Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất Chấp Tất Cả

Tiểu thuyết gốc · 2478 chữ

Sáng hôm sau, chỉ mới sáu giờ sáng

"Yawn..." - Lãnh Thiên Băng khoan khoái ngồi dậy vươn vai hết cỡ

Cô phát hiện chỗ nằm bên cạnh mình đã trống trơn, ngay cả ga giường cũng đã trở nên lạnh ngắt

"Ưm .. ufufu !! Tối hôm qua anh ấy đã điên cuồng cày cấy mình suốt cả đêm, vậy mà vẫn còn khỏe như vậy. Vẫn còn sung sức để dậy sớm luôn cơ đấy"

"Chồng mình đúng là rất chăm chỉ rèn luyện sức khỏe nhỉ ?? Nhưng mà chỉ luyện tập bình thường như thế thôi mà cũng có thể trở nên bá đạo được như vậy sao ??" - Lãnh Thiên Băng lắc lắc đầu có chút buồn cười, vươn vai ngáp thêm một cái nữa

Hôm qua trong lúc vợ chồng cô cuồng nhiệt với nhau trên giường, cả hai không quên trao đổi qua những kế hoạch đã được sắp xếp kĩ lưỡng. Huy Vũ đã nhấn mạnh không chỉ một lần, toàn bộ sản nghiệp của Phong gia phải là của chỉ một mình cô mà thôi

"Ai bảo mình là một cô vợ biết nghe lời chồng, đặt chồng lên trên hết cơ chứ. Ufufu♥" - Lãnh Thiên Băng mỉm cười thích thú

Ở bên dưới, những dòng chất lỏng màu trắng đục vẫn còn đang ọc ra từ bên trong hai huyệt động cực phẩm. Chúng đang chậm rãi chảy xuống giữa cặp chân dài siêu mẫu của cô

"Reng...reng...reng" - Đúng lúc Lãnh Thiên Băng đang định bước vào phòng tắm thì điện thoại cô đổ chuông

Nhìn thấy cái tên trên màn hình điện thoại, hai mắt cô khẽ híp lại, đôi môi nhếch lên như đã dự đoán được cuộc gọi này từ trước

"Píp !! Có chuyện gì" - Lãnh Thiên Băng nhấn nút nhận, giọng điệu đầy sự lạnh nhạt

"Alo Lãnh Tổng ?? Xin lỗi vì mới sáng sớm mà đã làm phiền cô thế này, nhưng mà ..." - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói có chút sợ sệt

Không để cho ông ta kịp nói dứt câu, Lãnh Thiên Băng đã trực tiếp xen ngang:

"Cứ mặc kệ, việc của ông bây giờ là nghe theo mọi sự chỉ thị của tôi và giam bọn chúng một thời gian. Cứ chờ tin tốt của tôi là được, yên tâm đi, sẽ không để cho ông chịu chút thiệt thòi nào đâu"

"Xin lỗi Lãnh tổng, chỉ là do tôi đã quá lo lắng mà thôi"

"Nếu ông lo lắng quá thì giúp tôi thêm việc này nữa đi"

"..."

"V.v.â.âng thưa Lãnh Tổng, tôi sẽ đi làm ngay"

"Cụp"

Lãnh Thiên Băng sau khi cúp máy xong thì nhắn tin thông báo đến cho Kim Linh. Sau đó nhanh chóng xuống giường bước vào phòng tắm, chuẩn bị sẵn sàng cho một ngày dài đằng đẵng đầy bận rộn

...

Cùng lúc đó, tại một khu công viên xanh mát cách biệt thự khá xa

"Ting: Đã hoàn thành quãng đường chạy 20km. Thời gian hoàn thành: 39 phút 44 giây"

"Hộc ... hộc ..hộc !!" - Âm thanh máy móc của Vượng Tài vang lên bên tai trong khi tôi đang chống đầu gối điên cuồng thở dốc như chó chết

Nhiệm vụ "Rèn Luyện Thể Chất' ngày hôm nay của tôi là luyện tập tự do. Chính vì thế mà tôi đã quyết định tập phản xạ nhanh để làm quen với thiên phú phản xạ của loài mèo mà tôi vừa được nhận thưởng cách đây không lâu

Mới lúc ban đầu, tôi đã nghĩ rằng sẽ rất khó để thành thạo. Nhưng thực sự không ngờ được là nó cũng giống y hệt như các thiên phú bình thường khác, cứ như ngay từ khi sinh ra tôi đã có nó rồi vậy

"Chậc chậc sáu giờ rồi sao ?? Chắc là giờ này Thiên Băng đã dậy rồi" - Tôi lẩm bẩm trong sự mệt mỏi khi nhìn đồng hồ trên tấm bảng Hệ Thống

Tôi và cô ấy đã thống nhất rằng, sẽ tạm thời không công khai xử lý cả gia đình ba người Phong gia ra trước công chúng. Tất cả sẽ được tiến hành một cách kín kẽ và bí mật nhất có thể

Tranh thủ thời gian quý giá đó, Thiên Băng cũng sẽ âm thầm "thu gom" toàn bộ tài sản của bọn chúng

Đợi cho đến khi mọi việc đã được tung ra, các gia tộc hào môn khác dù có đánh hơi được mọi chuyện trước ngày xét xử thì cũng chẳng còn chén canh nào để mà húp nữa

Với đống tang chứng vật chứng rõ ràng ràng như vậy, Phong Liệt Hào chắc chắn sẽ phải nhận án tử hình

Còn về phần Phong Liệt Minh và Mạc Thu Hàn, cả hai mẹ con bọn chúng cũng có dính líu cực kỳ sâu vào các đường dây buôn lậu và xuất nhập khẩu thiết bị y tế giả. Chưa cần vận dụng tới nguồn tài lực và cả các mối quan hệ khủng khiếp của Thiên Băng, cũng đã đủ cho bọn chúng ăn cơm tù chung thân rồi

"Một trong những "nhát dao chí mạng" nhất nhắm vào đế chế khổng lồ của Lãnh gia đã được giải quyết triệt để. Đây cũng được xem như thành công bước đầu rồi nhỉ ??"

"Vượng Tài, tất cả là nhờ có ngươi cả. Rất cảm ơn ngươi đã đồng hành cùng ta" - Ngồi nghỉ xả hơi trên một băng ghế đá, tôi bày tỏ lòng biết ơn chân thành và sâu sắc nhất với cô nàng hệ thống kiêu kỳ nhưng vô cùng dễ mến của mình

"Ting: High Five !!" - Trên màn hình Hệ Thống hình chữ nhật hiện lên một bàn tay và một cái mặt cười

Rất may đây là lúc sáng sớm nên khá vắng vẻ người qua lại. Nếu không họ sẽ chứng kiến thấy một gã điên đang cười toe toét tự chưởng vào không khí

"Được rồi, chúng ta tiếp tục thôi. Lần này ta sẽ luyện đấm bốc" - Tôi lao nhanh tới một bao cát đầy hưng phấn (Vượng Tài: ^-^)

"..."

- 30 phút sau -

"Ting: Nhiệm vụ Rèn Luyện Thể Chất đã hoàn thành, chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Sức mạnh +5, Thể Chất +5, Nhanh Nhẹn +7, Tinh Thần +5, Khéo Léo +5. Những phần thưởng còn lại đã được thêm vào kho trữ vật”

"Ban nãy ngươi đã nói những nhiệm vụ hàng ngày sẽ bị loại bỏ à ??" - Tâm trạng của tôi có chút buồn rầu

"Ting: Đúng vậy thưa chủ nhân. Những nhiệm vụ hàng ngày khi trước chỉ là những "màn hướng dẫn" giúp ngài phát triển thật nhanh mà thôi, hiện tại bây giờ chúng đã không còn thích hợp với ngài nữa. Nhiệm vụ Rèn Luyện Thể Chất vừa rồi chính là cái cuối cùng" - Vẫn là những âm thanh giải thích máy móc của Vượng Tài

Nội tâm của tôi dù có chút chán nản nhưng cũng cảm thấy lời giải thích của Vượng Tài vô cùng có lý. Xem ra sau này chỉ có thể trông chờ vào những phần thưởng drop ra Không Gian Khổ Luyện mà thôi

"Thôi kệ đi vậy, được thế này cũng đã là rất tốt rồi. Bây giờ chúng ta về nhà nào"

Nghĩ nhiều cũng chẳng giúp ích được gì. Tôi quyết định dẹp bỏ hết mọi suy nghĩ phức tạp ra sau ót, ba chân bốn cẳng chạy bộ trở về nhà

Vừa về đến nhà thì tôi phát hiện Thiên Băng đã đến công ty rồi

Trên bàn ăn là bữa ăn sáng còn nghi ngút khói do chính tay cô ấy chuẩn bị

"Hôm qua em ấy có nói sẽ dồn toàn lực tập trung vào vụ này, thậm chí còn cấm mình bén mảng đến công ty làm phiền" - Nhớ lại mấy câu dặn dò hôm qua lúc Thiên Băng hì hục cưỡi trên người tôi làm tôi có chút buồn cười

"Ding" - Điện thoại của tôi vang lên âm báo tin nhắn, là của Thiên Băng

- Lãnh Thiên Băng: Anh yêu à, anh đã về tới nhà chưa ??

- Huy Vũ: Anh vừa về tới nơi luôn. Em đến công ty rồi sao ??

- Lãnh Thiên Băng: Vâng, chúng ta phải tranh thủ nhanh lên mới kịp hớt tay trên của lũ kền kền chứ anh. Mặc dù chúng ta đã ra tay rất kín đáo nhưng chắc chắn các gia tộc khác sẽ đánh hơi thấy sự bất thường rất nhanh thôi

- Huy Vũ: Ừm em nói cũng có lý lắm. Vậy em có tính toán sẽ mất khoảng bao lâu mới xong việc chưa ??

- Lãnh Thiên Băng: Chắc khoảng đến sáng mai hoặc chậm nhất là chiều mai là xong hết cả thôi

- Huy Vũ: Chà, cũng không quá lâu như anh tưởng nhỉ ??

- Lãnh Thiên Băng: Không hẳn đâu, tất cả là nhờ có bảng ghi chú chi tiết tài sản Phong gia mới nhanh được như vậy đó. Chồng em là giỏi nhất♥

- Huy Vũ: Haizz, vất vả cho em rồi. Đừng cố quá sức em nhé

- Lãnh Thiên Băng: Phải rồi anh yêu à, em không muốn để công việc dính dáng đến cuộc sống của tụi mình nữa. Cho nên sau khi giải quyết xong vụ này, em sẽ từ chức tại tập đoàn ngay lập tức và dành toàn thời gian ở nhà để tập trung hầu hạ chủ nhân nha♥

- Huy Vũ: Vậy thì quá tuyệt vời rồi !! Anh rất mong chờ đó

- Lãnh Thiên Băng: Ufufu♥, thôi bây giờ em sẽ bắt tay vào việc ngay đây. Chủ nhân của em ráng cố gắng nhé, chỉ vài ngày nữa thôi sẽ không còn bất cứ thứ gì xen ngang vào cuộc sống gia đình vợ chồng tụi mình nữa

- Huy Vũ: OK em yêu !! Đừng quá gắng sức em nhé

Huy Vũ đã gửi cho bạn một hình ảnh

Ngón tay thon dài tinh xảo của Lãnh Thiên Băng nhấp vào. Trong bức ảnh là chồng cô đang làm khẩu hiệu "Cố lên !!"

- Lãnh Thiên Băng: Dạ vâng ạ !! Thưa chủ nhân tôn kính của em !! Muar♥

Sau khi nhắn tin một lúc với Huy Vũ, Lãnh Thiên Băng cảm thấy như vừa được tiếp thêm nguồn động lực cực kỳ to lớn

Nghĩ đến một tương lai tươi đẹp và cuộc sống bình yên cùng chồng, vô lo vô nghĩ, đáy lòng của cô tràn ngập hạnh phúc. Bất quá càng là như vậy, cô lại càng không cho phép xảy ra bất cứ sai sót nào, dù chỉ là nhỏ nhất

Trong phòng họp của tập đoàn Thời Đại lúc này, có mười người đang ngồi làm việc với những chiếc laptop tối tân. Tất cả bọn họ đều là cấp dưới thân tín nhất của Kim Linh

"Kim Linh, chúng ta tiến hành thôi. Bắt đầu từ những công ty nhỏ lẻ này" - Lãnh Thiên Băng đưa một tờ giấy cho Kim Linh, người đang ngồi bên cạnh cô

"Tuân lệnh thưa tiểu thư" - Kim Linh lập tức thi hành

Mọi sự vụ lớn nhỏ hiện tại của tập đoàn tạm thời đều được giao lại cho Thanh Ngọc giải quyết

...

Trở lại căn biệt thự, trong phòng ăn lớn

Huy Vũ đang nhàn nhã thưởng thức món cháo nghêu và sò, ăn kèm với bánh quẩy do chính tay vợ anh chuẩn bị

"Ngon thật đó. Sau này thì tha hồ được cùng với Thiên Băng ăn chơi thỏa thích rồi" - Tôi tấm tắc khen ngợi tay nghề nấu nướng của cô ấy

"Vượng Tài, mở Bảng Chỉ Số ra đi"

"Ting: Mở ra Bảng Chỉ Số của chủ nhân"

- Tên: Hoàng Huy Vũ

- Tuổi: 22

- Nhan Trị: 9.3

- Chiều cao: 181 cm

- Cân nặng: 83 kg

- Sức mạnh: 45

- Thể chất: 54

- Nhanh nhẹn: 61

- Khéo léo: 70

- Trí tuệ: 52

- Tinh thần: 64

- May mắn: 40

Nhìn qua Bảng Chỉ Số một lúc, tôi gật gật đầu hài lòng

"Reng...Reng...reng" - Điện thoại của tôi đổ chuông, màn hình hiển thị hai chữ "Mẹ vợ"

"Píp !! Alo con nghe ạ" - Tôi bình thản nhấc máy, nhận cuộc gọi

"Alo con rể à, con vẫn không định giải thích cho chúng ta chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua sao ??" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói dịu dàng kèm áy náy của Tô Ngọc Dung

Tôi có chút sững sờ

Sống qua hai kiếp người, đây là lần đầu tiên bà ta dùng giọng điệu thế này để nói chuyện với tôi

Bất quá tôi cũng không nghĩ gì nhiều, vẫn điềm tĩnh trả lời điện thoại

"Mẹ, hiện tại kế hoạch của bọn con đang vào lúc mấu chốt nhất. Mẹ yên tâm, con đâu có ý định giấu giếm mãi đâu, sẽ cho mọi người một lời giải thích hợp lý"

"Haizz, thôi nếu con đã nói vậy thì mẹ cũng không ép, bao giờ con thấy thích hợp thì đừng quên kể cho chúng ta là được. À phải rồi, tuy vẫn chưa biết chuyện gì nhưng ... cảm ơn con rất nhiều" - Tô Ngọc Dung thở dài

Lồng ngực tôi như có một dòng nước ấm chảy qua khi nghe câu cảm ơn cực kỳ chân thành đó, nhưng tôi cũng chỉ nhẹ giọng đáp lại:

"Không có gì đâu ạ, việc con phải làm thôi"

"Ừm, vợ chồng hai đứa nhớ tranh thủ về nhà nhanh nhé"

"Vâng, chúng con sẽ sắp xếp"

"Cụp"

Nói chuyện điện thoại với Huy Vũ xong, Tô Ngọc Dung ngồi dựa lưng vào ghế sofa, ánh mắt cứ nhìn về xa xăm

"Nó không chịu giải thích chuyện gì với bà sao ??" - Nhìn thấy sắc mặt của vợ mình, Lãnh Kiêu Hùng trầm giọng hỏi

Tô Ngọc Dung khẽ lắc đầu, sau đó chậm rãi lên tiếng

“Thằng bé không hề để tâm tới những thái độ kì thị mà chúng ta đã đối xử với nó suốt mấy năm qua. Bất chấp tất cả, lúc nguy cấp nhất vẫn dang tay cứu mạng hai mẹ con tôi" - Viền mắt của bà ta đã đỏ ửng

Lãnh Kiêu Hùng trầm mặt không nói lời nào. Sự tò mò trong lòng ông ta càng lúc càng mãnh liệt, càng muốn gặp mặt đứa con rể vốn mang danh phế vật vô dụng này của mình hơn nữa

\\///

Chúc các đh buổi tối vui vẻ 😁

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội sáng tác bởi Kurusu1995
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kurusu1995
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 33
Lượt đọc 285

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.