lên chỗ cổ Bảy Ếch rồi dùng miệng tháo sợi vòng cổ ra khỏi người anh ta. Lúc này, Bảy Ếch ngã gục xuống, cả người tái đi, sắc mặt xanh xao nhiều, Bác đi tới cầm lấy sợi vòng cổ rồi bỏ nó vào túi, Bác cúi xuống, dùng tay bấm vào huyệt trên người anh ta. Sau một hồi Bảy Ếch mở mắt tỉnh dậy, anh ta đã yếu đi:

- Hì hì, mấy con súc sinh đó đâu rồi.

Bác nói:

- Không sao, nó đã bị anh đuổi đi rồi.

Nhưng khi đó những tiếng kêu, rít quen thuộc lại vang lên, ông Tường nhìn đằng xa thấy những ánh mắt màu lam đang dần tiến tới, ông nói:

- Bầy quỷ tuyết lại mò tới đây rồi, đi nhanh thôi.

Bác cõng Bảy Ếch rồi dùng áo buột chặt người anh ta trên lưng rồi chạy, hai người kia thì mang lấy ba lô của Bác và Bảy Ếch. Khi cả nhóm lại chạy đi thì một một thân hình đen bóng xuất hiện, nó nhìn cả nhóm rồi nở nụ cười, miệng nó đỏ lòm, trong đó có một cái lưỡi, dài ngoằng đang bò ra:

- Hè hè hè

Bác và mọi người chạy tới được một hang động khác, hết đường bác và mọi người đành chạy vào trong. Bác bị quỷ tuyết cắn trúng thì đã suy yếu nhiều, nhưng vẫn cắn răng cõng Bảy Ếch chạy trốn khỏi bầy quỷ tuyết kia. Nhưng vào trong hang này thì không khí lại ấm lên rất nhiều, băng cũng không tồn tại ở đây nữa, bầy quỷ tuyết đuổi theo một đoạn thì ngừng lại chúng rít lên rồi đứng chờ ở đó. Mặc kệ chúng, mọi người vẫn cố đi theo cái hang này, hang này khá thấp, phải cúi người xuống mà đi. Đèn pin trên mũ của mọi người cũng bắt đầu lập lòe, ông Tường nói:

- Thôi hỏng rồi, đèn sắp hết pin rồi

Bảy Ếch thều thào nói ;

- Trong balo cháu có cây đèn pin chạy bằng pin lắp, trong đó còn bốn cục đủ dùng cả một tuần, bác đừng lo.

Ông Tường dừng lại rồi mở balo Bảy Ếch ra, bên trong toàn là đồ quý giá, ông định vứt đi vài món thì Bảy Ếch sống chết không chịu. Tìm thấy cây đèn pin, ông Tường đi trước, tắt đèn trên mũ rồi soi đèn dẫn đường. Không khí càng lúc càng nóng, thấy phía trước có chút ánh sáng mờ mờ, ông Tường bỗng nhăn mặt nói:

- Đeo mặt nạ phòng độc vào, phía trước có khí độc.

Bác lấy mặt nạ mình đeo cho Bảy Ếch trước, còn mình thì lấy mặt nạ của Ếch đeo sau. Bảy Ếch thều thào:

- Hay là anh thả em xuống đi.

- Không được, ở yên trên đó cho anh.

- Thả em xuống em tự đi được.

- NẰM IM VÀ CÂM MIỆNG LẠI.

Bác nạt Bảy Ếch thì anh ta mới chịu im miệng, bớt lải nhãi xin bác đi xuống. Tuệ Linh đi tới bên ông Tường nói:

- Nhìn cũng hay thật, nếu ai biết một vu hãn như Hai Cổ lại có lúc như này thì chắc không tin đâu?

Ông Tường đáp:

- Chúng nó là anh em nối khố chơi với nhau từ bé, có gì cũng để dành cho nhau. Thằng Cổ nó vậy đó cháu, bên ngoài ít nói, lầm lỳ nhưng quan tâm người khác lắm.

Nói chuyện với nhau được một lúc thì tới được cửa hang, ra khỏi thì lại một khung cảnh hết sức quy mô chờ mọi người. Phía trước là một biển nham thạch đang chảy, nó nằm sâu bên dưới, phải cúi người nhìn xuống thì mới thấy được. Những mô đá nằm vắt vẻo dựng thẳng đứng, chỉ cần sơ xẩy là rơi xuống, lúc đó chỉ có chết. Bác cầm lấy sợi dây rồi định vứt nó, Bảy Ếch nói:

- Anh đưa e, chính tay em phải vứt nó

Bảy Ếch cầm lấy sợi vòng cổ rồi đi tới vách rồi vứt xuống, Thiềm Thừ nhìn thấy nhảy dựng lên, nhưng Bảy Ếch nắm lấy nó:

- Cảm ơn anh cóc đã cứu em lúc nãy, khi nào về lại đãi anh một chầu.

Thiềm Thừ nhìn Bảy Ếch khó hiểu, Bảy Ếch chỉ lắc đầu rồi ra dấu cho Thiềm Thừ. Bác không để ý tới Thiềm Thừ và Bảy Ếch mà đang tập trung nhìn về phía trước Bác nói:

- Ăn uống chút gì cho có sức đi.

Ông Tường cũng đồng ý, cả nhóm lại lui vào trong cái hang kia để tránh khí độc, khi vào thì thấy đám quỷ tuyết kia vẫn đứng chờ sẵn, có lẽ trong bên kia quá nóng nên chúng không qua được. Thức ăn và nước uống đem theo cũng không còn nhiều, ông Tường nói:

- Hình như trời trên mặt đất đã tối, đúng không Cổ?

Bác nhắm mắt lại rồi nói:

- Đúng rồi đó bác Tường, người cháu cũng cảm thấy vậy.

Con người có thể là đồng hồ sinh học chính xác nhất, những người tu luyện sẽ dần kiểm soát được, những biểu hiện và thay đổi sinh học cũng đủ để cho chính người mình biết thời gian chính xác. Ông Tường nói:

- Hôm nay cũng đã vất vả nhiều rồi, mấy đứa ngủ chút đi, rồi mai lại đi tiếp.

Bác nói:

- Không cháu chỉ cần ngồi thiền một chút là được, Bác và mọi người cứ chớp mắt nghỉ chút đi. Dù gì Bác cũng lớn tuổi rồi.

Nói mãi, ông Tường mới chịu đi nằm, ông ấy trải lớp áo rồi nằm xuống, cạnh Bảy Ếch, còn Tuệ Linh cũng ngồi xuống, nói chuyện với Bác vì cô là yêu tinh, không cần giấc ngủ như người:

- Hai Cổ, ông hết chuyến đi này thì ông có dự định gì chưa?

Bác nghe vậy thì hít hơi thật sâu rồi nói:

- Hết chuyến đi này, phải tìm được Ô Nha Kỳ Nam cứu mạng thằng Tư, nếu không tìm được thì sẽ đi nơi khác tìm. Còn tìm được, cứu mạng được thằng Tư thì tôi sẽ sống một cuộc sống bình dị, hàng ngày chăm lo tốt cho hai đứa con, phụng dưỡng cha mẹ. Rồi rảnh tay đi giúp người dân khỏi bọn yêu ma lộng hành, nếu làm ăn khấm khá thì trích ra một phần đi từ thiện. Nhiêu đó thôi cũng đủ. Còn cô thì làm gì, có định sống cuộc sống con người nữa không? Tôi thấy cô khá quý cậu Bình

Tuệ Linh nghe tới đây thì hơi đỏ mặt, cô ấy nói:

- Tôi cũng không biết chính xác lắm, nên vẫn chưa biết được.

Bác lắc đầu cười:

- Yêu tinh như cô vẫn là đứa trẻ học sự đời. Thôi cô ngủ chút đi rồi mai lại lên đường.

Tuệ Linh cũng cảm thấy mệt mỏi, nên cô thoải mái hiện lại nguyên hình rồi cuộn lại thiêm thiếp. Bác lúc này vẫn chưa ngủ, Bác chờ mọi người chìm vào giấc ngủ say rồi mới đi ra khỏi cái hang này. Bác đi ra chỗ vách vực biển nham thạch kia. chợt Bác phun ra một phún máu ra đất. Bác chống tay xuống đất rồi thở phì phò, Bác dùng tay bịt miệng lại, nhưng máu vẫn tuôn ra. Bác ngồi xuống, tựa lưng vào vách đá rồi rút bao thuốc ra châm một điếu, Bác khẽ thở dài, từ trong người Bác. Bác nhìn về phía trước rồi nhớ tới lời của Lão Tăng khi ở tây nguyên, sau khi kết thúc trận chiến với lão mo già:

- Khi nào con trả hết sát nghiệp thì ta sẽ đến đón.

Bác cười:

- Thân xác này chỉ có chết đi, mục nát thì mới sạch được.

Bác cười cay đắng rồi hút điếu thuốc, chợt Bác nhớ ra cuốn Niết Bàn Kinh mà mình từng đọc được, Bác chợt nghĩ:

- Nếu cuốn kinh đó là mấu chốt để mình rửa sát nghiệp thì sao, Niết Bàn đồng nghĩa với việc bỏ đi thân xác cũ.

Chỉ nghỉ tới đây thôi mà Bác đã thấy có đường thoát, Bác lấy lại bình tĩnh rồi đi vào trong hang để nghỉ ngơi. Nhưng khi Bác đi khỏi thì thứ đen xì hình người đó lại xuất hiện, nó nhìn vào rồi biến mất. Ở Mật Địa Vu Tộc, lão Vu Tế đang ngồi trước tượng Vu Tổ, ông ta nhắm mắt rồi mở mắt ra, âm thanh của Cổ Ma lại vang lên:

- Lão già, khi nào ông mới thả ta ra đây. Ta đã cảm nhận được, Hai Cổ bây giờ đang yếu lắm rồi. Thương bệnh và sát nghiệp của hắn đang dần mất kiểm soát, nhanh lên. Lão không muốn cứu Vu Tộc của lão sao?

Vu Tế mở miệng nói:

- Vẫn chưa được, Hai Cổ là đứa học trò mà ta dạy dỗ. Ta biết tiềm lực của nó lớn thế nào, chỉ cần ép nó đến đường cùng thì lúc đó cá chết rách lưới, đó là kết cục ta không muốn.

Cổ Ma cười sằng sặc:

- Chứ không phải lão tiếc cho người tài sao, nếu ta nói Hai Cổ bị sát nghiệp ám thân là do ông thì chắc chắn hắn sẽ bất ngờ lắm.

Lão Vu Tế nói:

- Dục Tốc Bất Đạt.

Nói rồi lão dùng cây gậy đâm mạnh xuống đất, dưới lòng đất, Cổ Ma bị những sợi dây xích xiết chặt hơn, hắn ta cười sảng khoái:

- Hahahaa, ngày ta lộ diện sắp tới rồi, hahahhaa.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.