Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ cửu, tiềm long (3)

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Liễu A Sơn há hốc mồm.

Âu Dương Nhung phất tay, nói:

"Đi đi, đi theo Lục Lang làm thủ tục đi, sau khi chuộc thân xong thì quay lại tìm ta, coi như là làm việc cho ta, nghe nói ngươi bơi rất giỏi, ta… vừa hay đang thiếu người. Sau này, còn phải nhờ A Sơn huynh đệ giúp đỡ nhiều."

Liễu A Sơn nhìn nụ cười chân thành trên khuôn mặt của huyện lệnh đại nhân, hắn gật đầu không nói gì thêm, xoay người đi theo Yến Lục Lang ra ngoài.

Âu Dương Nhung nhìn theo bóng lưng hai người, đứng ở cửa suy nghĩ một lúc, sau đó xoay người chuẩn bị xử lý công văn, đúng lúc này, hắn nhìn thấy một bóng người mặc áo đỏ đang chạy như bay về phía mình.

Không lâu sau, người đó đã chạy đến trước mặt hắn.

Âu Dương Nhung lặng lẽ lùi về sau một bước, như thể sợ bị tiểu sư muội đụng xe.

Tạ Lệnh Khương mấy hôm trước còn giống như một đứa trẻ tò mò, luôn miệng gọi đại sư huynh, lúc này, nàng lại cau mày, tức giận hỏi:

"Sư… Lương Hàn huynh, tại sao ngươi lại bỏ lệnh cấm tăng giá lương thực? Ngươi có biết bây giờ, giá gạo trong huyện đã tăng lên mười sáu văn một đấu rồi không? Ta nghe nói, có người đồn rằng, người nhà của huyện lệnh đang lén lút bán lương thực, cho nên ngươi mới bỏ lệnh cấm tăng giá lương thực để kiếm lời, có thật là như vậy không?

Âu Dương Nhung nhướng mày.

Nhưng mà, phản ứng đầu tiên của hắn là… tiểu sư muội lúc tức giận trông cũng rất đáng yêu.

"Ý ngươi là, đêm hôm đó, sau khi huyện lệnh chém đầu một tên thư lại, hắn không lập tức dẫn người đi tịch thu gia sản mà lại niêm phong khố phòng, không kiểm tra sổ sách nữa, hai ngày sau, hắn còn phải người đến dự yến tiệc tạ lỗi của mười ba nhà phú hào kia? Mấy ngày nay, hắn lại nói muốn hợp tác với đám hương thân kia để tổ chức Tết Đoan Ngọ? Hơn nữa, hôm nay, hắn còn cho binh lính của Chiết Trùng Phủ quay về?"

Tô phủ, hậu hoa viên.

Sau khi nghe tiểu nha hoàn mặt bánh bao kể lại những chuyện mà nàng nghe ngóng được,

Tô Khỏa Nhi không nhịn được, hỏi lại một lần nữa.

"Đúng vậy, tiểu thư."

Thải Thụ gật đầu lia lịa, thế nhưng, trọng tâm của nha hoàn và tiểu thư rõ ràng là không giống nhau, nàng nhỏ giọng nói thêm:

"Tiểu thư, thật không ngờ, vị tân huyện lệnh kia trông đẹp trai nho nhã như thế, vậy mà lại tự tay giết người."

"Đúng vậy, thật không ngờ…"

Tô Khỏa Nhi lẩm bẩm.

Thải Thụ hai mắt sáng rực, nói:

"Ừm, giống như đoạt mệnh thư sinh trong tiểu thuyết vậy, phong lưu phóng khoáng, nhưng lại ra tay tàn nhẫn."

Tô Khỏa Nhi không thèm để ý, Thải Thụ thấy vậy cũng không nói gì nữa, nàng tiếp tục vẽ hoa mai cho Tô Khỏa Nhi.

Nha hoàn mặt bánh bao càng vẽ càng cảm thấy khuôn mặt của tiểu thư thật xinh đẹp, ngay cả một thiếu nữ như nàng cũng không khỏi cảm thấy rung động.

Chỉ tiếc là, tiểu thư rất ít khi cười, không có vẻ e lệ, nũng nịu của con gái, nàng ấy thường xuyên ở một mình, hoặc là tỏ ra lạnh lùng, hoặc là cau mày.

Trước đây, có một vị thầy tướng đến phủ, nói với lão gia và phu nhân, tiểu thư quá thông minh nên sẽ bị tổn thương, phải để cho tiểu thư ít suy nghĩ, làm nhiều việc mà con gái nên làm. Nuôi mèo và trang điểm hoa mai chính là một trong số đó.

Chuyện vẽ hoa mai cũng rất trùng hợp, năm ngoái, có một ngày, tiểu thư nằm ngủ trưa dưới mái hiên, đúng lúc có một cơn gió thổi qua, làm rơi một bông hoa mai lên trán tiểu thư, có lẽ là do dính trên da quá lâu, cũng có thể là do hoa mai ra màu, thế nên, trán của tiểu thư đã được lưu lại một vết màu hồng nhạt hình hoa mai, lau mãi không mờ, hơn nữa, nó còn khiến cho khuôn mặt vốn lạnh lùng của tiểu thư trở nên quyến rũ, xinh đẹp hơn. Buổi tối hôm đó, lão gia và phu nhân nhìn thấy, bọn họ rất thích, bảo tiểu thư giữ lại, ngày thường cũng hay vẽ trang điểm hình hoa mai…

"Giống như biến thành một người khác vậy, đây là… Thượng cửu, kháng long hữu hối."

(!) Người ở vị trí cao phải biết kiêng dè kiêu ngạo, nếu không sẽ hối hận vì thất bại.

Thải Thụ đang vẽ hoa mai cho Tô Khỏa Nhi, ngẩn người, hỏi:

"A, ý tiểu thư là sao?"

Tô Khỏa Nhi phất tay, đứng dậy khỏi ghế trúc, tay cầm một cuốn sách, đi dạo trong vườn, một lúc sau, nàng híp mắt, khẽ nói:

"Trước đây, ta đã nhìn nhầm rồi."

Thải Thụ càng thêm khó hiểu.

Vị tiểu thư thích nói chuyện huyền bí, mặt vẽ hoa mai, không để ý đến nha hoàn ngốc nghếch, nàng tùy ý lật mở cuốn Chu Dịch trong tay, dùng ngón tay thon dài điểm nhẹ vào một dòng chữ, khẽ đọc:

"Bây giờ là… Sơ cửu, tiềm long vật dụng."

(*) Ẩn dụ sự vật ở giai đoạn phát triển ban đầu, mặc dù có xu hướng tốt, nhưng còn non yếu, vì vậy nên cẩn thận, không nên hành động thiếu suy nghĩ.

.

.

Truyện chỉ được đăng tại TRUYENYY, vui lòng đọc/nghe audio tại trang gốc, tránh bị kẻ gian lợi dụng!

Cái Gì A Quân Tử Cũng Phòng À – Tác giả Âu Dương Nhung – Dịch Hề Vân Hy

THÔNG BÁO: Từ chương sau bắt đầu vào VIP

- Truy đọc hằng ngày, ưu đãi 30% giá TLT mỗi chương

Hy chỉ đăng tại YY. Mọi bản dịch tương đồng ở nền tảng khác đều là sao chép trái phép!

Thân ái!

Bạn đang đọc Cái Gì A Quân Tử Cũng Phòng À (Dịch) của Dương Tiểu Nhung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.