CHIẾN ĐẤU TRONG QUÁN NÉT
CHƯƠNG 2 : CHIẾN ĐẤU TRONG QUÁN NÉT
----------------------------
-
-
Buổi sáng sớm những tia nắng ban mai chiếu xuống làm tan đi những bóng tối trong thành phố X , không phải một buổi sáng tươi đẹp và những ánh nắng ban mai của buổi sáng sớm làm cho con người chúng ta làm việc cả đêm bên những cô người yêu xinh đẹp và những bà vợ dam dang càng thêm buồn ngủ thì càng muốn éo đi làm và đi học thay vào đó là những vết máu loang nổ trên ngoài đường hiện lên như một bức tranh tang thương .
Cả thành phố hiện giờ không còn cảnh xầm uất vốn có của thành phố mà là những ngôi nhà đổ nát , trên mặt đất hiện lên từng vết nất to to chằng chịt đan xen vào nhau , hàng trăm phương tiện oto , xe máy va chạm vào nhau làm ùn tắc giao thông tạo thành mớ hỗn độn không khác gì bãi rác mới đổ , những vết máu loang lổ trên mặt đất đang được những mảnh rêu xanh và những cây cối bên cạnh không ngừng phát triển với tốc độ chóng mặt dần dần che lấp các vết máu còn xót lại của thảm kịch từ hôm qua .
Thành phố X giờ đã không còn tiếng cười nói vui vẻ của mọi người hòa trong những sự phát triển của thành phố mà là những không gian tĩnh mịch không một bóng người thay vào đó là những dáng đi như thằng nghiện mới đi xả đồ về còn chưa tan thuốc , những bước đi vặn vẹo , ánh mắt không hồn người ta gọi là thây ma nhưng gọi một cách mỹ miều đó là ... ZOMBEI ...
Bất chợt từ trên không một con đại bàng to lớn toàn thân mang màu vàng kim như màu cut , thân hình như một chiếc xe tải đột ngột lao xuống cắp một con zombei xui xẻo đang chuẩn bị leo lên chiếc xe đổ nát và định kêu rằng ....
KHẸC.... KHẸC... KHẸC....
Đời người như cc rồi đời zombei còn chó hơn nữa , mà nhắc đến đời như cc rồi thì thằng nhân vật chính của chúng ta cũng không khác con zombei kia là bao ...
Hiện tại thanh niên đó đang sống chui sống nủi trong nhà vệ sinh của quán nét , tại sao ư ?
Chúng ta quay lại vào ngày hôm qua để xem thằng nhân vật chính sống như thế nào mà phải vào trong nhà vệ sinh để trốn .
------
Khi biến dị bắt đầu , Trần Phong và những người bạn của mình nhanh chân lao vào quán nét , đang định đóng cửa thì thấy một thân hình béo ụ ị nhanh chóng lao tới nhanh chóng .
Đó không ai khác chính là chủ quán nét cỏ này , mang thân hình béo mũm mĩm trên dưới 100kg của lão mà có thể chạy nhanh đến vậy không khác gì The Flash .
Không chỉ có thế , lão vừa vào trong quán nét bằng thế sét đánh không kịp bưng tai , lão đã nhanh tay khóa trái cửa rồi nuốt luôn chìa khóa trước bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên của mọi người .
Đúng là khi vào lâm nguy con người ta sẽ phát sinh ra những sức mạnh tiền ẩn to lớn của bản thân , đến cả chìa khóa rỉ sét kia cũng dám nhuốt xuống thì đúng thật là lợi hại ...
Trước những sự ngạc nhiên của nhóm người Trần Phong , lão Lâm , lão Hồng , lão Điệp thì lão chủ quán tên Vương bày ra bộ mặt '' trên mặt tao dính cut hay sao mà nhìn tao ghê thế ''
..........
-Lão Trần rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra thế ?
Sau khi hoàng hồn trở lại , lão Lâm hoảng sợ hỏi nhỏ Trần Phong .
- Sao mày ngốc thế , nhìn là không biết chuyện gì sảy ra à ?
- Chắc chắc bọn là đại dịch của đám người HOA QUỐC truyền qua đây rồi , nhìn phim truyền hình thấy hoài mà .
Chưa kịp Trần Phong trả lời thì lão Hồng đã chen miệng vào nói , nhìn là biết lão Hồng là kẻ nghiện phim
Nghe thấy lão nói thế Trần Phong lắc đầu và nói :
- Ông bớt xàm L đi , thế ông không thấy cái gì bay trên bầu trời vừa nãy sao ...?
-Với lại lũ thây ma xuất hiện sau ảnh tượng trên bầu trời và âm thanh biến mất còn có ....
- Bảng thông tin phải không ?
Lão Hồng chen vào nói với vẻ mặt lo sợ .
Nghe thấy lão Hồng nói thế , Trần Phong khinh ngạc hỏi lại :
-Ngươi cũng thấy thông tin đó ?
-PHẢI !
Lão Lâm với lão Hồng đồng thanh trả lời .
-Vậy là tất cả mọi người đều nhìn thấy , không riêng chỉ riêng lão Hồng mà tất cả những người nghe thấy người kia nói đều sở hữu bảng thông tin hay nói chính xác là tất cả nhân loại đều rơi vào trò chơi của mấy lão thần chết tiệt kia .
Nãy giờ lão chủ quán im nặng lên tiếng và chốt vấn đề.
-Thần a ! Thật sự thần có thật ở trên đời thật sao !!
Thấy không khí có phần trầm xuống , lão chủ quán cũng ý thức được là trong hoàn cảnh này mà tinh thần đi xuống đồng nghĩa với cái chết , nhìn thấy lão Điệp đang loay hoay tìm chỗ trốn thì nở nụ cười đểu đầy tính khiêu khích .
- Này lão Điệp , không phải lão muốn làm anh hùng thời mạt thế cướu giúp dân thường rồi đi mở hậu cung sao ?
-Mà bây giờ là cơ hội cho chú thể hiện sức mình đấy ! HAHA...
- Yên tâm đi , ta sẽ là người đâu tư vũ khí cho lão , xông ra mà cầy cấp cầm theo cái chổi gãy này nữa coi như phí đầu tư ta dành cho ngươi .
Nghe những lời tính khiêu khích của lão chủ quán , lão Điệp không biết phải nói gì cho phải , đỏ mặt cúi đầu xấu hổ .
Thú thật ai chả có ước mơ làm anh hùng tung hoành mạt thế (lão tác còn muốn hơn thế , không đến nỗi phải viết truyện thủ dâm tinh thần được ) cứu giúp mỹ nữ rồi mở hậu cung , nhưng có mấy ai dám ra ngoài đánh nhau với thây ma , nhìn gương mặt đã thấy sợ rồi chứ đừng nói chạy ra ngoài solo yasua .
Hay chính sác hơn là lão Điệp không giám cầm cái cây chổi gãy ra ngoài đánh , những thanh niên đang tuôi mơ mộng hão huyền đầy sự dũng cảm nhưng ... can đảm lại không có . Thế mới buồn làm sao .
- Thôi thôi mấy nhóc đừng mơ tưởng hão huyền nữa , lại đây mà ở , cõ lẽ lương thực ở đây có thể trèo chống đến lúc quân đội tới cứ , làm anh hùng chết không vui đâu .
-Lão chủ quán thấy bọn nhóc câm như hến , khẽ gật đầu lý trí khuyên bảo bọn trẻ , nếu không bọn này tinh trùng lên nào báo cả đám thì chết dở .
Ánh mắt của lão nhìn về phía xa xăm giống như nhớ lại những quá khứ đau thương mất mát của lão nhưng thực chất là lão đang làm màu về những câu nói chiết lý vừa nãy mình mới phun ra từ miệng của mình , mọe ai chả biết lão ấy là người của địa phương này cả nửa thanh xuân của lão sống ở đây chưa hề bước ra khỏi thành phố ...
Tuy nhiên trước lời khuyên đó cả nhóm dường như lấy lại tinh thần để phấn đấu vượt qua khó khăn này .
-Không biết bố mẹ ở nhà giờ như thế nào ?
Trong lúc không khí đang phấn trấn thì lời của lão Điệp đưa nó về tâm trạng ban đầu
Cả bọn rơi vào trầm mặc !
- Đù má mày
- Đừng có suy nghĩ linh tinh nữa , phải hảo hảo sống , sống rồi mới có cơ hội gặp lại người thân , biết chưa hả ?
Máu dồn lên lão lão chủ quán gõ mạnh vào đầu lão Lâm mà khuyên bảo.
Nghe thấy sự thật tâm của ông chủ quán , Trần Phong nhìn đầy cảm kích , mặc dù lão nói lời sáo rỗng nhưng trong tình hình này mà vẫn còn nói được những câu nói như vậy thì thật đáng quý .
Không lẽ lão chính là người gánh taem cho cả đội đây sao , thật là một người tốt bụng .
Đột nhiên có tiếng gầm gừ , tiếng va chạm , tiếng cào xé phát ra từ cửa chính làm cho cả lũ hoảng sợ mà lui lại , tránh xa cửa chính .
Không cần nghĩ cũng biết là lũ thây ma này nghe thấy tiếng quát của lão chủ quán đã làm đánh động lũ thây ma ngoài kia ..
Lúc này một tia cảm kích đã không còn mà thay vào đó là sự tức giận ...
-Móa ... Heo đồng đội là có thật !!! Trần Lâm hung ác mà nghĩ ...
Đột nhiên dường như nhớ đến cái gì đó mặt lão chủ quán biến sắc , hoảng sợ nhìn về phía sau nhà.
Cảm nhận được điều không lành Trần Lâm tò mò hỏi.
- Có chuyện gì vậy lão chủ quán ?
Nghe thấy có người hỏi , lão nặng nề gật đầu và nói :
-Ta quên đóng cửa sau nhà rồi , cái cửa mà bọn bay hay chạy trốn khỏi phụ huynh đấy .
Cả nhóm xanh mặt lại
Lão Lâm thì sỡ hãi ôm đầu xuống đất thì thầm ...
-Thế bây giờ... phải làm sao ...?
Trần Phong và lão Điệp trầm mặt không nói gì , thấy thế lão chủ quán mở nụ cười khổ nói :
-Để ta đi ra sau quán xem sao , chắc chỗ đó ít người qua lại có lẽ không có con thây ma nào ở đó đâu .
Nói xong lão quay đầu tiện thể lấy cây chổi gãy làm vũ khí mang theo để phòng thân đi ra cửa sau.
Thấy lão đi một mình Trần Phong cắn răng chạy theo nói :
Để ta ... Ta đi cùng với lão ...
Nghe thấy lời nói đó lão quay đầu lại và lắc đầu cười nói :
-Không cần đâu , ta đi một mình nếu sảy ra chuyện thì ta dễ dàng chạy hơn he... he
Nói xong lão chủ quán không chút đắn đo quay đầu lại đi vào sau quán , còn Trần Phong thì kinh ngạc nhìn theo cái lưng béo ú của lão .
Có lẽ mạt thế hàng lâm nhưng không phải ai cũng biến thành ác quỷ hoặc họ chưa sống địa ngục đủ lâu để biến mình thành ác quỷ
Trần Phong không biết ... nhưng có lẽ nhóm Trần Phong rất may mắn khi được ở chung đội với lão chủ quán .
Trở về với lão chủ quán , chưa đi được bao xa thì có tiếng gầm gừ của thây ma phát ra từ trong lối vào cửa sau.
Từ sau quán xuất hiện hai con thây ma đang từ từ tiến vào.
Bây giờ cả nhóm mới nhìn thấy gương của chúng ở cự ly gần đến vậy .
Bề ngoài gớm ghiếc , quần áo tả tơi loang lổ đầy vết máu , da dẻ nhăn nheo lở loét , cái miệng thì đầy chất dịch màu xanh chảy dài xuống đất cùng đôi mắt đục ngầu nhìn cả nhóm đầy thèm khát .
Không khí kinh khủng bao quanh cả quán nét
Tuy nhiên tưởng chừng mọi chuyện đã kết thúc nhưng không , từ xa một chiếc chổi gãy bay từ đằng sau lao đến đập vào con thây ma làm nó loạng choạng ngã xuống kéo theo cả con thây ma đi cùng , chưa dừng ở đó thì màn hình máy tính , thùng máy PC , con chuột , bàn phím , dép tổ ong bay thẳng vào hai con thây ma xấu số.
-Nhìn cc gì , còn không mau ra giúp chặn lại , muốn chết cả lũ à ...
Lão chủ quán thở phì thò hét lên , khuôn mặt thì lấm tấm mồ hôi .
Nghe thấy tiếng hét của lão thì cả nhóm thi nhau cầm máy tính , con chuột , bàn phím ném về phía thây ma mà không biết tiếc của , cuối cùng dưới sự hỗ trợ của cả nhóm đã hợp sức đẩy chiếc bàn máy tính bằng gôc chặn lại lối ra vào trước sự tiếc nuối về đồ đạc của lão chủ quán .
-PHÙ....
Xong chuyện cả đám mệt bở hơi tai ngôif xuống đất nghỉ ngơi .
Xem như qua một kiếp nhân sinh.
- Lão ... Lão chủ ...
Im lặng một lúc lão Điệp lắp bắp nói không thành tiếng .
- Được rồi lão Vương , không cần phải cảm ơn ta , lo mà thở đi .
Lão Điệp chưa nói hết câu đã được lão chủ quán tiếp lời .
-Không .... ý ta không phải như vậy ... nhóm chúng ta có 5 người sao nãy giờ chỉ có 4 người chạy ra vậy ...
Vừa nói vừa chỉ về phía lão Hồng đang ngồi co ro 1 góc.
Nghe đến đây cả nhóm giật mình ngồi dậy nhìn về phía lão Hồng , người từ khi vào đây nói một vài hai câu rồi im bặt , tưởng hắn sợ á khẩu rồi nên không nói gì nhưng nãy giờ động tính lớn như vậy mà không di chuyển , không lẽ '' dính rồi ''
-Nè lão Hồng , ngươi không sao chứ ?
- Đừng làm ae sợ ..
Trần Phong từ xa cảnh giác hỏi , lão Vương thì cầm bàn phím tiến lại gần .
Nghe thấy có người đang gọi tên mình khẽ ngẩng đầu lên nhìn làm mọi người sởn tóc gáy .
Hiện giờ làn da của Hồng bắt đầu nhăn nheo lại hiện lên những vạch máu màu xanh trông rất quỷ dị , nước mủ chảy từ miệng dải xuống đất , chỉ là hai mắt chưa hoàn toàn đục ngầu của hắn chảy xuống hai dòng lệ , hắn đang khóc .
Như muốn nói cái gì cái gì đó lão Hồng hướng về nhóm thều thào những cái miệng đầy nước dãi vàng đầy tanh hôi không thể phát ra tiếng nói chỉ có thể phát ra tiếng gầm gừ .
-Lão Hồng ..
Trần Phong lặng lẽ kêu tên người bạn của mình lần cuối trước khi biến thành thây ma .
Một cảm giác nặng nề chèn ép vào tim làm cho Trần Phong không thể thở được , ngày đầu tiên của mạt thế mà Trần Phong đã phải chứng kiến cái gì gọi là sinh ly tử biệt mà bản thân chỉ bất lực đứng nhìn ..
Mạt thế hàng lâm đem đến sự sợ hãi và tuyệt vọng , may thay có lão chủ quán giúp đỡ nhưng giờ thứ nhóm Trần Phong phải chịu nỗi buồn mất mất và cũng không có ông chủ quán nào chia sẻ được ....
Tận thế là vậy !!!
Truyện CHỦNG TỘC CHINH CHIẾN tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Đôbaka |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 46 |