Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời Mời

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Sát thủ sẽ vào thứ ba, nhưng cần nhớ, khi chưa xác định rõ đối phương có phải là bản thể ký ức hay không thì không được tung chiêu quyết liệt, phải tập trung vào việc khống chế.

Trong trường hợp mạng sống bị đe dọa, ưu tiên rút lui thay vì giết chóc!

Lưu ý, bất kỳ kỹ năng nào có thể gây ra tiếng động lớn đều phải hết sức thận trọng khi sử dụng, không được để ký ức bị hỗn loạn ngay từ đầu!"

Nói xong, Phương Thi Tình quay sang nhìn Trình Thực với ánh mắt đầy ẩn ý:

"Anh có thể làm được không?"

Trình Thực vô tội chớp mắt, như thể muốn nói, sao đàn ông có thể không làm được?

Phương Thi Tình hiểu ý trong ánh mắt hắn, cô khẽ mỉm cười hài lòng rồi lại nhìn về phía A Minh.

A Minh nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Cô lại hỏi ý kiến của hai người còn lại, ngoại trừ Từ Lộ có vẻ không hài lòng về việc bản thân không theo kịp “bắp đùi” thì tất nhiên Bách Linh không có ý kiến gì khác.

Thế là kế hoạch đã được thông qua, tất cả mọi người bắt đầu tiến về phía Jorque.

Ngay khi cô nàng người thú sắp đến "biểu diễn vòng quanh" chỗ nhóm Jorque, nhóm người chơi đồng loạt di chuyển đến gần hắn.

Lúc này, Jorque hoàn toàn không nhận ra sự tiếp cận của những người chơi, mắt hắn chỉ chăm chú vào "nhóm người lùn đang chế tạo người thú", không để ý gì đến những thứ khác.

Hắn nắm chặt một xấp tiền trong tay, dường như không thể chờ đợi thêm để nhét vào bộ ngực đầy đặn của cô nàng người thú ngay lập tức.

Trình Thực vẫn cảm thấy hơi nghi ngờ, hắn nghiêng người khẽ hỏi Bách Linh:

"Các tín đồ của Thần có thể ảnh hưởng đến xu hướng tình dục của một người không?"

Bách Linh suy nghĩ một lát, rồi không chắc chắn trả lời:

"Thần tôn trọng việc giải phóng những dục vọng sâu thẳm trong nội tâm con người, chứ không phải làm biến dạng ý chí của người khác. Vì vậy, những gì các anh gọi là bị Thần “làm ô nhiễm” thật ra chỉ giúp các anh nhìn rõ bản chất thật của người đó mà thôi.

Tuy nhiên, nếu kết hợp với các thiên phú khác để dẫn dắt thì có lẽ sẽ đạt được hiệu quả như vậy.

Dù sao thì anh cũng biết thôi miên mà, phải không?"

Trình Thực gật đầu, cảm thấy rất hợp lý. Nếu không thì hắn cũng chẳng thể hiểu nổi tại sao Jorque lại có thể có những thú vui tình dục phóng khoáng đến vậy.

Khi nhóm người tiến lại gần Jorque, Phương Thi Tình đã rút ra một trang sách màu xám đen từ cuốn sách của mình. Cô quay lại nhìn Trình Thực, ra hiệu cho hắn bằng ánh mắt để bắt đầu hành động.

Trình Thực không chút do dự, lập tức dùng phép Tĩnh Tâm và phép Thôi Miên lên Jorque, sau đó lại sử dụng phép Hồi Phục Tăng Tốc lên người một khán giả đang giao dịch gần đó, cố gắng kéo dài thời gian thêm vài giây.

Phương Thi Tình nắm bắt cơ hội, trực tiếp lên tiếng:

"Đừng sợ, nghe tôi nói, anh chỉ đang hồi tưởng lại thôi, tất cả những điều này chỉ là ký ức của anh, nhưng giờ anh quá mệt mỏi, không muốn tiếp tục nhớ lại nữa. Anh phải nhớ rằng, ký ức chỉ là ký ức, không phải là hiện thực. Giờ chúng ta sẽ quay lại hiện thực, được không?"

Ánh mắt Jorque dần trở nên mơ màng và trống rỗng, hắn liên tục gật đầu, thì thầm:

"Ký ức, tất cả những thứ này đều là...Ký ức."

Khi âm tiết cuối cùng vừa dứt, toàn thân hắn vỡ ra thành vô số điểm sáng, sau đó nhanh chóng tụ lại thành một cánh cửa ký ức mới.

"Quả nhiên là hắn!"

"Tiểu thư Bách Linh thật lợi hại!"

"..."

"Chuẩn bị xong chưa? Tôi 1, Trình Thực 2, sát thủ 3, kết thúc thật nhanh nào."

Phương Thi Tình không chút do dự, quyết đoán lao vào.

Để đảm bảo “bắp đùi” không gặp vấn đề gì, Trình Thực theo sát phía sau cô, gần như bước vào cùng một lúc.

Hắn chỉ cảm thấy mắt mình tối sầm lại, khi mở mắt ra lần nữa thì trước mắt đã phủ đầy sương mù đen xám dày đặc, đưa tay ra còn không thể nhìn thấy năm ngón, bên tai còn văng vẳng những tiếng hét hoảng loạn.

Bà mẹ nó, sao mà đặc thế này? Làm sao hắn biết “bắp đùi” ở đâu?

Trình Thực nhíu mày, vừa định gọi nhỏ tên Phương Thi Tình thì một bàn tay lạnh lẽo đã bịt chặt miệng hắn, kéo hắn cúi xuống và chạy về phía xa.

"Bắp đùi?"

"Suỵt!"

Đây là một căn phòng chứa đồ chật hẹp, không gian nhỏ hẹp, đầy ắp các dụng cụ dọn vệ sinh.

Khoảng trống đủ để đứng thẳng chỉ vỏn vẹn nửa mét.

Trong không gian chật chội ấy, Trình Thực và Phương Thi Tình đứng đối mặt, gần như áp sát vào nhau.

Phương Thi Tình mỉm cười, còn Trình Thực lại tràn đầy bất ngờ.

"Vậy thứ gọi là Sương Mù Chiến Tranh thực ra là để bắt cóc tôi sao?"

Trình Thực đánh giá môi trường xung quanh với vẻ mặt khó hiểu. Hắn nhận ra không gian nhỏ bé này đúng là một nơi rất thích hợp để ẩn nấp.

"Từ “bắt cóc” không phải dùng như vậy."

Phương Thi Tình cười khẽ, hai tay nhẹ nhàng đặt lên cánh tay của Trình Thực để tạo khoảng cách nhất định giữa hai người, rồi nghiêm túc giải thích:

"Cô gái giọng dẹo kia theo dõi sát quá, đây là cách duy nhất để tôi tạm thoát khỏi cô ấy một lúc."

Bạn đang đọc Chư Thần Ngu Hí của Nhất Nguyệt Cửu Thập Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.