Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 50

Tiểu thuyết gốc · 2126 chữ

Nhưng bác chỉ nhìn thấy một người mặc giáp phục đã rách nát , chỗ giữa ngực để trống , đầu tóc bù xù và phát ra từng tiếng đùng đoàng, âm thanh đó phát ra từ cái trống sau lưng hắn , thì ra tên quỷ soái này có tới 4 cánh tay . Hắn ta từ xa nheo mắt lại rồi há miệng phun thẳng một luồng quỷ khí , chúng hiện lên với hình dạng vô số những sọ người bay về phía biện ngọc . Cô ta không đủ sức để đối chiêu với quỷ thuật , bác dừng lại rồi hai tay kết thành trảo , khắp người tỏa ra âm khí rồi bàn trảo của bác cháy rực lên âm hỏa vồ nát những cái sọ người kia :” ẦM ẦM MM. “ Biện ngọc đứng gần nên bị hất văng ra , bác nhanh tay đỡ lấy, vừa lúc đó Biện ngọc đứng gần nên bị hất văng ra , bác nhanh tay đỡ lấy, vừa lúc đó thì quỷ soái kia cũng đuổi kịp . Hắn ta nhìn bác rồi nói:

- Mày mới xem lén đúng không

Bác nheo mắt rồi giả vờ :

- Có biết tao là ai không , động vào tao thì mày phải chết rất thảm

- Hahaaha, mày là con trời cũng phải bị tao băm ra , chết đi

Quỷ soái kia ôm bụng cười và nói . Hắn lấy trong người ra hai cái dùi dùng để đánh trống và đánh vào không khí . Một tiếng trầm đục vang lên , nhưng nó đánh thẳng vào người của bác và khiến bác nhăn mặt lại ,. :

- Biện ngọc, rời khỏi đây , cách càng xa càng tốt . Lâu quá không thấy tôi quay lại thì cứ chạy , đừng quan tâm , hiểu chưa

Biện ngọc thấy bác nghiêm trọng tới vậy thì cũng biết mình cũng là vướng tay vướng chân nên đành bay đi . Quỷ soái kia thấy vậy thì một tay cầm dùi trống rồi đánh thẳng vào không khí, một xung âm thoát ra bay về phía của cô ấy . Bác đưa tay rồi hai ngón tay đỏ lại rồi từng luồng vu khí hiện ra kẹp chặt lấy xung âm vừa rồi . Tên quỷ soái nheo mắt nhìn bác rồi cười:

- À à , thì ra cũng có chút tu vi

Sau khi biện ngọc rời khỏi nơi này thì bác quay lại hắn rồi cả người bác bay vụt về một hướng khác , quỷ soái thấy vậy thì máu háu chiến của hắn dâng lên, vì không thèm để tâm đến biện ngọc là kẻ yếu , hắn ngắm tới bác nên đuổi theo . Mục tiêu của bác là dẫn hắn đi càng xa càng tốt , tránh khi thi trển pháp thuật để lộ ra khí tức và cho Đông Nhạc phát hiện . Khi đã đủ xa thì bác dừng lại,quỷ soái kia nói:

- Nào , chạy nữa đi chứ

Bác quay đầu lại rồi các ngón tay bóp lần lượt vào nhau , bác nở nụ cười , đột nhiên bác phóng người về phía của quỷ soái rồi đưa hai bàn tay lên, một tay nắm lâu , một tay kết thành pháp ấn . Tay nắm lâu hướng thẳng vào mi tâm của quỷ soái đâm thẳng tới, hắn ta thấy bác ra tay thì cũng hừ lên một tiếng dài . Hai tay cầm dùi trống của hắn vỗ mạnh lên giữa không trung, ngay lập tức một mặt trống hiện lên trước mặt hắn . Hắn ta đánh mạnh lên mặt trống ,khiến cho bác nhìn thấy một luồng quỷ hỏa từ đó phun thẳng vào người mình . Bác cũng không hề lo sợ mà từ người của mình hiện ra nghiệp hỏa,hai luồng hỏa diễm đối nhiệt với nhau và cũng nổ tung .Bác lao qua ngọn lửa đang nổ , bất chấp lửa nóng rồi tung thẳng một vu diệt chỉ lên người của hắn ta . Quỷ soái bất ngờ vì máu liều lĩnh của bác, hắn bị diệt chỉ thẳng vào ngực . Miệng phun ra một ngụm quỷ huyết, nhưng 2 cánh tay sau lưng hắn đột nhiên vung thẳn về phía của bác , hai bàn tay đầy vuốt nhọn đâm thẳng vào . Bác chỉ kịp che lại thân người thì bị nó đâm vào , ở tay của bác hiện ra từng vết lỗ đen xì đang bốc khói .Bác cười :

- Được

Nói rồi , bác đưa hai tay lại rồi xoay ngược chiều nó lại với nhau rồi từng bước đọc vu chú thuật , khiến cho mặt bác hiện lên từng vệt gân đỏ đen chạy dài . Quỷ soái cầm 4 thanh dùi trống hóa ra rồi đập thẳng về phía của bác . Bác nhìn hắn rồi hai mắt bác nhắm lại và ở trước mặt bác hiện ra khuôn mặt của vu man tổ đập thẳng vào quỷ soái . Mặt vu man tổ xuyên thẳng vào người hắn rồi biến mất, quỷ soái sững người rồi lui lại . Hắn sợ hãi khi nhớ lại khuôn mặt vừa rồi , cảm giác mình chỉ là một con kiến đứng trước một cơn sóng thần khủng khiếp ,. Bác mở mắt ra rồi cười, hai tay bác ngừng kết ấn rồi đưa lên trời cao , miệng bác nói:

- Vu hãn trùng

Một thứ tròn trịa nở giữa không trung rồi nổ tung, một thứ quái dị từ đó chui ra từng quả trứng đó . Nó có hình dạng rất ghê sợ , toàn thân đen tuyền , nó không có hình dạng mà chỉ như một cơn bụi đen tụ lại, hai chấm đỏ ngầu nhìn về quỷ soái , . Bác vuốt ve vu hãn trùng của mình , khi tu thành vu hành thì bác có thêm thần thông là vu hãn trùng , con trùng này phải được nuôi từ trong người của bác , dù là thứ gì cũng có thể ăn mòn được . Bác dùng nó để giết quỷ soái này , không để hắn quay về bẩm báo với Đông Nhạc được . Quỷ soái kia thấy vu hãn trùng thì cảm giác bất an tăng lên, hắn lắc lư đầu rồi 4 cái dùi trống hóa đánh thẳng vào không trung và dường như hắn đang gọi thêm quân tới . Đông nhạc nghe thấy tiếng quỷ âm từ pháp khí của tên quỷ soái thì nheo mắt lại :

- Hừ , lại chuyện gì nữa đây . Mang người tới tiếp ứng cho hắn đi

Bác biết thời gian không còn dài nữa, bác dang hai tay ra và từ người bác chia thành hai thái , từ đỉnh đầu chạy dọc xuống, 1 bên là đỏ 1 bên là đen. Bác đưa hai tay lên rồi từng bước hướng lên cao , vu hãn trùng bay về quỷ soái rồi há miệng đớp lấy hắn ta . Quỷ soái không phải dạng tầm thường vội lui lại rồi kết quỷ thuật , một loạt các hư ảnh của quỷ binh lóe lên rồi xông thẳng vào vu hãn trùng :” ĐÙNG , ẦM” Hai âm thanh rõ rệt vang lên , nhưng vừa tan đi thì bác đã đứng trước mặt của quỷ soái . Hai tay bác từ hai bên vỗ mạnh vào trong :

- Vu – Man – Lực

Hai cánh tay mờ ảo từ hai bên bác lóe lên, chúng tràn đầy thần lực , từng gân tay to như ống nước hiện ra đủ để biết kích thước của hai cánh tay này . Hai bàn tay vỗ mạnh vào quỷ soái khiến hắn gào lên thảm thiết . Bác cầm lấy hắn rồi bóp chặt lấy, trên cánh tay hóa ra từ vu man tổ hiện lên từng cái miệng và chúng dần dần ăn lấy quỷ soái . Hắn cắn răng rồi phun mạnh một ngụm quỷ huyết lên không trung:

- Trống quỷ, đánh xuống cho tao

Hắn đọc chú khởi lên uy lực 4 cái dùi trống, và ngay lập tức 4 cái bay vọt lên trời và đánh mạnh xuống dưới . :” ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG” Mỗi một âm thanh vang lên là một tia sáng từ đầu dùi trống đánh thẳng vào bác . Nhưng bác cũng nén đau và bóp chặt quỷ soái, cả hai đều biết đây là cuộc chiến xem ai bền bỉ hơn . Khi bác và quỷ soái tới cực hạn thì quỷ soái gầm lên dữ dội , quỷ huyết của hắn tuồng ra dữ dội và chảy vào cả 4 cái dùi trống đưa lên cao rồi đánh mạnh xuống, một tia sáng đỏ bừng to như cột nhà hướng thẳng về bác . Quỷ soái cười khằng khặc :

- Tao thắng rồi

Nhưng bác nở nụ cười , rồi hai cánh tay đang nắm lấy quỷ soái đưa hắn hướng ngược lên trời và để cho hắn hứng trọn tia quỷ âm cực đại đó . Hắn bất ngờ khi biết bác làm vậy, bị trúng cả chiêu thì hắn gần như bị đánh tan xác . Và vu hãn trùng cuộn lấy những gì còn lại của hắn rồi nuốt chửng vào người rồi biến vào người của bác . Bác nhìn quanh rồi kiểm tra lại xem có để lại manh mối gì không , sau khi kiểm tra xong thì bác đưa một luồng âm hỏa bùng lên rồi đốt nơi này . Một ngọn lửa cao hơn lớn bùng lên thiêu đốt những khí tức ở đây , bác nhìn về phía xa thì thấy những chấm đen đang bay tới đây . Bác mỉm cười rồi bay về hướng khác rồi biến mất . Khi quân tiếp viện của Đông Nhạc tới nơi này thì chỉ cảm nhận lượng nhiệt từ âm hỏa bốc lên cao ngất, chúng không hề thấy quỷ soái kia đâu . Vội vàng chia nhau đi tìm , phải mất rất lâu thì chúng lắc đầu vì không hề thấy được thứ gì . Chợt âm thanh của Đông nhạc vang lên :

- Không cần tìm nữa, tên đó bị thủ tiêu rồi

Nghe vậy thì những kẻ tới tiếp viện sừng sỡ rồi quay về lại , vì chúng biết thời gian ngắn vậy mà đã giết được quỷ soái thì đó là thứ không nên xem thường . Đông nhạc vuốt cằm :

- Hừ, dám giết quỷ soái của ta . Trốn không thoát đâu

Và ở đâu đó tại một không gian tràn đầy sắc đỏ , một ngôi chùa được xây trên một cái hồ đỏ tươi , bên trong ngôi chùa là một người đang ngồi thiền trước một cái xác khô quắt , và những viên xá lợi đang tỏa ra và luân chuyển bất định . Người này là Ma Đà Lý Tịch , người mà bác đụng độ khi vượt ải để cứu 7 ếch ở 2 ải cuối cùng ( trong phần 4 ) , Thì từ bên ngoài, một người khẽ đẩy cửa ra rồi bước vào . Đó là đế ca , hắn mặc quần áo bằng vải thô , không hề có chút cầu kỳ nhưng vẫn toát lên khí chất của bậc chí tôn . Đế ca bước vào rồi chắp tay lại nói:

- Huynh vẫn còn ở đây là ta mừng rồi

Ma Đà nghe vậy thì dừng lại rồi mở mắt ra :

- Đệ cũng đã tỉnh lại rồi ư , vẫn muốn chống lại trời đất sao

Đế ca gật đầu :

- Đệ muốn một trật tự mới, nơi mà tất cả các chúng sinh đều công bằng. Tại sao ma quỷ , yêu tinh phải bị kỳ thị và săn giết , trong khi con người lại làm những điều chả khác gì họ mà vẫn cho mình là đúng , là chính đáng khi giết sinh linh khác . Đệ không muốn cảnh này xảy ra nữa

Ma Đà nói tiếp :

- Đệ tới đây muốn mời ta gia nhập , có đúng vậy không

Đế Ca lại gật đầu nói

- Năm đó , chúng ta cùng nhau vượt qua rất nhiều gian khổ , có lúc hiểm cảnh ngoặc nghèo mà vẫn chưa bỏ rơi nhau . Năm đó đệ đứng lên phát động trật tự mới , được vô số sinh linh đi theo. Nếu chỉ có vài trăm, vài vạn thì không nói, nhưng đây là rất nhiều , rất rất nhiều Vậy họ cũng sai ư

Ma Đà nghe vậy thì cũng nói:

- Lâu rồi chúng ta chưa đối ẩm với nhau

Đế Ca nghe vậy thì bật cười :

- Đúng là chỉ có huynh hiểu đệ . Nào , chúng ta đánh một trận , chuyện này bỏ qua , sau khi đối ẩm xong thì nói tiếp

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.