Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6: Hóa Phàm 17

Tiểu thuyết gốc · 2182 chữ

Ông lưu cảm thấy cả người lạnh toát và dường như run lên rồi phun ra một phún máu, ông ta lúc này mới cảm nhận nỗi đau ở trong ngực.Ông ta đã bị phản phép và bây giờ nó mới ứng nghiệm với thân thể của ông ta , và hiện tượng quái dị này làm ông lưu bị ám ảnh và dần thành tâm ma sau này . Bác lúc này đã thi triển thần thông trong niết bàn kinh , và lúc này trong tay bác là một hồn phách con trâu nhỏ bé đang nằm thoi thóp . Bác đưa nó về lại nhà kho thì thấy mấy người đang ở trong đó sẵn rồi , mấy người kia đưa bà chủ 6 thơm thì quay lại tranh thủ làm ít rượu , :

- Vào đây làm ly đi 2 cổ

- Rượu này uống với cá lóc nướng rơm là hết sảy

Trên nền đất là 3 con cá lóc mập tròn, và nướng chín thịt trắng tinh và bốc lên hơi nóng , mùi thơm ngào ngạt nức mũi người nghe , kèm theo đó là ít rau và xoài ăn cùng,bên cạnh là 2 chai rượu đế .Bác nhìn thấy thì cũng ngồi xuống rồi nói:

- Tôi đi nắng về chắc bị say nắng mất rồi, chắc ngồi nghỉ chứ không uống nổi đâu, mấy anh thông cảm cho

Mấy người kia nghe vây thì đành cho bác tạm nghỉ , rồi cười trêu :

- Chắc là thấy con gái bà 6 thơm nên say nắng chứ gì, mà công nhận vùng này cô Út Lựu là xinh nhất , người đã đẹp lại dịu dàng , nữ công gia chánh, ông chủ Hoa với mấy công tử ở vùng lân cận ngấp nghé hoài mà chẳng được cô Út Lựu ngó tới

Bác vào trong nhà kho rồi ngồi xuống, hai chân bắt chéo và tay đưa lên trước ngực , cả hai lòng bàn tay duỗi thẳng , tay phải hướng lên trên và tay trái hướng xuống dưới . Bác đưa các luồng pháp lực trong người rồi để chúng luân chuyển trong người càng lúc càng thuần thục , khí vàng đen chính là niết bàn khí sơ khai được bác đưa ra một ít rồi cho nó chầm chậm hòa vào trong hai lòng bàn tay, xung quanh bác hiện ra các dòng kinh mờ ảo rồi dần biến mất , ở sau lưng bác hiện ra một cây bồ đề nhạt rồi khắp người bác khẽ thoát ra những tiếng ngâm nga , nghe như từ một nơi khác vọng tới . Rồi bác dừng lại , khí vàng đen , các kinh văn và hư ảnh bồ đề niết bàn cũng từ từ biến mất ., và thay vào đó là Phật khí tỏa ra , sau lưng bác lại hiện ra hư ảnh của Cổ Phật và dần tu bổ lại thứ mà bác đang nuôi dưỡng trong người . Trải qua 2 tiếng đồng hồ thì bác lại ngừng lại, lần này khí đỏ đen tràn ra , bác đưa tay lên rồi khắp người bác là 9 vu cổ mà bác đang nuôi dưỡng, 1 thiềm thừ vẫn đang hiện ra , nó đang ngồi rồi khẽ hưởng thụ, chắc là được 7 ếch chăm sóc , và 8 vu cổ còn lại đang nằm cuộn tròn trong lọ dưỡng cổ, chúng đang dần lột xác và sắp hoàn thành . Bác đưa tay rồi thu lại vào người, hư ảnh vu tổ sau lưng bác cũng dần chân thật hơn lúc này, ở người bác vẫn đang bổ trợ lẫn nhau qua lại cho các pháp thuật . Trong người bác cũng đang hình thành và nuôi dưỡng ba đạo đan khác nhau và cất ở những nơi quan trọng trong cơ thể linh hồn này . Trong trận đại chiến ở lần trước thì bác mặc dù đã vào cửa tử , đã hết cơ hội tìm được đường sống ,và định hủy thân xác của mình không để nó rơi vào tay của những kẻ kia . Và bác vẫn có dự phòng cho trường hợp này chính là 9 vu cổ kia, một khi toàn bộ chúng lột xác thành mẫu cổ hoàn tất thì lúc đó bác dùng chúng để hồi sinh và nhờ chúng tụ lại thân xác của mình, và phải mất thời gian dài mới hoàn tất . Và bác cũng có thể lấy nhờ vào Cổ Đà và Gia Lạp Cổ để có được thân xác mới , 2 cách này đều là bài chưa lật của bác trong trường hợp bị giết chết . Bác tu luyện được một lúc thì ngừng lại, vì bên ngoài có tiếng chân người bước chân vào, đó là ông Cau , ông ta chắc đã uống kha khá , vào hỏi thăm sức khỏe của bác, bác chỉ nói đã đỡ hơn, vẫn cần nghỉ ngơi thêm, và dặn ông Cau lát nữa có hàng vào thì kêu bác ra làm , không muốn để mọi người gánh việc cho bác . .Ông Cau gật đầu đồng ý rồi mới đi ra ngoài uống tiếp . Rồi gần chiều thì lại có thêm một chuyến hàng nữa, bác lại ra ngoài làm việc rồi đi qua lớp dạy võ cho đám trẻ con . Buổi dạy diễn ra hơi tốn thời gian khi những đứa trẻ này đều là con của người có tiền, nhìn bác ăn mặc quê mùa lại chẳng có chút gì để chúng tôn trọng nên hời hợi nhiều . Bác cho chúng nghỉ sớm rồi ngày mai sẽ gặp ba mẹ chúng để nói chuyện thêm lần nữa về chuyện dạy võ . Tối đó bác được bà chủ 6 thơm gửi tiền lương trước , nói bác mua thêm ít bộ quần áo rồi có thiếu thì nói ứng thêm cho . Bác nhìn lên trời thấy trăng hôm nay khuyết và có không có sao, bác hút một hơi rồi nhắm mắt lại :

- Trăng khuyết sao, âm khí thịnh như vậy nên để hai chúng nó ra ngoài

Bác lấy ghe rồi chống đi , tạt vào một chỗ đất hoang vắng rồi , ít người qua lại , bác mở lòng bàn tay rồi thả hồn phách con trâu kia ra,nó bị thương nặng và cần thời gian nghỉ dưỡng hồi phục lại, nó nhìn bác với ánh mắt sợ hãi :

- Ông là ai, muốn hút tu vi của ta chứ gì

Bác nhìn nó rồi lạnh giọng nói:

- Ta chỉ không muốn ngươi mang uất ức mà tan biến nên cứu 1 mạng, còn suy nghĩ sao thì tùy ngươi

Rồi bác lấy chiếc lá cây trong người rồi đưa nó ra ngoài, ngay lập tức vong hồn của cô gái trẻ kia đã hiện ra , nơi này âm khí nhiều nên làm cô ta dễ chịu nói :

- Thoải mái quá đi,ủa sao lại có con trâu này

Bác mới nói chuyện của con trâu này cho cô ta nghe , rồi chợt cô ta nhớ ra điều gì thì mới nói ông thầy pháp Lưu kia cũng là bạn của kẻ giết mình ông chủ Hoa kia . Cô ta nhìn con trâu rồi nói:

- Hay là ta với mi hợp tác , cùng ra tay phục thù. Một mình ngươi không đánh nỗi tên thầy pháp kia mà ta cũng vậy, ta giúp mi đánh thầy pháp , hắn chết thì mi giúp ta giết tên kia . Hai bên đều có lợi

Con trâu kia nghĩ ngợi được một lát rồi gật đầu đồng ý , bác cũng không ngờ là chuyện hôm nay lại dẫn tới một chuyện đó là ở tương lai xuất hiện một quỷ mẫu địa nương và một quỷ ngưu , cả hai là vừa là bạn thân thiết , là nỗi khiếp sợ cho kẻ ác và đám pháp sư . Họ thường xuất hiện với hình dạng một cô gái mặc áo bà ba trắng , rất xinh đẹp , duyên dáng , cưỡi trên một con trâu đen to lớn, đầy hung sát . Nhưng đó là chuyện của tương lai, bác cũng không biết trước được . Bác nhìn cả hai rồi nói:

- Các ngươi báo thù nhưng không được làm hại người vô tội , nếu không chính tay ta sẽ giết các ngươi , nghe rõ chưa

Cả hai đều biết tu vi của bác rất cao , là người khó đoán nên vội gật đầu đồng ý. Trong lòng bác thì thấy đáng thương cho hai vong hồn này nhiều hơn , một cô gái hồng nhan bạc phận, chết uất ức dưới tay ác bá , một sinh linh chịu cực khổ hết cả kiếp , mở được linh trí vất vả tu luyện muốn thoát khỏi kiếp súc sinh thì lại bị giết . TRên đời này chuyện mà thường thấy nhất là bi kịch . Bác quay sang nói với hai vong hồn kia :

- Chuẩn bị đi, 2h đêm nay ta sẽ dẫn các ngươi phục thù, nhưng nhớ điều ta dặn

Cả hai hóa lại thành sương mù rồi bay vào tay áo của bác biến mất . Bác đi xuống ghe rồi lại chèo vô định , không xác định sẽ đi đâu về đâu. Giữa miền sông nước, dưới ánh trăng trắng nhạt của đêm khuyết , phủ lên cái màu đen huyền bí này, giữa con sông là chiếc ghe nhỏ đi trên đó, trên ghe ko có đèn hay thứ gì để phát quang, bác khẽ ngâm lên vài câu hát mà hồi còn đi theo ba mẹ xem hát bội, tiếng hát trầm trầm , văng vẳng như muốn chìm vào lòng của dòng sông :

- …………Thương cho kiếp người, mãi vẫy vùng trong nhân sinh, sinh ra trong tiếng khóc, chết đi cũng tiếng khóc …………

Tiếng của bác hòa vào tiếng ếch nhái kêu , thỉnh thoảng lại có vài con cá lớn nổi lên đớp bóng rồi lặn xuống mất hút , bác ngồi sau ghe , vừa ngâm nga vừa chèo, từng làn sương đêm buông xuống nhưng không làm ướt được người của bác . Vừa lúc này ,ở trên đường có mấy người đi trong xe ngựa kéo ,họ nghe thấy tiếng hát thì quay sang nói :

- Ai mà hát nghe sầu não vậy

Người đánh ngựa ngó quanh rồi thấy giữa sông có bóng người chèo và âm thanh phát ra từ đó , thì quay vào nói:

- Hình như là người đang chèo ghe, chắc là đêm nay chưa thả lưới được con nào nên hát vu vơ đó

Những người trong xe ngựa cũng mới đi xem hát cải lương về, trong đó nổi bật cô gái là con của bà chủ 6 thơm – tên Út Lựu . Cô ta nói :

- Anh dừng xe đi , để tôi xuống lát

- À, được , cô út chờ chút

Xe ngựa dừng lại rồi, người trên xe đi xuống, út lựu nhìn ra sông rồi nói thầm :

- Nghe động lòng người thật , anh đánh ngựa kêu người đó giúp tôi

Người đánh ngựa lên tiếng :

- ới, ai đang chèo ghe ở ngoài đó vào đây được không, có chuyện cần nhờ nè

Bác nghe tiếng thì quay đầu sang nhìn thì thấy ở bờ sông có ánh đèn ,và mấy người ở trên đó đang nhìn mình,bác cũng giữ gọi lại :

- có chuyện gì không , tôi còn bận về có việc

Người đánh ngựa lấy đèn pin soi thì thấy bác , nhớ ra bác là người làm ở nhà kho , bác cũng nhìn thấy anh ta thì cũng nhớ anh ta là người làm ở nhà bà chủ 6 thơm . Bác cũng từng rồi nói chuyện vài lần nên cũng chèo ghe vào , lên trên bờ bác nhìn rồi nói:

- gọi tôi vào đây có chuyện gì không,

Cô Út Lựu nhìn bác rồi nói:

- anh là người hát khi nãy, chỉ là tôi thấy anh hát nghe hay nên gọi vào

cô út lựu vốn là người thích âm nhạc ,ở đâu có ca hát thì cô đều tới xem, cô chuẩn bị còn lập một đoàn hát của riêng mình , bác nhìn cô gái này rồi gật đầu, cô út lựu nói:

- Cho tôi nói , sắp tới tôi lập một đoàn hát đề đi lưu diễn cho bà con xem . Thấy anh hát tốt , nên muốn anh vào đoàn của tôi . Lương thì anh không cần lo , tôi trả đủ không thiếu một đồng

Bác nhìn cô gái này, quả thật cô ta có một nét đẹp rất cuốn hút và hấp dẫn người nhìn, nhưng bác lạnh nhạt đáp :

- Cô út gọi tôi chỉ vì chuyện này sao

Cô út lựu gật đầu ,định nói gì thì bác quay người rồi xuống ghe nói :

- Chuyện này tôi không đồng ý , giờ tôi phải về nghỉ ngơi để mai làm việc .

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.