Cuộc gặp gỡ với gia đình
Chưa đầy năm phút sau, một nhóm người hối hả bước vào phòng. Đi đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng quyền quý, khuôn mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt lộ rõ sự lo lắng. Phía sau ông ta là một phụ nữ thanh lịch, vẻ đẹp cao quý nhưng lại pha chút mệt mỏi, chắc hẳn là mẹ của cậu bé này.
"Tiểu Hạo, con thấy trong người thế nào rồi?" Người đàn ông – có lẽ là cha cậu – lên tiếng, giọng nói uy nghiêm nhưng ẩn chứa sự quan tâm sâu sắc.
"Tiểu Hạo?" Phương Duyệt nghĩ thầm. Vậy đây là tên của cậu bé mà anh đã nhập vào. Anh nhìn cha mẹ mới của mình và cảm thấy một áp lực kỳ lạ. Không biết vì lý do gì, anh buộc phải giả vờ không nhớ mọi thứ.
"Con… con không nhớ gì cả," anh lí nhí đáp.
Câu nói của anh khiến cả căn phòng rơi vào im lặng. Những ánh mắt kinh ngạc, lo lắng đổ dồn về phía anh. Người mẹ lập tức bật khóc, trong khi người cha thì siết chặt nắm đấm, khuôn mặt lộ rõ vẻ tức giận.
"Mất trí nhớ? Sao lại có chuyện này xảy ra?" Người đàn ông gầm lên.
Một người đàn ông khác, có lẽ là một thầy thuốc, bước lên và cúi đầu: "Thưa lão gia, có thể cậu chủ đã chịu một cú sốc lớn dẫn đến mất trí nhớ tạm thời. Tuy nhiên, sức khỏe của cậu ấy đã ổn định, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian sẽ hồi phục."
"Vậy thì tốt." Người đàn ông gật đầu, giọng dịu lại đôi chút. Ông quay sang Phương Duyệt. "Tiểu Hạo, con không cần lo lắng. Con là thiếu gia của Lăng gia, một trong những gia tộc mạnh nhất ở đây. Con sẽ an toàn."
Đăng bởi | yy32309864 |
Thời gian | |
Cập nhật |