Tín Đồ Của Hỗn Loạn 1
“Bác sĩ Lãng Quên?”
Phương Thi Tình nhìn Trình Thực đầy hứng thú, vừa cười vừa cầm lấy chiếc đồng hồ bỏ túi trên bàn.
Những người khác cũng lần lượt nhặt đồng hồ bỏ túi lên, nhưng biểu cảm trên gương mặt thì mỗi người một vẻ.
Ánh mắt của bọn họ không ngừng đảo qua lại nhìn hai người Trình Thực và Từ Lộ, trong lòng thầm nghĩ rằng cô gái giọng dẹo chắc chắn có lý do để sợ hãi.
Cô đã đề phòng đến mức này, vậy mà Trình Thực vẫn cố ý “đối đầu”, cứ như sợ người khác không biết rằng hắn và cô gái giọng dẹo đang ở thế đối lập.
Từ Lộ rõ ràng không dám nhận đồ của Trình Thực, cô đối chiếu đồng hồ bỏ túi để chỉnh thời gian, sau đó trả đồng hồ lại.
“Bác sĩ Lãng Quên không phải là một câu trả lời tốt trong thí luyện “Ký Ức” đâu, Trình Thực, hy vọng anh bớt ra tay với NPC, thúc đẩy quá mức sẽ khiến ký ức của bọn họ sụp đổ, chúng ta có thể bị mắc kẹt trong ký ức và không thể thoát ra.”
Trình Thực nhún vai tỏ vẻ bất cần, hắn cầm đồng hồ bỏ túi rồi quay lưng rời đi.
Hắn muốn đến một nơi không người để thực hiện “Dụ Hành”.
Quán rượu rất lớn, có hai tầng.
Phong cách tương tự như Bắc Âu thời Trung Cổ, với thiết kế bằng gỗ kết hợp trang trí bằng da thú, trông rất thô kệch.
Có khoảng vài chục bàn ở cả tầng trên và tầng dưới, gần như đã kín chỗ.
Tiếng chạm cốc và la hét tràn ngập bên tai, chưa đi xa được mấy bước, Trình Thực đã không nghe thấy tiếng của các đồng đội khác.
Quầy rượu ở giữa có thiết kế thông tầng, với lan can bao quanh toàn bộ tầng hai, chỉ cần thò đầu ra là có thể dễ dàng nhìn thấy toàn cảnh tầng một.
Trình Thực nhanh chân bước đi, rẽ vào một hành lang, đến góc khuất không ai nhìn thấy, hắn lấy “Xúc Xắc Vận Mệnh” của mình ra.
“Dụ Hành” kết thúc thuận lợi, hắn cảm nhận được “Thời gian” đang ưu ái đầu ngón tay mình, bèn mỉm cười bước ra ngoài.
Đã đến lúc bắt đầu điều tra rồi.
Thí luyện “Ký Ức” so với “Chiến Tranh” thì “văn minh” hơn rất nhiều, sẽ có rất ít thời khắc phải chiến đấu, cho dù có thì cũng thường hạn chế trong phạm vi nhỏ và kết thúc nhanh chóng.
Trong thí luyện “Ký Ức”, mỗi một khung cảnh đều là ký ức của người khác, nếu làm méo mó hình ảnh ký ức quá nhiều thì ký ức có thể sụp đổ, khiến người chơi bị mắc kẹt lại mãi mãi.
Mục tiêu của thí luyện là không ngừng tìm kiếm “bản thể ký ức” trong từng cảnh của ký ức, tức là chủ nhân thực sự của phần ký ức đó.
Theo khung cảnh hiện tại, chủ nhân ký ức chắc chắn đã từng đến đây và ở đây rất lâu, do đó mới có ký ức sâu sắc về bố cục của quán rượu và các thực khách đến uống rượu.
Tuy nhiên, ký ức của một người có trọng tâm riêng, những nơi hắn ta chú ý, “NPC” sẽ hoạt động nhiều hơn, hành vi và logic cũng tụ hội giống người bình thường.
Còn những nơi hắn ta bỏ qua thì thường xuất hiện những đoạn ngắn mơ hồ.
Các NPC tái hiện từ những đoạn ngắn này sẽ có những “sai sót” nhất định, mặc dù không quá rõ ràng nhưng người chơi muốn vượt ải thí luyện thì phải tìm ra chúng.
Cách tìm sai sót đơn giản nhất cũng là ngớ ngẩn nhất chính là...dò xét từng cái một.
Tức là bắt chuyện từng NPC.
Tuy nhiên, việc bắt chuyện cũng cần có kỹ xảo, một khi bắt chuyện thất bại và gây ra rắc rối khác, ký ức rất có thể bị bóp méo khiến thí luyện thất bại ngay lập tức.
Trình Thực không giỏi bắt chuyện, nhưng hắn rất giỏi lừa gạt.
Hắn thấy vài nhân viên phục vụ trong quán rượu lần lượt bước ra từ một căn phòng nhỏ nào đó, nhân lúc không có ai, hắn lập tức lẻn vào phòng và nhanh chóng lấy trộm một bộ đồ phục vụ, thay vào rồi lẻn ra.
Vừa bước ra, hắn đã thấy Phương Thi Tình dẫn theo cô gái giọng dẹo đang lén lút đi tới.
Hắn ngầm hiểu nên mỉm cười, đúng là trùng hợp, ý tưởng trùng nhau.
Phương Thi Tình thấy Trình Thực đã thay xong đồ nhân viên phục vụ thì ánh mắt sáng lên, thấp giọng khen:
“Thông minh đấy!”
Trình Thực đắc ý, cười nói:
“Lời khen của đại ca là động lực tiến bộ của tôi.”
Từ Lộ núp sau lưng Phương Thi Tình, ánh mắt đầy cảnh giác, khẽ lẩm bẩm:
“Giả tạo.”
Phương Thi Tình cười nói:
“Có lẽ anh cũng biết về “Dụ Hành” của chủ nhân tôi, chia sẻ cho tôi một chút kiến thức đi, “Quang Huy Chân Lý” sẽ soi sáng con đường của anh.”
“Dụ Hành” của “Chân Lý” là cầu tri thức, bất kỳ quy luật hay kiến thức chưa biết nào cũng có thể giúp tín đồ của “Chân Lý” tiến gần hơn tới “Chân Lý”.
Mà đối với tín đồ “Chân Lý” có kỹ năng hỗ trợ hoặc phòng ngự, muốn được Thần che chở thì cần phải chia sẻ kiến thức với các tín đồ khác.
Ánh mắt Trình Thực chợt lóe lên, nhanh chóng chia sẻ một kiến thức nhỏ.
“Đưa ngón tay vào hậu môn, xoay nhẹ massage trong 30 giây, có thể ức chế nấc cục hiệu quả.”
“?”
“?”
Trình Thực vừa chia sẻ xong, hai cô gái trước mặt sững sờ tại chỗ.
Biểu cảm của cô gái giọng dẹo cực kỳ phức tạp, cũng không biết là sợ hãi hay là ghê tởm, dù sao thì việc tín ngưỡng đối lập của người chơi quá biến thái cũng thực sự là mối đe dọa với sự an toàn của cô.
Cô chầm chậm di chuyển hai bước, nép sát vào người Phương Thi Tình.
Còn về Phương Thi Tình, cô cảm nhận được “Quang Huy Chân Lý” đang hướng về phía Trình Thực, điều đó có nghĩa là Trình Thực không nói bừa, mà đây đúng là sự thật.
Đăng bởi | Buu.Buu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 8 |