Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CÀNG GẶP NHIỀU NGƯỜI CÀNG THÍCH CHÓ

Phiên bản Dịch · 1396 chữ

CHƯƠNG 904: CÀNG GẶP NHIỀU NGƯỜI CÀNG THÍCH CHÓ

Mặt trời lặn ở hướng Tây, hoàng hôn đỏ rực một góc trời.

Gió thu thổi nhẹ, tìm về khoảnh khắc tĩnh lặng ấy giữa dòng đời hối hả.

Mộc Thanh Vũ từ từ đẩy xe đẩy xuống phố đi bộ.

Hai mẹ con đang nhìn Mộc Mộc cách đó không xa đuổi theo Tiêu Ngự, hai cha con đang cười nói.

Sự thay đổi duy nhất là cậu con trai đã gần ba tuổi, điều duy nhất không đổi là ánh sáng trong mắt cậu em trai.

Theo như cô thấy, đó là cuộc sống mà cô hằng mong ước trong quá khứ.

Dễ dàng đạt được như vậy đó.

“Bắt được cha rồi”

Mộc Mộc ôm đùi Tiêu Ngự, ngước mắt lên giơ mứt hoa quả tay lên.

“Cha muốn ăn không?”

Rõ ràng chứng kiến ánh mắt trêu trọc của con trai,Tiêu Ngự vẫn cúi đầu, chuẩn bị cắn một miếng kẹo.

“A”

Mộc Mộc cuoiw hét chói tai, cúi đầu chạy.

“Quả nhiên là siêu quậy”

Tiêu Ngự lắc đầu cười.

Đúng lúc này một miếng mứt hoa quả được đưa vào miệng anh.

Quay đầu lại, anh nhìn thấy ánh mắt nồng đậm ý cười của Mộc Thanh Vũ.

Cũng nhìn thấy sự ôn nhu nồng đậm không tan trên người cô.

Một chị gái như vậy, anh còn không thương yêu cô, anh có còn là đàn ông sao?

Tiêu Ngự cúi đầu cắn lấy một miếng mứt hoa quả và ngậm lấy môi Mộc Thanh Vũ, đẩy miếng mứt hoa quả vào miệng cô.

Mộc Mộc đứng một bên cùng Tiểu Vũ đang nằm trên xe đẩy: Cha mẹ hai người như vậy thật sự tốt sao?

“Chờ Mộc Mộc và Tiểu Vũ lớn lên sẽ hận chúng ta sao?”

Mộc Thanh Vũ dựa vào người Tiêu Ngự khóe miệng cười dịu dàng, nhìn Mộc Mộc và con gái ánh mắt bất mãn bên cạnh.

“Dường như không phải một lần chúng ta quên chúng”

“Rồi chúng sẽ quen thôi”

Tiêu Ngự ôm chị gái, nhìn hai con.

“Vẫn là được học trước thế giới cẩu lương này trước khi bước ra xã hội”

Nếu như Mộc Mộc và Tiểu Vũ có thể nghe lời của cha mình.

Thì có lẽ.

Mộc Mộc: Chúng ta cảm ơn ngài phụ thân đại nhân.

Tiểu Vũ: thực sự cảm ơn ngài.

Một nhà bốn người chậm rãi đi trên đường

……..

Khói lửa nhân gian cũng từ từ vuốt ve lòng Tiêu Ngự từ lạnh lẽo biến thành ấm áp.

Về đến nhà.

Đem con trai con gái dỗ ngủ xong.

Tiêu Ngự nhìn vào nhà tắm.

Thấy Mộc Thanh Vũ đang giúp anh giặt tất.

“Chị, chị tại sao lại giúp em giặt tất vậy?”

Mộc Thanh Vũ mí mắt đều lười nhếch, hơi cáu.

“Bởi vì chân em thối, vì em lười, chính mình không tự làm”

“Hahaha”

Tiêu Ngự cười to, lấy điện thoại di động ra quay.

“Chị, em đang quay video đâu, chị muốn em đăng những video này lên trên mạng sao?”

Mộc Thanh Vũ:….

Người em trai này cô còn cần không?

Chậm rãi ngẩng đầu, Mộc Thanh Vũ nhìn vào điện thoại của Tiêu Ngự, mỉm cười.

“Đương nhiên là bởi vì chị yêu em, vì thích em, nên mới đùa như vậy”

“Hahaha”

Tiêu Ngự cười to thành tiếng.

“Vậy quần nhỏ của em cũng giúp em giặt với”

“……”

Đối mặt với điện thoại di động, khoe môi của Mộc Thanh Vũ giật giật.

“Được”

Má ơi, túi bóng còn không giống như ngụ tỉ có thể giả vờ.

Tiêu Ngự cười không ngừng, ôm lấy Mộc Thanh Vũ.

Đi vào phòng tắm ………

Cuộc sống hôn nhân là gì?

Tiêu Ngự nghĩ.

Là có thể ngủ trong vòng tay của người mình thích, dường như cũng không phải thức khuya.

Sự nam tính sẽ không còn nữa, và thích được uốn éo qua lại trong vòng tay của cô ấy.

Thích để cô ấy ôm anh từ phía sau và dỗ dành anh ngủ.

Nó dường như là như thế này!

Ánh sáng dịu nhẹ, phòng ngủ ấm cúng.

“Kể từ khi em quay về nhà, tâm trạng của em rất tệ”

Ôm em trai vào lòng, bàn tay ngọc nhẹ nhàng vỗ về lưng anh, Mộc Thanh Vũ nhẹ giọng hỏi: “Là vì ​​vụ án sao?

“Ừm. "

Tiêu Ngự ở trong vòng tay của Mộc Thanh Vũ phiền muộn,

"Gặp một vụ án khó chịu, em đã gặp một tên cặn bã. "

“Vậy sao?”

Mộc Thanh Vũ cười khúc khích

"Loại người như vậy có quá nhiều, như lúc nhỏ chị đã thấy rất nhiều, nhưng lúc đó không hiểu, chỉ khi lớn lên mới nhận ra thôi"

“Ừm?”

Tiêu Ngự lên tinh thần, ngẩng mặt lên nhìn chị gái,

"Kể cho em nghe đi "

“Khi chị sáu tuổi, một người quen lớn tuổi của cha mẹ chị ở quê qua đời.”

Mộc Thanh Vũ nhớ lại,

"Đó không phải là họ hàng. Chị nghe cha kể rằng khi còn nhỏ, ông ấy thích đến vườn cây ăn quả của ông lão này để hái đào về ăn. Và ông lão đó luôn tươi cười không mắng mỏ. còn hái một ít cho cha đem về nhà”

"Trưởng lão vừa đi. Khi chị và cha mẹ đến dự đám tang, ngồi ăn cơm, mọi người xung quanh bàn tán xôn xao. Một số người nói rằng ông lão ngã khi đang đi. Một số khác cho rằng, lúc ra đi quá đột ngột. Không có ai chăm sóc..."

"Vào ngày thứ hai của đám tang, cha mẹ chị đưa chị đến nơi mà ông lão từng ở. Kết quả là ... "

“Tất cả những nơi có thể cất giấu tiền trong nhà đều đã bị con cái ông lão lật tung, những thứ lặt vặt không ai muốn thì vứt sang một bên, và những thứ có giá trị đã bị lấy đi. Nếu ngôi nhà nơi ông lão ở không phải là một ngôi nhà thô sơ hư hỏng mà là ngôi nhà sang trọng có thể ngay cả ngôi nhà sẽ có người ở.”

"Không, vẫn còn sót lại một thứ, còn có một con chó to màu vàng đang canh cổng, nằm bất động trên mặt đất."

"Chị không biết tại sao, nhưng ánh mắt của nó khiến chị hơi khó chịu.”

“Con cái ông lão đã lấy đi tất cả những gì có giá trị của ông lão, nhưng họ lại quên mất chú chó đã đồng hành cùng ông lão đến cùng”.

Mộc Thanh Vũ hôn lên trán Tiêu Ngự,

"Nói xong, . "

“Con chó đó đâu?”

Tiêu Ngự nghiêm túc hỏi.

"Cha chị đã mang nó về nhà."

Mộc Thanh Vũ thở dài,

"Nhưng nó không thích ăn, hai tháng sau liền rời đi. Nó cũng rất già rồi."

Tiêu Ngự lại vùi mặt vào vòng tay của chị gái mình.

Bạn có thực sự nghĩ rằng Mộc Thanh Vũ chỉ đang kể một câu chuyện?

Cô ấy đang nói với Tiêu Ngự.

Càng gặp nhiều người, càng thích chó hơn!

…………

Tê!

Cổ bị đau, Tiêu Ngự kinh ngạc ngẩng đầu.

“Em đè vào tóc chị.”

Mộc Thanh Vũ tức giận cười.

“Đè vào tóc chị là em không đúng”

Tiêu Ngự nghiến răng nghiến lợi,

“Nhưng chị cũng không thể cắn em như vậy?”

"Vậy em muốn sao?"

Mộc Thanh Vũ hai mắt như tơ, khóe miệng khẽ cười.

"Phải cắn lại!" Tiêu Ngự mở miệng, sẵn sàng để cắn.

Tuy nhiên, Mộc Thanh Vũ đã ôm chặt anh trong vòng tay, gần như khiến Tiêu Ngự ngạt thở.

Điều này cho thấy điều gì?

Yêu đương phải tìm chị gái.

Bởi vì ám muội sẽ khiến bạn nhận hết ủy khuất, nhưng chị gái thì không.

Cô ấy biết khi bạn đang có tâm trạng tồi tệ, làm gì để cho bạn hạnh phúc, vui vẻ trở lại.

Ví dụ.

“Nhóc con”

Đôi mắt Mộc Thanh Vũ đung đưa với sự dịu dàng,

"Chị muốn có ba con!”

Nói thật đi, chị muốn có ba con hay muốn có con thứ ba?

Bây giờ anh chỉ biết Mộc Thanh Vũ thật đáng sợ, muốn ăn thịt trẻ con!

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.