Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc mồm độc miệng làm người quản lí tức chết

Phiên bản Dịch · 1480 chữ

[An Nhiên cút khỏi giới giải trí đi!]

[An tiểu tam, đi chết đi! Sống chỉ tổ phí thức ăn.]

[Con hồ ly không có giáo dục này rồi sẽ nhận lấy báo ứng thôi!]

[Suốt ngày chỉ nghĩ đến việc leo lên giường đàn ông, mặt dày thật đấy.]

Đây là những thứ gì vậy? An Nhiên cảm thấy không thể chịu nổi, lông mày cau lại, giọng cô trở nên lạnh lẽo.

“Thường xuyên nói những lời lẽ cay độc, tất nhiên sẽ bị vận rủi đeo bám, xin mọi người hãy tự trọng.”

[Không thể nào, An Nhiên leo lên giường đàn ông mà còn dám đe dọa cư dân mạng?]

[Ahahaha, tôi cứ chửi đấy, sao nào? Xem tôi sẽ gặp vận rủi như thế nào đây.]

Với tư cách là người tu tiên, cô được thiên đạo bảo vệ. Những kẻ dám sỉ nhục cô như vậy tất nhiên sẽ không thoát khỏi vận xui đeo bám. An Nhiên nhìn chằm chằm vào màn hình, thấy số lượng bình luận không những không giảm mà còn tăng nhanh chóng sau lời nói của mình, cô chỉ biết thở dài bất lực.

Dù sao cô đã khuyên nhủ rồi, họ không nghe thì cô cũng chẳng thể làm gì hơn.

Chu Á Tiệp đứng bên cạnh, thấy nghệ sĩ của mình làm ra mấy trò kỳ quặc này, không khỏi đảo mắt tức giận, cô ấy thấp giọng nói trước mặt An Nhiên.

“Cô đe dọa cư dân mạng để làm gì? Cô hãy giải thích chuyện lộ ảnh nóng đi!”

“Giải thích cái gì? Chuyện rõ ràng như vậy còn cần giải thích sao?”

An Nhiên nhún vai không hiểu, nhìn vào ống kính, chỉ vào đôi mắt của mình.

“Mắt tôi đẹp không? Có sáng không?”

Bình luận:...

An Nhiên bị điên rồi sao?

“Tôi không bị mù, làm sao có thể nhìn trúng cái lão vừa già vừa xấu vừa kinh tởm đó chứ? Tin đồn rẻ tiền như vậy không biết là người nào mới tin được.”

Chu Á Tiệp đứng cạnh nghe mà kinh hồn bạt vía. An Nhiên đang làm gì vậy? Tự tìm đường chết sao?

Cô ấy thở hắt ra hai hơi, đưa tay lên ngực để bình tĩnh lại: “Cô muốn chết sao?”

[Trời đất, An tiểu tam điên rồi à... Cô ta bị tâm thần sao?]

[Nói thật, An tiểu tam đúng là có gương mặt đẹp, leo lên giường của cậu ấm nhà giàu còn có lợi hơn. Đạo diễn kia đúng là có chút… ờm…]

[Cô ấy mạnh mẽ như vậy, tự dưng tôi thấy có thể quan sát thêm một chút.]

Ở thế giới trước, An Nhiên luôn nổi tiếng với cái miệng độc địa, cô ít khi nói chuyện vì không ai muốn giao tiếp với cô, nói vài câu thôi cũng sợ bị tức chết.

May thay, người chủ thân xác này cũng có tính cách không tốt, nên cô làm vậy cũng không dễ bị nghi ngờ.

Nhìn quản lý bên cạnh đang sắp trầm cảm, An Nhiên miễn cưỡng bổ sung thêm.

“Ác giả ác báo, đạo diễn của các người, tôi xem tướng rồi, làm nhiều chuyện ác, e rằng sắp có tai ương ngồi tù. Những lời của người như vậy mà các người cũng tin, tôi nghĩ các người không nên chơi mạng xã hội, mà nên quay lại tiểu học học lại từ đầu đi.”

[Trời ạ, An điên rồi sao? Cô ấy chửi cả cộng đồng mạng à?]

[Loại thần kinh này… phong sát cô ấy đi.]

[Làm sao bây giờ, tôi tự dưng thấy cô ấy có chút cuốn hút… Lần đầu tiên tôi thấy một ngôi sao như vậy.]

“Tôi nói câu nào chửi các người chứ? Tôi chỉ nói sự thật thôi mà?”

An Nhiên nghiêm túc nhìn vào màn hình, chọn lựa bình luận để trả lời.

Chu Á Tiệp đứng bên cạnh đã sắp phát bệnh cao huyết áp, không thể chịu nổi nữa, cô ấy lập tức yêu cầu tắt buổi livestream của An Nhiên.

An Nhiên ngơ ngác nhìn màn hình đã tối đen, quay sang hỏi Chu Á Tiệp.

Chu Á Tiệp được trợ lý nhỏ Lưu Hân Hân đỡ ngồi lên ghế đối diện, cô giận đến mức muốn đánh người.

“An Nhiên, nếu cô không muốn ở lại trong giới giải trí thì cứ nói thẳng, không cần phải làm trò như vậy, tôi thật sự sắp bị cô làm tức chết rồi.”

“Còn chuyện tai ương ngồi tù gì đó nữa.”

An Nhiên không hiểu sao cô ấy lại đột nhiên tức giận như vậy, dù sao những gì cô nói đều không có vấn đề gì mà, đạo diễn đó rõ ràng là sắp gặp rắc rối rồi.

“Thực sự là có tai ương ngồi tù mà, chỉ trong vài ngày tới thôi.”

Chu Á Tiệp cảm thấy cô ấy đang nói nhảm, không biết hối lỗi, không biết trân trọng cơ hội, cô ấy thất vọng nhìn An Nhiên, đột nhiên cảm thấy kiệt sức.

Cô ấy lắc đầu đứng dậy, cười tự giễu: “Thôi, An Nhiên, tùy cô vậy, tôi đã hết lòng rồi, từ nay chỉ còn có thể trông vào bản thân cô thôi.”

Nhìn theo bóng lưng Chu Á Tiệp rời đi, An Nhiên suy nghĩ một lúc, tay sờ lên cằm.

Chẳng lẽ mình không nên quá thẳng thắn? Thế giới này có vẻ không chấp nhận huyền học nhỉ.

Haiz, giao tiếp với người thật phiền phức, tu luyện vẫn tốt hơn...

Sau khi Chu Á Tiệp rời đi, cô ấy trở lại văn phòng của mình, cầm điện thoại lên, định đăng nhập vào tài khoản của An Nhiên để đăng một bài giải thích, giúp cô ấy làm rõ hành động trong buổi livestream.

Nhưng nhớ lại biểu cảm thờ ơ của An Nhiên, cô ấy lại ném điện thoại đi, thất vọng nhìn vào màn hình máy tính.

Có lẽ… thật sự nên từ bỏ cô ấy rồi.

Chu Á Tiệp ra lệnh cho trợ lý nhỏ dẫn An Nhiên đi ăn rồi đưa cô ấy về nhà, sau khi xác nhận cô ấy an toàn, Chu Á Tiệp lái xe về nhà.

Trên đường về nhà, cô ấy sẽ đi ngang qua một con sông nhỏ, thỉnh thoảng khi tâm trạng cô ấy bực bội, cô ấy sẽ dừng xe lại ngồi bên bờ sông để thả lỏng đầu óc.

Hôm nay vốn dĩ cô ấy cũng định ngồi ở đó một lúc, nhưng vừa mở cửa xe, nhìn thấy bờ sông tối đen bên ngoài, không hiểu sao lại nhớ đến lời dặn của An Nhiên, cô ấy do dự một lúc rồi đóng cửa xe lại, lái xe thẳng về nhà.

Đi đường an toàn, Chu Á Tiệp cảm thấy mình chắc bị trúng tà rồi, thật sự tin vào những lời nói nhảm của An Nhiên, cô ấy cười tự giễu.

Sau khi tẩy trang, chuẩn bị xong đồ dùng để tắm rửa, cô ấy bật vòi sen, định xua tan bụi bặm và mệt mỏi của cả ngày.

Nhiệt độ nước 43 độ, vừa vặn, dòng nước chảy chầm chậm qua từng tấc da thịt, cô ấy thoải mái thở dài.

Quả nhiên, An Nhiên chỉ nói nhảm.

Đang nghĩ vậy thì đột nhiên chân cô ấy trượt...

Giây tiếp theo, tiếng hét thảm thiết của Chu Á Tiệp vang lên trong phòng tắm.

Mông đập xuống đất, mắt cá chân phải bị vặn, cánh tay đập mạnh vào vách ngăn vòi sen.

Đầu phát ra một tiếng “cốp” vang dội, trán lập tức sưng lên một cục, ánh sáng trắng chói mắt, đầu óc choáng váng.

Chu Á Tiệp mất đến 5 phút mới hồi phục lại tinh thần, toàn thân đau nhức, muốn đứng dậy nhưng xương cụt và mắt cá chân đều đang hét lên: “Chúng tôi không làm được.”

Cánh tay sưng đỏ, không còn sức.

Cô ấy chỉ còn cách từ từ lết đến chiếc ghế cạnh cửa nhà vệ sinh, rồi gọi điện thoại.

Nửa tiếng sau, bạn thân của Chu Á Tiệp đưa cô ấy đến bệnh viện.

Chấn động nhẹ, gãy xương mắt cá chân phải, tổn thương xương cụt, trầy xước cánh tay.

Sau khi được điều trị tại bệnh viện và trở về nhà, nằm trên giường, Chu Á Tiệp nghĩ lại lời cảnh báo của An Nhiên.

“Đừng tắm.”

Cô mím chặt môi, chẳng lẽ nghệ sĩ của mình thật sự có thể xem tướng? Trước đây cô ấy chỉ giấu tài sao?

Thật kỳ diệu! Không lẽ đạo diễn kia thật sự sẽ gặp tai ương ngồi tù?

Chẳng phải là trong vài ngày tới sao? Có lẽ cô sẽ chờ xem thêm chút nữa?

Bạn đang đọc Có Huyền Học Trong Tay, Tôi Điên Cuồng Vả Mặt Trong Giới Giải Trí của Nhị Mao Tiền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherylyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.