Ngày làm việc vất vả.
Cậu bé chưa chết. Một tiếng đập mạnh đánh thức cậu dậy. Cậu nhìn xung quanh, là lớp học. Các bạn trong lớp nhìn cậu chằm chằm. Thầy giáo ngay trước mặt cậu, quát: " Cậu có coi trọng tiết học của tôi không.? Ra ngoài hành lang đứng cho tôi. Tiết này cậu không phải học nữa."
Cậu ngơ ngác. Tại sao cậu lại ở đây.? Rõ ràng cậu đã bị ngọn lửa thiêu chết kia.
Các bạn của cậu nháo nhào: " Ra hành lang đứng đê. Đồ đần. Hahaha." Cậu bất lực đi ra ngoài. Bên ngoài còn có một người đang đứng. Là người bạn thân. Cậu giật mình và có chút hoảng sợ. Cậu ta ngỏ ý muốn làm bạn với cậu, cậu từ chối thẳng thừng. Cậu vẫn còn ám ảnh với gương mặt này, không dám nhìn thẳng. Nỗi sợ hãi trào dâng trong lòng cậu. Dù bố mẹ cậu có đánh đập cậu bao nhiêu, cậu cũng không sợ bằng sự phản bội, tàn nhẫn của người mà cậu cho là người thân duy nhất.
Đôi mắt cậu đỏ hoe, trừng mắt nhìn người bạn với lòng hận thù sâu sắc. Cậu bạn tỏ ra khó hiểu: " Sao cậu nhìn tôi với ánh mắt đó.? Tôi đã làm gì cậu đâu.?"
Cậu bé để cảm xúc lấn áp lí trí, túm lấy cổ áo, cho cậu ta những nắm đấm liên tiếp. Cậu không nói mà thay vào đó cậu thể hiện bằng hành động. Cậu quyết liệt đấm, và cứ đấm. Nước mắt cậu trào dâng. Trong lòng cậu chỉ có sự hận thù. " Tao sẽ giết mày. Thằng khốn."- Cậu nghĩ.
Rất nhanh, thầy giáo đi ra, cản cậu lại. Bạn bè xung quanh đứng nhìn, rôm rả bình luận, đa phần là tiêu cực, xúc phạm, chửi rủa cậu. Cậu nghe không lọt tai, đùng đùng chống trả thầy giáo, đến chỗ đám đông, ngẫu nhiên lấy một đứa trút giận. Cậu đánh, đập liên tiếp vào mặt, khiến bạn học bất tỉnh. Phải một lúc lâu, mọi người mới có thể khống chế được cậu.
- " Tại sao em lại có hành động bốc đồng như vậy.? Em có biết hậu quả của việc làm đó không.? Các thầy, các cô rồi bố mẹ em phải chịu trách nhiệm về việc làm của em...."- Thầy hiệu trưởng chất vấn.
Cậu bé không nói gì, kể cả họ có mời bố mẹ cậu lên trường. Cậu hững hờ, vô cảm, thi thoảng nhếch mép cười. Một lúc sau, trong phòng đã im lặng, cậu mới cất tiếng: " Xong chưa."- " Em thật hỗn xược, không coi ai ra gì. Em xứng đáng bị đình chỉ học một tháng. Hình phạt bắt đầu từ hôm nay. Hôm nay em không phải học nữa."- " Cảm ơn.". Cậu dõng dạc bước đi, để lại bố mẹ, thầy cô, những người xung quanh bực tức không nói nên lời.
Trước khi đi, cậu còn cười tươi chào hỏi bố mẹ nạn nhân: " Cháu chào cô chú." Cậu nhận lấy cái tát giáng trời. Cái tát ấy khiến cậu sục sôi lòng thù hận. Cậu cười, cười thật to, cậu lại nhận lấy vô số cái tát nữa. Mặt cậu đã sưng tấy. Cậu nhanh chóng túm lấy tay của người mẹ, mắt trợn trừng, nói những lời khó hiểu: " Căn nhà của bà chắc chắn sẽ được sơn bằng màu đỏ. Sớm thôi."
Cậu bé có ý định giết người hay sao.?
Đúng vậy. Không một ai trong gia đình của cậu bạn bị đánh còn sống. Ai cũng bị tra tấn dã man. Kinh khủng hơn khi cái xác của cậu bạn đó không còn nguyên vẹn: Đầu lìa khỏi người, hai con mắt nát bét trên sàn, thân thể bị treo lên trần nhà, hai tay dang rộng. Cả căn nhà chìm trong biển máu. Mùi tanh bốc lên nồng nặc. Cậu bé chưa thỏa mãn cơn giận dữ của mình, tiếp tục hành hung, tra tấn.
Cậu đã giết chết nhiều thầy cô, bạn bè trên trường. Cái xác của họ tìm thấy ở rất nhiều nơi, thậm chí ở trên trường cũng có. Quay lại khoảng khắc cậu bé giết người, lúc đó đang là tiết học trên lớp. Cậu bé rút con dao, ngẫu nhiên đâm một người bạn. Cậu không chịu dừng tay, mọi người ai nấy cũng xô vào, đánh đập, chửi bới. Cậu lao vào giết từng người, từng người một mà không một ai có thể ngăn cản. Tiếng gào thét thất thanh, vang lên tưởng chừng như rung động cả bầu trời. Khi cả trường ồ ạt chạy vào, cậu nhanh trí bật lửa thiêu rụi cả ngôi trường.
Còn thiếu một người cậu chưa thể báo thù. Đó là người bạn thân của cậu. Cậu bạn đó đã kịp thời trốn thoát, nhưng thế nào vẫn bị phát hiện. Cậu bé dồn người bạn vào bước đường cùng, yêu cầu người bạn cháp tay cầu xin. Cậu bạn làm ngay. Nhưng vẫn chưa đủ làm cậu thỏa mãn. Cậu trả lại những gì cậu bạn đã làm với mình: " Tưới axit, đổ dầu, châm lửa đốt. Ngọn lửa trên người cậu bạn bừng cháy mãnh liệt. Tiếng la hét vang lên thật đau đớn, chua xót làm cho cậu bé cười không ngớt.
Bố mẹ cậu cũng không thoát khỏi cái chết.
Họ bị nhốt trong phòng kho, vào cũng tương tự như những nạn nhân xấu số, họ cũng bị tra tấn dã man, rồi chết trong biển lửa.
Cậu bé nghỉ ngơi sau ngày làm việc vất vả....
Đăng bởi | tunguyenminh |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |