Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cả thế giới điên rồi

Phiên bản Dịch · 1098 chữ

Người của thế giới này đều điên rồi, nhưng Vương Vũ không điên.

Bây giờ là chín giờ tối, dù có bóng đèn cũ kỹ chiếu sáng nhưng con đường ở phía trước vẫn có vẻ hơi tối tăm.

Vương Vũ đứng tại chỗ không dám động, bởi vì đằng trước có hai cái người điên.

"Thường Phi, anh mau giơ tay chịu trói, anh đã không còn đường có thể trốn." Một cô gái tay cầm súng bắn nước chĩa vào người đứng đối diện.

"Cô mà lại có súng linh năng cấp 2? Không thể nào, cô chỉ là Người Ngự Quỷ cấp 1, lấy đâu ra súng linh năng cấp 2?"

Trên mặt Thường Phi lộ vẻ khiếp sợ, nhưng mà ngay sau đó gã cười lạnh một tiếng, lập tức từ trong túi quần lấy ra một tấm thảm cũ nát.

"Chíu! " Lưu Dao nổ súng.

Một dòng nước phun từ trong súng bắn nước ra, còn tên Thường Phi kia lại quấn chặt thảm lên người, rồi sau đó lách sang bên cạnh chạy trốn.

"Đâu rồi? Đáng chết, anh ta có đạo cụ ẩn thân. " Tức khắc sắc mặt Lưu Dao trở nên rất khó coi, không ngừng dò xét nhìn về bốn phía.

Đứng cách đó không xa, khóe miệng Vương Vũ hơi co quắp.

Cho dù đã thấy không ít trường hợp, nhưng nhìn thấy cảnh này, vẫn làm Vương Vũ cảm thấy trứng đau.

Hắn thấy rất rõ ràng, Thường Phi đang bọc cái thảm cũ nát đó đi khập khễnh về phía hắn đang đứng.

Mà cô nàng Lưu Dao, người đang cầm súng bắn nước kia lại chẳng hề nhìn thấy Thường Phi, thật giống như trong mắt cô ấy không tồn tại hắn ta vậy.

"Đáng chết, Thường Phi chết tiệt, tôi nhất định sẽ bắt được anh, nhất định sẽ. " Lưu Dao tức giận hô to.

Lúc này, Thường Phi đã chạy tới cách Vương Vũ chỉ còn không tới 2 mét.

Vương Vũ không dám dừng lại nơi này nữa, xoay người rời đi.

Nhưng Lưu Dao đã nhìn thấy, ngay lập tức vội vàng chạy tới.

Thường Phi thấy vậy, sợ hết hồn, nhưng mà rất nhanh biết được mục tiêu của Lưu Dao không phải là hắn, lập tức tránh qua một bên.

"Xin chào, xin lỗi vì đã làm anh gặp phải tình huống nguy hiểm này. " Lưu Dao đi tới trước mặt Vương Vũ liền vội vàng tạ lỗi.

"Không. . . Không có việc gì, tôi có thể đi được chưa? " Vương Vũ mở miệng nói.

"Đương nhiên, tên tội phạm đó đã chạy trốn, khẳng định không dám ở lại đây, anh về nhà đi. " Lưu Dao nói.

Vương Vũ yên lặng gật đầu một cái, rồi sau đó đi về phía trước.

Nhưng vào đúng lúc này, sau lưng, có tiếng còi xe truyền đến.

Vương Vũ chợt quay đầu nhìn lại, thấy một chiếc xe buýt đi tới.

"Cái này. . . Đây là tử vong xe buýt? Tử vong xe buýt làm sao sẽ xuất hiện ở chỗ này? " Lưu Dao che miệng kêu lên.

"Đáng chết, đáng chết, đáng chết, thằng ranh này hãm hại tao. " Thường Phi đang ở trong trạng thái 'Ẩn thân', núp ở bên cạnh tức giận tới mức quát to len.

"Thường Phi? Anh chưa chạy." Lưu Dao chợt nhìn về phía bên kia, nhìn chòng chọc vào nơi mà cô cảm thấy không có một bóng người.

"Hừ, thằng anh này thế mà đưa tới tử vong xe buýt, thật là đáng chết. " Thường Phi lập tức vạch tấm thảm ân thân ra, dường như không sợ súng linh năng của Lưu Dao.

Lưu Dao hung hăng trợn mắt nhìn Thường Phi một cái, cất 'Súng linh năng' cầm trong tay đi, rồi sau đó nói với Vương Vũ: "Anh không cần phải sợ, nghĩ tới chắc anh cũng đã từng xem sổ tay công lược phó bản, không có việc gì, tôi là Người Ngự Quỷ cấp 1, đã tham gia ba lần phó bản kinh dị, tôi sẽ trợ giúp anh."

"Cảm ơn, cám ơn cô. " Vương Vũ ngoài miệng nói cảm ơn, nhưng là nội tâm cực độ cạn lời.

Đã né được mười năm rồi, không nghĩ tới cái thứ được gọi là phó bản này vẫn tìm tới anh rồi.

"Haizz. " Vương Vũ thở dài.

Đằng trước, chiếc xe được gọi là tử vong xe buýt kia, nếu nhìn kỹ một chút, có thể phát hiện, đây chỉ là một chiếc xe buýt có bốn người nâng, lớp vỏ bọc của xe được làm từ bìa giấy.

Bốn người kia lại là bánh của xe buýt.

Ở vị trí buồng lái, cũng đứng một người, đó là tài xế.

Bốn người làm bánh xe nâng xe buýt, tài xế cũng cùng di chuyển theo, cứ như vậy xe lái đến trước mặt Vương Vũ.

"Hành khách, mời lên xe. " Cửa xe bằng bìa giấy bị kéo ra, tài xế nghiêng đầu, mặt không biểu cảm nhìn về phía ba người.

Thường Phi và Lưu Dao đều ngoan ngoãn bước qua bậc thang, sau đó tiến vào xe buýt bằng bìa giấy.

Vương Vũ muốn nói cái gì đó, nhưng lại không biết mở miệng thế nào, bất đắc dĩ, anh chỉ có thể đi vào theo.

"Xịch ~! " trong miệng tài xế phát ra một tiếng vang, sau đó kéo sợi dây trong tay.

Lập tức, tấm bìa giấy vẽ cửa xe nối liền với sợi dây rơi xuống, cửa xe đã đóng lại.

"Mời các vị hành khách ngồi vào vị trí, thắt chặt dây an toàn, trạm kế tiếp: tiệm rửa chân Quỷ Lệ Nhân, hành trình, sáu mươi phút."

Tài xế lại lần nữa bá báo một tiếng, sau đó cất bước tiến lên.

Tài xế bước đi, bốn cái 'Bánh xe' cũng đi theo tiến lên, tài xế có quyền khống chế tuyệt đối với bánh xe.

Mà giờ khắc này, ngồi ở trên 'Tử vong xe buýt ', mặt của hai người Thường Phi và Vương Vũ cũng đồng dạng trở nên không biểu cảm.

Trong lòng Vương Vũ lại thở dài một cái, sau đó bắt đầu đi theo mọi người.

"Quả nhiên, bị những người điên này bắt được cơ hội, lần này lại chịu tội, một giờ a, phải đi bộ suốt một giờ. " trong lòng Vương Vũ quả thật khóc không ra nước mắt.

Bạn đang đọc Cả Thế Giới Đều Điên Rồi, Chỉ Có Ta Là Người Bình Thường (Dịch) của Cô Độc Đích Tiểu Văn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChanhTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.