Chap 37: Chúng ta sẽ gặp lại
Vệ sinh cá nhân xong cô bước xuống phòng ăn, nhìn thấy cô xuống Hancock nhanh chóng kéo ghế cho cô ngồi, trong lúc ngồi ăn còn gắp đồ ăn cho cô, mọi người chứng kiến cảnh 2 người ân ái cũng chỉ đành nhắm mắt làm như không thấy, chứ thử phản kháng xem có bị xử tơi bời không. Một người là Sát Thần, một người là có năng lực hoá đá. Ăn xong nàng đưa cho cô một tách cà phê. Từ lúc bước xuống lầu cô vẫn không lên tiếng, nhận lấy cô mới nói:“ Hiện giờ hải quân đang điều tra trên hòn đảo Sabaody này, tốt nhất tranh thủ thời gian,tôi không thể nén lại đây quá lâu”.
“ Ừm chị biết rồi, đồ đạc đã dọn xong chúng ta có thể đi ngay”.
Bước ra khỏi quán bar, 3 chị em Boa tạm biệt với Shakky và Rayleigh:“ Cảm ơn dì Shakky, cảm ơn ông Rayleigh nhờ có 2 người tụi con mới có thể an toàn tới được đây”.
“ Không có gì, đã đến lúc con nên đi đi đừng khiến cô bé hải quân đó phải đợi lâu”. “ Vâng”.
Cả 3 người đi theo Emi tới thuyền hải quân trở về hòn đảo Amazon lily. Trên đường đi cô cũng gặp không ít hải tặc‘ coi như lấy mấy cái đầu hải tặc thay cho nhiệm vụ vậy’ cô lại tàn sát tất cả bọn chúng đương nhiên không 1 ai có thể sống sót, thuyền cũng bị hủy, chứng kiến toàn bộ 3 chị em không khỏi run sợ đúng như danh hiệu mà hải tặc đặt cho cô “Sát Thần”. Thuyền được cô điều khiển di chuyển liên tục, tiếp cận vành đai tĩnh lặng. Thuyền cập bến ở phía rừng cây, Hancock khóc lóc không muốn rời xa Emi làm 2 cô em dỗ mãi không nín, nhìn vậy Emi cũng không đành lòng.
“ Hancock, em sẽ cho chị cơ hội đuổi theo em, nhưng hiện tại chị còn quá yếu, hãy luyện tập trở nên mạnh mẽ hơn và ra biển tìm em”. Nghe cô nói vậy nàng không còn khóc nữa mà hào hứng:“ Em hứa rồi đó, chị sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, chị sẽ bảo vệ em, hãy đợi chị, chị sẽ tìm em”.
Hancock bước từng bước xuống dưới thuyền bỗng nhiên nàng đột ngột qua lại, ôm Emi vào lòng như không muốn rời:“ Chúng ta sẽ còn gặp lại, em không được phép quên chị” nói xong nàng hôn nhẹ lên môi cô rồi chạy xuống thuyền thật nhanh. Nàng không giám quay đầu lại nhìn Emi, sợ sẽ để cô nhìn thấy bộ dạng yếu đuối của bản thân.
“ Chị hai đừng khóc nữa mà, chúng ta sẽ còn gặp chị ấy”, “ Đúng vậy, chúng ta phải mạnh mẽ hơn để không ai có thể bắt nạt chúng ta”.
“ Ừm”, ‘ hãy đợi chị Emi’.
Emi cũng không quay đầu nhìn bọn họ, cô điều khiển con tàu đi ra vành đai tĩnh lặng, bây giờ 4 phía đã không còn ai, cô luyện tập trái ác quỷ. Trong gần 2 năm trên biển, đây là môi trường thích hợp nhất để luyện tập mà không ai để ý, cô đã không ngừng luyện tập điều khiển nước. Tuy nhiên trong biển có muối nên vẫn hạn chế cô thì triển toàn bộ sức mạnh, ‘ phía trước có không ít hải tặc đến lúc luyện tập rồi’. Cô điều khiển dòng nước thành một vòng xoáy khổng lồ, nó nuốt trọn cả còn tàu, kéo còn tàu xuống 1000m dưới đáy biển cô mới dừng việc khống chế, nước biển tức khắc tràn vào áp lực ở đây giết chết tất hải tặc, còn con thuyền nó vỡ thành từng mảnh rồi trồi lên mặt biển. Đây là chiêu mạnh nhất cô có thể thi triển trên biển, nó làm cô tiêu tốn 6 phần sức lực. Dùng ốc sên truyền tin gọi cho Sengoku “ Blep...blep..blep”,“ Catcha, ta là Sengoku cháu gọi có gì không”.
“ Cháu gọi thông báo về nhiệm vụ, cháu không điều tra được bất cứ thứ gì ở quần đảo Sabaody”.
“ Ta cũng đã đoán trước được, giờ cháu hãy về Tổng Bộ”.
“ Xin lỗi nhưng cháu không trở về, cháu muốn tự bản thân tru du trên biển để rèn luyện, có chuyện gì gấp hãy gọi cho cháu, không còn gì cháu cúp đây”.
“ Không được, cháu không thể....” chưa nói xong điện thoại đầu dây bên kia đã cúp, ông tức giận đạp bàn làm nó vỡ ra làm đôi:“ Hỗn đẵng Garp ông đãng làm cái gì mau giờ cháu tôi nó không nghe lời nữa GARP”.
Emi muốn nhân cơ hội không ai theo mà tu luyện trái ác quỷ, bởi nó sẽ là lá bài tẩy của cô cùng với đôi mắt Sharingan. Cuộc phiêu lưu của một mình bản thân cô bắt đầu.
Đăng bởi | Ak_sonowa09 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |