Lo Xa
Trong một căn phòng được bảo vệ nghiêm ngặt của một bệnh viện lớn
Long Thanh Hoa sau khi nghe được cấp dưới báo tin, đã vội vàng chạy tới bệnh viện ngay
"Sầm - Tôi đến rồi đây. Sức khỏe của họ thế nào rồi" - Vừa mở cửa bước vào, cô đã gấp gáp hỏi thăm
"Thiếu tá !!" - Hai nữ cảnh sát đang túc trực trong phòng bệnh lập tức đứng nghiêm
Nằm ở bên trên ba chiếc giường màu trắng là ba cô bé được giải cứu khỏi một vụ buôn bán người trái phép vừa được triệt phá hôm qua. Cảnh sát rất muốn lấy lời khai của họ nhưng do chấn động tinh thần kèm theo di chứng của thuốc mê liều cao, cả ba đã được đưa đến bệnh viện này
Nếu như Huy Vũ ở đây chắc chắn sẽ nhận ra bộ ba tôi nghiệp này, chính là ba cô bé được anh cứu
"Được rồi. Các cô ra ngoài trước đi, mọi việc còn lại cứ giao cho tôi"
"Tuân lệnh" - Dứt lời, cả hai nữ cảnh sát mở cửa, rời khỏi phòng"
"Cạch"
"Trong người các em thấy sao rồi ?? Đã đỡ hơn chưa ??" - Long Thanh Hoa bước tới bên giường, cất giọng dịu dàng
"Bọn em đỡ hơn nhiều rồi ạ. Thực sự chúng em rất cảm ơn các đồng chí cảnh sát" - Cô bé lớn nhất cúi đầu cảm ơn
"Em không cần phải khách sáo như vậy, đó là trách nhiệm của cảnh sát tụi chị" - Long Thanh Hoa đỡ ba cô bé ngồi thẳng dậy
Sau khi rót cho họ mấy ly nước, cô kéo ghế ngồi xuống. Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
"Chị biết các em còn không được khỏe trong người, nhưng rất mong các em hãy hợp tác giúp bọn chị nhé ?? Sẽ nhanh thôi"
"Dạ vâng ạ. Chúng em sẽ trả lời mọi thứ trong khả năng" - Cả ba cô bé đồng thanh đáp
"Cảm ơn các em. Vậy thì câu hỏi đầu tiên, tại sao các em lại bị bắt cóc ??" - Long Thanh Hoa rút điện thoại và một chiếc bút cảm ứng ra
"Ba người tụi em là bạn bè chơi rất thân với nhau. Chẳng qua là do muốn kiếm thêm chút tiền tiêu vặt nên đã nhẹ dạ nghe theo một thầy giám thị mới nhậm chức trong trường"
"Nói nhẹ dạ cũng không đúng bởi vì học sinh nào mà không ưu tiên nghe lời thầy cô ạ ?? Lúc bọn em đến địa điểm nhận công việc bán thời gian thì đột nhiên cảm thấy choáng váng. Lúc bọn em tỉnh lại thì đã ở trong căn phòng ghê rợn đó rồi ạ" - Từng người thay phiên nhau trả lời câu hỏi
Sắc mặt của Long Thanh Hoa trầm xuống. Cô lập tức ra chỉ thị cho cấp dưới đi điều tra
"Các em yên tâm, bọn chị nhất định sẽ bắt giữ tên giám thị đó để đòi lại công bằng cho các em"
"Được rồi, bây giờ đến câu hỏi quan trọng nhất. Ai là người đã hạ hết tất cả đám tội phạm trong căn nhà đó và giúp các em báo cảnh sát ??" - Giọng điệu của Long Thanh Hoa trở nên vô cùng phấn khích
Từ nhỏ cho đến lớn, cô đã luôn yêu thích các câu chuyện về những "anh hùng ngoài đời thật" chuyên ra tay vì nghĩa mà không cần hồi đáp như thế này. Càng tuyệt vời hơn nữa khi hành tung của người này bí ẩn đến đáng sợ
Không hề nói đùa, cả đêm qua cô đã thức trắng để xem đi xem lại đoạn camera an ninh xung quanh căn nhà số 18 Nguyễn Duy Dương đó. Và dĩ nhiên đã phát hiện ra hình ảnh của vị "anh hùng"
Rõ ràng anh ta không hề bước chân vào nhà nhưng không biết đã dựa vào thủ đoạn kinh khủng gì. Không những đã triệt phá toàn bộ hang ổ gần mười tên tội phạm mà còn hướng dẫn mọi thứ cực kỳ chi tiết cho ba cô bé tội nghiệp này
Đoạn camera duy nhất ghi lại hình ảnh của vị anh hùng che mặt đó, là khi anh ta mở cổng bước ra ngoài. Trên tay cầm một khẩu súng và vác một bao tải rất to
Mà nhắc đến súng mới nhớ. Những kẻ tội phạm trong căn nhà không hề bị thương gì đáng kể, như vậy chứng tỏ lũ nhãi nhép đó còn không đủ tư cách để anh ta nổ súng ngoại trừ tên thủ lĩnh bị bắn một phát vào chân. Thế nhưng ...
Vỏ đạn đâu ?? Viên đạn găm trong bắp chân của hắn đâu ?? Chẳng lẽ là súng hơi ?? Cơ mà nhìn "lỗ đạn" đó thì rõ ràng là không phải nha
Nghe nhắc đến vị cứu tinh của mình, mắt của ba cô bé lập tức sáng rỡ lên
"Chị cảnh sát xinh đẹp, nhất định phải tìm được anh ấy đấy nhé. Chúng em thực sự rất biết ơn anh ấy"
"Mặc dù anh ta đã che mặt rất kĩ nhưng từ cặp mắt hút hồn và giọng nói ấm áp đó, em chắc chắn anh ấy là một tuyệt thế mỹ nam. Gọi là nam thần cũng không ngoa chút nào đâu"
"Thực sự cứ như là một giấc mơ vậy đó. Không ngờ bạch mã ... à không, hắc y hoàng tử lại có thật ngoài đời"
"..." - Nhìn vào khung cảnh vui vẻ này, không ai có thể ngờ rằng đây là các nạn nhân vừa được giải cứu khỏi một vụ bắt cóc
“Lại còn đẹp trai nữa sao ?? Nam thần ??” - Sự hiếu kỳ của Long Thanh Hoa ngày càng dữ dội hơn, hơi thở cũng trở nên dồn dập. Đôi mắt to màu hổ phách cũng mở lớn hết cỡ
Cả bốn người cùng trò chuyện rôm rả với nhau về vị "nam thần" bí ẩn đó, chả còn quá để tâm đến vụ bắt cóc nữa
...
Quay trở lại hiện tại, trên chiếc G63 đang lao vun vút trên đường cao tốc
“Achooo !!"
"Ai đang nhắc tới mình hả ta ?? Sụt ... sịt" - Huy Vũ hắt xì một phát rõ to, đưa tay lên mũi nhấn nhấn
"Ái chà chà !! Liệu có phải có cô nàng nào đó đang nhớ chồng em không nhỉ ??" - Lãnh Thiên Băng ngồi bên ghế phụ, che miệng cười khúc khích
"Chắc không phải đâu. Anh dám bảo đảm 90% là có kẻ đang âm mưu nói xấu anh thì có" - Huy Vũ hơi híp mắt lại. Sau hai pha ám sát hụt, tinh thần của anh lúc nào cũng cảnh giác cao độ
Lãnh Thiên Băng biết chồng mình đang ám chỉ điều gì nhưng ngoài mặt vẫn cười nói vui vẻ. Cô cố ý lái sang chủ đề khác:
"Anh yêu này. Chuyện tu sửa lại căn nhà hiện giờ của ba mẹ anh thấy nên làm thế nào đây ?? Ba mẹ thích kiểu nhà truyền thống hay biệt thự phương tây ??"
Quả nhiên chiêu này có tác dụng, nghe đến chủ đề này tâm trạng của Huy Vũ trở nên 10 phần háo hức
"Ba mẹ anh không thích nhà quá to đâu. Chỉ cần đơn giản và đầy đủ tiện nghi cho họ là được rồi. Cứ làm nhà kiểu truyền thống đi em, giữ nguyên diện tích như hiện giờ và chỉ thêm một tầng nữa là được" - Huy Vũ đưa ra quyết định sau khi cân nhắc kĩ lưỡng sở thích của ba mẹ
“Chồng em nói đúng lắm. Phải có không gian rộng rãi và đủ kín đáo cho vợ chồng chúng ta “sinh hoạt” nữa chứ♥" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười đĩ thỏa đến cực độ, đôi mắt đẹp trừng chằm chằm vào gương mặt điển trai của chồng
"Ực !! Ư..ừm, anh cũng định nhắc tới chuyện đó đó. Cứ làm theo quyết định của em nhé" - Bị ánh nhìn đói khát này của vợ làm cho sởn gai óc, Huy Vũ cố gắng kiềm nén cơn run rẩy từ tận sâu trong lòng, gật đầu đồng ý với Lãnh Thiên Băng
Càng nhìn "con mồi yêu quý" của mình, Lãnh Thiên Băng càng không thể kiềm chế nỗi cơn khát dục và thú tính đang chực chờ bùng nổ
"Reng...reng...reng" - Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô lấy lại được thanh tỉnh
Tự nhiên bị cắt ngang khiến trong lòng Lãnh Thiên Băng có chút bực bội, rút điện thoại ra. Trên màn hình hiện lên hai chữ "Em út", là của Lãnh Tuyết Ly gọi tới
"Píp !! Alo, chị nghe nè" - Giọng điệu của cô tràn ngập sự cưng chiều
"Hihi, chị Thiên Băng. Chị và anh rể đi chơi có vui không ??" - Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười nói thánh thót của Lãnh Tuyết Ly
"Đương nhiên là rất vui rồi. Muốn chị kể cho em nghe không hửm ??" - Lãnh Thiên Băng rất muốn thuật lại chuyến đi chơi tuyệt vời này cho cô em út của mình
"Vâng ạ, chị kể em nghe với" - Giọng nói của Lãnh Tuyết Ly có vẻ rất háo hức
Lãnh Thiên Băng lập tức mở loa ngoài, bắt đầu kể lại mọi chuyện. Cô kể rất chi tiết và mạch lạc, kéo dài đến tận hơn mười lăm phút
"Oaaa, em ghen tị với chị ghê luôn á nha. Hai người nỡ lòng nào bỏ lại em ở nhà một mình mà đi chơi vui như thế cơ chứ ??"
"Khanh...khách !! Bớt làm nũng đi cô nương. Mà em gọi anh chị chắc không chỉ để hỏi thăm đâu nhỉ ??"
"Hứ, đúng là chị Thiên Băng mà. Bộ đi guốc trong bụng em hay gì vậy??”
"Chuyện là sáng mai mẹ và em sẽ đi từ thiện xa một chuyến với các phu nhân hào môn khác. Em muốn chị cho phép anh rể đi cùng với em ạ, mẹ cũng muốn như vậy đó" - Lãnh Tuyết Ly cố ý nhắc đến Tô Ngọc Dung, không quên thêm mắm dặm muối vào
Huy Vũ nãy giờ ngồi nghe hai cô nàng trò chuyện cũng trở nên nghiêm túc:
"Được rồi, để anh đi với em và mẹ. Cũng nhân cơ hội này nói chuyện rõ ràng với bà ấy vụ lần trước luôn"
"Yay !! Cảm ơn anh rể nha !!" - Lãnh Tuyết Ly lập tức nhảy cẫng lên
"Ừm cứ quyết định như vậy. Có anh Huy Vũ đi theo chị cũng yên tâm hẳn ra" - Lãnh Thiên Băng cũng gật gù đồng tình
"Vậy thì tốt quá, cảm ơn chị nhiều lắm. Để em nói lại với mẹ. Làm phiền anh chị phải về nhà sớm rồi ạ"
"Bọn chị đang trên đường về luôn đây. Công ty có việc gấp đột xuất nên không thể ở chơi cùng ba mẹ chồng chị lâu được" - Lãnh Thiên Băng thở dài
"Hả vậy thì tố ... e hèm !! Ý em là tiếc quá chị nhỉ ?? Nhưng mà như vậy thì em cũng đỡ áy náy một chút nha. Hihi"
"Phì !! Thôi chị cúp máy đây. Nói chuyện với em sau"
"Vâng ạ. Anh rể !! Hẹn sáng ngày mai gặp lại nhé"
"Cụp"
Vừa cúp điện thoại xong, sắc mặt của Huy Vũ và Lãnh Thiên Băng lập tức trở nên trịnh trọng
"Có lẽ là do anh quá lo xa thôi. Nhưng anh lờ mờ cảm thấy chuyến đi ngày mai có gì đó không ổn. Mẹ và Tuyết Ly nhờ vả anh cũng rất đúng lúc a" - Huy Vũ trầm giọng lên tiếng
"Em cũng nghĩ như vậy, có anh đi cùng họ em rất yên tâm. Mặc dù sẽ có vệ sĩ hộ tống nhưng an toàn của mẹ em và Tuyết Ly trông cậy hết cả vào anh đó" - Lãnh Thiên Băng nắm chặt lấy tay chồng
"Anh hiểu mà, cứ giao mọi chuyện cho anh. Cũng hy vọng chỉ là do anh quá nhiễm phim ảnh đi" - Huy Vũ mỉm cười gật gật đầu
Hai vợ chồng tiếp tục bàn bạc kế hoạch ngày mai với nhau thật kĩ lưỡng. Tòa nhà Thời Đại cũng dần hiện ra trong tầm mắt
...
Cùng lúc đó, tại trang viên Lãnh gia. Trong một căn phòng màu hồng chủ đạo
"Hihi♥ Thế là xong, dễ dàng hơn mình tưởng nhiều nha. Thật mong chờ ngày mai đến càng nhanh càng tốt" - Lãnh Tuyết Ly đang vô cùng phấn khích, nằm lăn qua lăn lại trên chiếc giường lớn
Lăn lộn một lúc lâu sau, cô bé lại mở điện thoại lên ngắm nhìn bức ảnh của Huy Vũ. Tự lẩm bẩm một mình:
"Ngày mai sẽ là cơ hội tốt nhất để quan hệ của hai ta được tiến gần thêm một khoảng lớn nữa. Chắc anh cũng rất mong chờ giống em đúng không♥ ??"
Bàn tay nhỏ bé của Lãnh Tuyết Ly vừa mân mê mặt dây chuyền nhỏ xíu hình trái tim đang đeo trên cổ, vừa chu môi hôn liên tục vào màn hình điện thoại
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Đăng bởi | Kurusu1995 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 35 |
Lượt đọc | 319 |