Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu tổ Nhất Niệm.

Tiểu thuyết gốc · 1948 chữ

Chương 105: Tiểu tổ Nhất Niệm.

Cổ Nguyệt sơn trại.

Nhà Thiên Ca.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến tháng ba năm sau, gió xuân mặc sức vùng lên.

Sau sự kiện Xích Hải nháo loạn trên lôi đài, Thiên Ca cũng chỉ đành đưa gia lão cùng tộc trưởng đến chỗ truyền thừa bản thân tự thiêu dệt lên.

Tất cả đã hoàn toàn xua tan nghi ngờ của bọn họ, hắn lại trở thành một cái thanh niên chính trực, dốc lòng vì thiếu tộc trưởng.

Sau đó, hắn cùng Phương Nguyên, Phương Chính thành một tiểu tổ, thực lực của mỗi người đều thâm bất khả trắc.

Thiên Ca có tài nghệ trong lĩnh vực Luyện đạo, Phương Chính có chiến lực lớn nhất trong đội, Phương Nguyên lại có truyền thừa của Hoa Tửu Hành giả, tuyệt không yếu hơn hai bọn họ.

Chung quy cả ba đã thành lập xong một bộ cổ trùng tạm ổn. Phương Nguyên nhìn vào bộ cổ trùng của Phương Chính có chút tán thưởng, ứng biến linh hoạt, ra đòn nào đòn đó uy lực.

Phương Nguyên đã đủ tuổi để kế thừa gia sản, Phương Chính cũng không muốn dành gì nhiều, chỉ có hai mươi phần trăm tài sản Thiên Ca đã bàn giao trước đó.

Phương Chính đã có chiến lực nhị chuyển, được tộc trưởng chống lưng, Cữu Phụ Cữu Mẫu cũng ngại không làm khó Phương Nguyên, cứ vậy theo nguyên tác, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ kế thừa gia sản.

Ngay sau khi biết chỗ gia tài cha mẹ để lại có Cửu Diệp Sinh Cơ Thảo, Phương Nguyên liền biết chính mình đã bị hố cho một trận.

Phương Nguyên mới đầu còn chưa quen, nhưng tiếp xúc dần mới thấy bọn họ sống khá lạnh lùng, ít giao tiếp, thi thoảng chỉ bàn bạc về kế hoạch sắp tới.

"Thiên Ca cùng Phương Chính đều là hai tên cuồng tu luyện, không làm nhiệm vụ thì chính là tu luyện. Một tên thì ngồi một gốc cọ rửa không khiếu, tên còn lại thì nghiên cứu lĩnh vực Luyện đạo, miệng cứ lẩm bẩm, cái gì mà sắp thành rồi, ta sắp thành rồi."

Phương Nguyên cũng cảm thấy áp lực theo, nhưng hắn lại có đủ tài nguyên để tu hành. Nên miệng đã sớm nhếch lên gì đắc ý.

"Không nghĩ cái danh thiếu tộc trưởng lại có trọng lượng lớn như vậy."

Phương Nguyên dần nhờ lại cả ba đứng trước mặt tộc trưởng, Phương Chính một bộ dạng ngụy quân tử, đưa tay ra nói: "Tộc trưởng, gần đây ta mới có linh cảm với một cổ phương, không biết ngài có thể hỗ trợ ta một bước hoàn thành mục tiêu này."

"Ngươi cần gì?"

"Tửu Trùng! Sau khi thăng luyện Tửu Trùng, nó có thể tinh luyện nhị chuyển chân nguyên."

Cổ Nguyệt Bác hơi nhíu mày, Phương Chính một bộ dạng chính nghĩa lẫm liệt: "Ta nghe nói gia lão Xích Luyện có mua Tửu Trùng cho hậu nhân sử dụng, ngài có thể yêu cầu ông ấy giao lại cho ta."

"Ý ngươi là gì? Dù gì cũng là một gia lão, ta sao có thể làm loại chuyện cướp đồ như vậy?"

"Sao gọi là cướp được, tất cả đều là vì tương lai của tộc Cổ Nguyệt. Gia lão Xích Luyện góp một phần công sức chính là một điều vĩnh hạnh với ngài ấy, ta chắc chắn ông ấy sẽ không đòi hỏi gì. Lúc đó ngay cả cổ sư nhị chuyển cũng có thể tu hành như chóng, không thua kém gì bậc Giáp. Khi tiểu tổ Nhất Niệm hoàn toàn tấn thăng cao giai, ta chắc chắn sẽ giao lại cho Xích Luyện gia lão."

Phương Chính đập mạnh nắm đấm vào ngực, hùng hồn tuyến bố: "Ta làm tất cả đều tộc Cổ Nguyệt. Nếu vì tương lai của cả tộc mà làm ngài ấy gji hận, ta vẫn nguyện cam tâm làm vậy!"

"Tốt tốt, ta sẽ chấp thuận yêu cầu của ngươi."

Phương Nguyên mỉn cười đắc ý: "Xích Luyện vì để che giấu bí mật cháu trai của lão chỉ có bậc Bính, liền không ngần ngại chấp thuận yêu cầu tưởng chừng vô lý này."

"Dù sao Xích Thành cũng đã nhất chuyển đỉnh phong rồi, hắn không cần Tửu Trùng nữa. Không bằng đánh cược một phen có thể đổi mệnh."

"Nhưng lão ta cũng thật cáo già, miệng trước mặt nói với tộc trưởng là không cần thành quả để lại. Nhưng sau lưng lại bắt giao ra ngay khi vừa luyện thành, cái danh thiếu tộc trưởng quả nhiên rất có trọng lượng, một phần cũng vì Phương Chính tu luyện thần tốc."

"Để ý kĩ sẽ thấy Phương Chính có thể tu luyện nhanh như vậy đều là nhờ vào hấp chân nguyên từ nguyên thạch, vậy ai là người cung cấp nguyên thạch?"

Phương Nguyên không khỏi ngoái đầu nhìn lại Thiên Ca, đối phương đang kịch liệt nghiên cứu cổ phương trong đầu, có rất nhiều cổ trùng hắn có thể luyện bây giờ, nhưng xem ra là không cầm thiết.

"Tên này hành dộng tưởng chừng là cảm tính nhưng lại có mục đích rõ ràng. Hắn chọn cổ trùng trị liệu, kết nối quan hệ với người Xích mạch, ngay khi khai khiếu liền cắt máu luyện cổ đổi nguyên thạch. Cũng nhờ vào hằn mà ta mới đỡ tốn thời gian để sở hữu Tứ Vị Tửu Trùng."

"Cảnh giới Luyện đạo không biết đã chạm đến đâu rồi, đoán chừng là Chuẩn Tông Sư đi, đúng là thiên tư trác tuyệt. Nếu lợi dụng cẩn thận có thể đem lại vô số lợi ích."

Thiên Ca là người gợi ý cổ phương Tứ Vị Tửu Trùng, cũng là người luyện thành con cổ này.

Hắn sợ Thiên Ý chơi lớn, ảnh hưởng Phương Nguyên dẫn đến luyện cổ thất bại. Thiên Ca có cảnh giới Luyện đạo sắp chạm đến Tông Sư, hắn có thể giao phong một trận với Thiên ý, tranh giành cơ hội luyện cổ thành công.

Cảnh giới lưu phái chính là cảm giác của cổ sư đối với lưu phái trong thiên địa này, cổ sư nắm được một phần cảnh giới cũng coi như đang nắm cơ sở của mảnh vỡ pháp tắc. Đây cũng là lý do cảnh giới lưu phái càng cao, suy tính cổ phương chỉ còn là một ý niệm.

Thiên Ca cảm nhận được ánh mắt đang dõi theo mình, hắn khẽ quay đầu lại, giọng điệu trầm tĩnh: "Đừng có nhìn nữa..."

Phương Nguyên hơi nhíu mày.

"Ta biết mình đẹp trai mà, ngươi không cần phải nhìn nhiều như vậy đâu."

Lời vừa dứt, bầu không khí trước đã tĩnh lặng, nay còn tĩnh lặng hơn.

Thiên Ca không rảnh để ý tới Phương Nguyên, trước đó hắn tỏ ra xuất sắc như vậy đều là vì chiêu mộ Phương Nguyên. Nay sự đã thành, hắn không còn làm dáng vẻ lạnh lùng, ít nói nữa, thay vào đó là sự hoạt bát, vụng về.

Nguyên nhân không gì khác, hắn muốn yên tĩnh tu luyện, tiếp xúc với Phương Nguyên càng nhiều, hắn lại càng ít thời gian yên tĩnh tu luyện, ngoan ngoãn làm kẻ cầu đạo, sớm muộn cũng gặp vô số rắc rối.

Thiên Ca sở dĩ chiêu mộ Phương Nguyên cũng là có lý do. Hiện tại hắn và phương chính có thể bình yên thoát khỏi Thanh Mao sơn, không cần Phương Nguyên giúp đỡ. Nhưng nếu làm vâỵ, hắn không cách nào tiếp xúc đến con cổ đó, tạo dựng thế lực của riêng mình, Cốt Nhục Đoàn Viên.

Kể từ khi xuất hiện Diễn Mộng cổ, kế hoạch của hắn đã thay đổi rất nhiều. Trước là muốn bồi dưỡng Phương Chính, biến hắn trở thành chỗ dựa, dẫn dắt bản thân rời khỏi Thanh Mao sơn.

Nếu Phương Chính không nằm trong sự kiểm soát của Thiên Ca, hắn có thể luôn theo sát, thể nào cũng thoát nạn, may mắn còn có thể được Thiên Hạc thượng nhân dẫn về Tiên Hạc Môn.

Bên trong môn phái này, hắn không cần lo về tài nguyên cũng như an toàn, dù bản thân có thể bị đuổi đi vì tư chất thấp kém. Nhưng hắn vẫn có rời đi, sống một cuộc sống an nhàn đến già.

Thiên Ca trong sự lựa chọn này, hoàn toàn có thể chọn rời đi sớm cùng thương đội. Nhưng hắn vẫn muốn đánh cược, hắn muốn tấn thăng tư chất lên bậc Ất, hắn muốn đi theo Phương Nguyên tìm kiếm cơ hội cải mệnh. Phương Chính đơn giản chỉ là một công cụ cần thiết mà thôi.

Nếu không thể, hắn cũng có thể mặt dày lấy lòng Phương Nguyên dù biết đáp án là thất bại. Nói chung hắn đã rất hèn mọn rồi.

Còn bây giờ, hắn lại muốn dùng Phương Chính làm bức bình phong, tùy ý bản thân sai bảo, là người luôn chắn mọi công kích thông tin về hắn.

Còn bản thân sẽ hành động một mình, tìm kiếm thời cơ thẩm thấu vào năm vực của cổ giới, thao túng các thế lực. Với Diễn Mộng cổ, hắn sở hữu tài nguyên từ mộng cảnh, gần như là vô hạn, hắn tương lai có thể trở thành kẻ mạnh nhất cũng không phải không thể.

Thăng tiên cũng không phải chuyện khó, hắn có thể tìm kiếm kinh nghiệm trong mộng cảnh. Mỗi lần dùng Diễn Mộng cổ sẽ tiêu hao một năm thời gian, trong mộng cảnh không thiếu nhất là cổ Thọ.

Hiện tại hắn cũng chỉ là một tên nhị chuyển quèn, có chí lớn là chuyện rất tốt, nhưng có thực lực để thực hiện hay không cũng là một chuyện.

Với cảnh giới Chuẩn Tông Sư Luyện đạo, Thiên Ca tạm thời dừng tu luyện không khiếu một thời gian, nghiên cứu cổ phương.

Thời gian để hoàn thành một cổ phương cũng tương đối lâu, Thiên Ca mất hẳn một tháng để suy tính thành công một cái, tên của cổ phương này là Luyện Thú Ngẫu.

Tác dụng của con cổ cũng rất đặc biệt, đây là cổ trùng dùng một lần, yêu cầu sử dụng là bộ phận của dã thú. Mỗi lần sử dụng sẽ có xác suất nhất định luyện thành cổ trùng nhị chuyển dùng một lần. Dù không ra nhị chuyển, nhưng chắc chắn sẽ nhận được cổ trùng nhất chuyển, loại hình cổ trùng cũng rất ngẫu nhiên, hoàn toàn không thể chú định.

Thiên Ca lấy ra một khúc xương, từ không khiếu thả ra hai đạo cổ trùng màu trắng, nó là Linh Minh Kiếm.

Chúng hung hăng cắn gãy khúc xương thành từng đoạn, chậm rãi nuốt vào bụng từng khúc một.

Hắn đã sử dụng cổ khảm, để khảm hai thanh kiếm từ Linh Minh Kiếm vào hai cánh tay. Mỗi lần sử dụng, kiếm cốt sẽ xuất hiện trong cơ thể, cánh tay trở nên sắc bén vô cùng.

Phương Nguyên bất ngờ lên tiếng: "Gia tộc vừa phát thông báo nhiệm vụ, điều tra khu vực phía nam. Không chỉ có chúng ta, mà sẽ có nhiều tiểu tổ khác cùng làm nhiệm vụ này."

Phương Chính cùng Thiên Ca không khỏi đưa ra suy đoán trong lòng: "Quả nhiên bọn chúng đã đến sớm hơn dự kiến, lang triều."

Bạn đang đọc Cổ giới: Ta chỉ là nhân vật quần chúng. sáng tác bởi vituchithuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vituchithuy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.