Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyến Đi Từ Thiện Bất Ổn (7)

Tiểu thuyết gốc · 2472 chữ

"Bây giờ thì phải làm sao đây ạ ?? Theo con thấy chúng ta nên rời khỏi hiện trường ngay bây giờ" - Phong Liệt Minh gấp gáp đề nghị

Mạc Thu Hàn cũng gật mạnh đầu biểu lộ đồng tình với con trai:

"Theo tôi thấy chúng ta nên đi đến ngôi làng đó trước và giả bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra là tốt nhất"

"Hừ !! Mọi chuyện vẫn còn chưa ngã ngũ đâu, gấp gáp cái gì ?? Cứ đợi thêm một lát nữa đi đã" - Phong Liệt Hào nghiến răng ken két. Hắn vẫn chưa chịu bỏ cuộc

Thấy vợ và con trai vẫn còn muốn lên tiếng khuyên nhủ, hắn trực tiếp trừng mắt đe dọa khiến cả hai không còn dám hó hé. Sau đó lại tiếp tục liên lạc với thuộc hạ qua cái màn hình TV đã nát bét:

"Sao rồi ?? Bọn mày đã đuổi kịp chúng nó chưa ??"

"Chúng tôi đang trên đường thưa ngà ... kh .. khoan đã, có một chiếc xe màu xám đang hướng thẳng về phía chúng tôi" - Tên thuộc hạ báo cáo

Xe màu xám ?? Chẳng lẽ là ...

"Mau !! Mau chặn nó lại !!" - Phong Liệt Hào quát lớn

Tuy nhiên tất cả đã quá muộn

"Bang ... Bang ... Bang ..." - Hàng loạt âm thanh súng tự động vang lên inh ỏi, kèm theo những tiếng la hét thảm thiết

...

"Thật may mắn vì mình vẫn còn dư dả sẵn khá nhiều SC để mua vật phẩm này" - Quan sát những dấu chấm đang chớp nháy trên màn hình Hệ Thống hình chữ nhật, tôi không nhịn được mà gật gù cảm khái trong lòng

- Radar: Khác với các loại radar thông thường, radar của Hệ Thống sẽ hiển thị tín hiệu của các sinh vật sống xung quanh. Tính năng đặc biệt: Hiển thị chi tiết trạng thái thù địch của đối tượng đối với chủ nhân. Hạn chế: Chỉ hoạt động trong phạm vi bán kính 300m

Có vật phẩm này trong tay, tôi sẽ không còn phải mắc công cẩn thận đi thám thính nữa

Những dấu chấm màu đỏ sẽ tượng trưng cho kẻ địch, ví dụ như hai chiếc xe vừa rồi bị tôi hạ

Dấu chấm màu vàng kim chỉ xuất hiện trong nhiệm vụ bảo vệ hoặc giải cứu của Hệ Thống, hiện tại chính là Tuyết Ly, mẹ vợ và các vị phu nhân

Dấu chấm màu xanh lục là tượng trưng cho đồng minh, ví dụ là các vệ sĩ của đội một đang hỗ trợ tôi thực hiện kế hoạch. Chính vì vậy mà lúc nãy, tôi mới yên tâm mà giao trọng trách đưa "Vip" đến nơi an toàn lại cho họ. Bằng không tôi cũng không dám mạo hiểm như vậy

Ngoài ra còn có các dấu chấm màu trắng dành cho các "NPC qua đường"

Nhìn thấy mũi tên trên trời đã bắt đầu di chuyển, tôi nhếch môi cười khẩy một tiếng:

"Nếu như mày đã muốn trở mặt ngay hôm nay, vậy thì tao sẵn sàng chiều theo ý của mày tới cùng"

"Mày có chạy lên trời cũng không thoát nổi đâu. Sau ngày hôm nay, Phong gia của mày coi như chính thức không còn tồn tại"

"Toàn bộ những kết cục thê thảm ở kiếp trước của Thiên Băng, Tuyết Ly và cả của Lãnh gia gây ra bởi lũ súc sinh chúng mày, tất cả đều sẽ trở thành dĩ vãng" - Lúc này đã không còn ai có thể ngăn cản tôi được nữa, quyết định chơi tới bến. Trực tiếp bắt sống Phong Liệt Hào ngay tại lúc này, bằng mọi giá

Bởi vì đây là khu vực đồi núi nên vô cùng vắng vẻ người qua lại. Tôi có thể hoàn toàn bung lụa mà chẳng việc gì phải lo lắng

...

Khoảng cách giữa chiếc G63 và cái mũi tên trên trời thu hẹp lại rất nhanh

Tốc độ rùa bò của một chiếc Rolls Royce chuyên dùng để đi trang bức đánh mặt làm sao có thể so sánh với một chiếc xe hàng hack của hack đây ??

Chưa đầy năm phút sau, Huy Vũ đã nhìn thấy một đoàn gồm bốn chiếc xe sang trọng ở phía trước. Chiếc Rolls Royce mạ vàng của Phong Liệt Hào đang được hộ tống nằm ở ngay chính giữa

Không chút do dự, anh càng điên cuồng tăng tốc. Sẵn sàng tiếp cận để bắt cóc mục tiêu

Nhìn thấy Huy Vũ đang áp sát quá nhanh, đám vệ sĩ trên ba chiếc xe đang hộ tống Phong Liệt Hào lập tức rút súng ra, bắn xối xả

"Đoàng !! Đoàng !!"

"Keng...keng..." - Tuy nhiên, uy lực từ những khẩu súng lục đó hoàn toàn không đủ để gãi ngứa cho lớp áo giáp của xe. Ngay cả một vệt trầy trên lớp sơn cũng không để lại

Huy Vũ vẫn chưa thèm bắn trả, trực tiếp đạp mạnh chân ga tông thẳng vào chiếc xe sau cùng

"RẦM !!" - Như bị va chạm bởi một chiếc xe tăng. Chiếc xe đó lập tức mất lái, lật ngửa lăn vài vòng, thân xe hoàn toàn biến dạng

Chứng kiến sự thê thảm của đồng bọn, tinh thần đám vệ sĩ trên những chiếc xe khác hoàn toàn sụp đổ, chiến ý mất sạch

Ngồi trên chiếc Rolls Royce, cả nhà Phong gia như gặp khủng hoảng tinh thần. Phong Liệt Hào điên cuồng gào thét với đám vệ sĩ:

"Tụi mày còn ngây ra làm con cu gì nữa hả ??? Giết thằng chó đó mau !!! Đứa nào giết được nó tao sẽ thưởng ngay mười tỷ !!!"

Đây quả thực là một món tiền rất thơm

Vài kẻ mất não không biết sống chết vẫn cố chui đầu qua cửa sổ bắn vào tấm kính chắn gió của chiếc G63 đang truy đuổi ráo riết

"Keng...keng..." - Lớp kính chống tăng cấp hai cũng không xuất hiện một vệt xước nào

Ngồi ở trên xe, nội tâm của Huy Vũ dần dần trở nên mất kiên nhẫn. Trực tiếp rút ra khẩu MP5 xả đạn:

"Bang...bang...bang ..."

"CREAK !! RẦM !!" - Uy lực khủng khiếp từ khẩu MP5 lại khiến thêm một chiếc xe nữa đo ván

"Lũ ăn hại !!! Đồ vô dụng !!! Chỉ có một thằng phế vật thôi mà cũng không trị được !!!" - Phong Liệt hào chửi bởi

Đám vệ sĩ trên chiếc xe còn lại đã sớm tá hỏa tam tinh, lại còn gặp gia chủ của mình chửi rủa. Chúng định mặc kệ tất cả, bỏ chạy thoát thân

Thế nhưng Huy Vũ không để cho chúng được toại nguyện, anh đạp mạnh ga lao thẳng về phía trước, vượt mặt luôn chiếc Rolls Royce cáu cạnh của Phong Liệt Hào

"Sử dụng Khí Ga Gây Mê" - Huy Vũ cất giọng lạnh lẽo ngay khi vừa tiếp cận đủ gần với chiếc xe của bọn vệ sĩ đang điên cuồng đào tẩu

Tên vệ sĩ đang cầm lái và cả tên ngồi bên cạnh hắn nữa, cả hai lập tức mất đi ý thức

"RẦM !!" - Chiếc xe bị mất lái, lập tức đâm thẳng vào lan can bảo vệ và lao xuống vách núi

Giải quyết xong, Huy Vũ ngang nhiên dừng xe lại chắn trước mặt chiếc Rolls Royce mạ vàng đang lao thẳng tới

"ĐÂM CHẾT NÓ CHO TAO !!!" - Hai mắt Phong Liệt Hào tràn đầy tia máu. Hắn mặc kệ tất cả, gào thét ra lệnh cho tài xế tăng tốc

Tuy nhiên gã tài xế cũng là loại sợ chết, hắn cố gắng đạp mạnh phanh nhưng đã không còn kịp nữa

"CREAKK !!! RẦM !!!"

Chiếc G63 của Huy Vũ chỉ hơi hẩy lên một chút xíu, người ngồi ở bên trong hoàn toàn bình yên vô sự. Còn chiếc Rolls Royce mạ vàng cáu cạnh thì không được may mắn như vậy

"Cạch - Sầm"

"..."

Sau khi kiểm tra sơ qua tình trạng của bọn chúng, Huy Vũ nhếch môi cười mỉa mai, tấm tắc khen ngợi:

"Hừ, quả nhiên là xe xịn sò có khác. Va chạm với "xe bọc thép" mạnh như vậy mà bọn chúng chỉ bị ngất đi vì sốc"

Nơi này cũng không tiện ở lâu, anh nhanh chóng phơ cho mỗi tên một viên đạn gây mê rồi chuyển bọn chúng qua xe của mình

"Reng...reng...reng" - Đúng lúc Huy Vũ đang muốn lái xe rời khỏi hiện trường, điện thoại của anh đổ chuông. Là của Lãnh Tuyết Ly gọi tới

"Píp !! Alo Tuyết Ly, anh nghe đây"

"ANH RỂ !!! Cuối cùng em cũng gọi được cho anh rồi !!! Anh không sao chứ ?? Huhuhu !!" - Đầu dây bên kia vang lên âm thanh nức nở

"Anh không sao hết, em yên tâm" - Huy Vũ có chút lùng bùng lỗ tai, chậm rãi trả lời

"Rốt cuộc anh đã đi đâu rồi hả ?? Em hỏi gì các vệ sĩ cũng không chịu trả lời, điện thoại thì mãi mới có sóng trở lại !!" - Gương mặt tinh xảo của Lãnh Tuyết Ly ướt đẫm nước mắt

Mặc dù lúc nãy hai mẹ con cô đã nghe thấy cuộc nói chuyện thế nhưng vẫn không hề rõ ràng mọi chuyện

"Anh biết bây giờ em đang lo lắng lắm nhưng anh sẽ giải thích mọi chuyện với em sau. Bây giờ giúp anh đưa máy qua cho đội trưởng Đại Cường một lát nhé ??" - Giọng điệu ủy khuất của Lãnh Tuyết Ly khiến Huy Vũ vô cùng đau lòng, nhưng lúc này không phải lúc để trò chuyện phiếm

Anh không hề hay biết là Lãnh Tuyết Ly đang mở loa ngoài, tất cả mọi người đều đã nghe thấy. Tô Ngọc Dung đang chăm chú nghe ở bên cạnh thì nháy mắt ra hiệu cho đội trưởng Đại Cường

Ông ta gật đầu, lập tức hiểu ý:

"Alo, là tôi Đại Cường đây thưa ngài"

"Bên chỗ các anh thế nào rồi ?? Chắc là không có vấn đề gì rồi chứ hả ?? Còn ai tỉnh lại với Tuyết Ly không ??"

"Thưa ngài, chỉ có một mình tiểu thư út tỉnh lại thôi ạ. Những người còn lại vẫn đang hôn mê

Thời gian hiệu lực của Đạn Gây Mê chỉ có một giờ đồng hồ, Lãnh Tuyết Ly thức dậy ngay lúc này Huy Vũ cũng không cảm thấy có gì lạ

"Phù !! Vậy thì tốt rồi. Anh cứ việc lái xe đưa họ đến nơi an toàn đi. Đợi những người khác cũng tỉnh lại thì viện cớ nói là ... tch là gì bây giờ đây ... À phải rồi !! Anh cứ nói là do núi lở nên chuyến đi bị hủy bỏ nhé, họ có hỏi kiểu gì cũng mặc kệ

Đội trường Đại Cường đọc các dòng chữ trên điện thoại của Tô Ngọc Dung để trả lời theo ý muốn của bà, thế nhưng ông ta vẫn rất khéo léo để tránh làm lộ kế hoạch của Huy Vũ

"Thưa ngài, việc gì phải rắc rối đến như vậy ạ ??"

"Kế hoạch của tôi vẫn chưa hoàn thành, anh chỉ cần biết như vậy là được rồi. Bây giờ tôi không thể quay lại được, phiền anh giúp tôi chịu trách nhiệm các phần còn lại"

"Thế còn bọn chúng thì sao ?? Ngài đã .."

"Yên tâm đi, chúng sắp sửa đi bán muối hết rồi. Tôi sẽ không quên chầu ăn tiệc của chúng ta đâu, hahaha !!"

Lãnh Tuyết Ly muốn lên tiếng chất vấn nhưng mẹ cô bé đã nhanh tay bịt miệng cô lại. Bà lại đưa điện thoại ra cho đội trưởng Đại Cường

Bất quá lần này ông ta lại làm trái lệnh, chỉ vừa nhìn vào mắt bà chủ, vừa chậm rãi trả lời:

"Tôi hiểu rồi thưa ngài, xin cứ để đó cho tôi"

"Ừm nhờ cả vào anh đó, nhớ gọi báo cảnh sát giúp tôi, địa điểm mai phục của lũ khốn kiếp đó tôi cũng đã chỉ dẫn anh kĩ lưỡng rồi nên cứ như vậy mà làm. Hẹn gặp lại sau. Cụp !!" - Vừa dứt câu, Huy Vũ đã lập tức cúp máy

Cúp điện thoại với Huy Vũ xong, đội trưởng Đại Cường cúi gập người thật sâu

"Phu nhân"

Sắc mặt của Tô Ngọc Dung vô cùng lạnh lẽo. Đôi mắt sắc bén của bà ta liếc nhìn về phía đám vệ sĩ bị trói trên xe, sau đó lại trừng thẳng vào lão đội trưởng đang cúi gập người này:

"Rốt cuộc tất cả các người đang che giấu chuyện gì, đến mức cãi lại lệnh của tôi ?? Cả thằng con rể kia của tôi nữa ?? Hai mẹ con tôi cần một lời giải thích thỏa đáng"

"Tôi xin chân thành xin lỗi, thưa phu nhân" - Đội trưởng Đại Cường vẫn cúi gập người, nhất quyết không chịu hé răng

"Sao ông dám hả ??? Rốt cuộc là lời nói của tôi hay là của thằng Huy Vũ đó có cân lượng hơn với các người hả ???" - Tiếng quát tháo của Tô Ngọc Dung đầy sự phẫn nộ

"Mẹ à !! Mẹ bình tĩnh lại đi đã. Nhất định là do anh rể và họ có lý do gì đó khó nói mà thôi" - Lãnh Tuyết Ly ôm chặt lấy mẹ mình, cố gắng khuyên nhủ

Ánh mắt của đội trưởng Đại Cường nhìn cô chủ nhỏ của mình vô cùng cảm kích. Thế nhưng, ông ta vẫn quyết không hé răng nửa lời khi chưa có lệnh của Huy Vũ

"Thưa phu nhân, tôi chỉ có thể cầu xin mọi người là hãy tin tưởng ngài ấy"

"Đúng vậy đó thưa phu nhân, thưa tiểu thư út. Ngài ấy nhất định sẽ giải thích đàng hoàng cho hai người thôi"

"..." - Các vệ sĩ khác thay nhau phụ họa

Hai mẹ con họ nhìn nhau đầy khó hiểu, đúng lúc này đội trưởng Đại Cường lại mỉm cười bồi thêm một câu trấn an:

"Phu nhân, bà có một người con rể quá là tốt đi. Tất cả mọi người chúng ta đều đã thiếu nợ ngài ấy một mạng"

"!!!" - Đáy lòng của Tô Ngọc Dung và Lãnh Tuyết Ly lập tức trịnh trọng

Mặc dù tò mò đến cực điểm nhưng hiện tại họ chỉ có thể nghe theo lời Huy Vũ, hủy bỏ chuyến đi này

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội sáng tác bởi Kurusu1995
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kurusu1995
Thời gian
Lượt thích 33
Lượt đọc 257

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.