Nguy cơ sương máu
Bước vào bên trong sương máu, Cố Thanh Phong lập tức nhận ra tầm mắt của hắn liền trở nên mơ hồ.
Cùng lúc đó, một cỗ khí tức quỷ dị âm u lạnh lẽo từ từ lan tỏa bên trong không khí, khiến cho người ta cảm giác như bị rét run.
"Phụ thân!"
Cố Dương thần sắc hoảng loạn, vội vàng đi sát bên người Cố Thanh Phong, lo sợ bên trong làn sương máu này sẽ xuất hiện thứ gì đó quái dị nguy hiểm .
"Không cần sợ, có phụ thân ở đây."
Cố Thanh Phong nghiêm túc nói.
Sương máu trước mắt khiến cho tầm nhìn bị ảnh hưởng, nếu là người bình thường tiến vào sẽ rất dễ dàng bị mất phương hướng.
Sau khi đột phá, ngũ giác của hắn đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, cho dù ở bên trong màn sương máu dày đặc, những cảm quan của hắn vẫn không hề suy giảm.
Thời điểm Cố Thanh Phong đang dẫn Cố Dương tiến về phía trước, đột nhiên bên trong Huyết Vụ xuất hiện những đạo thân ảnh mơ hồ.
Thời điểm hai người tiến lại gần, bọn hắn mới nhận ra những đạo thân ảnh đó thực chất là những thi thể đang dính chặt vào thân cây.
Mỗi thi thể đều bị mổ ngực, mổ bụng, dây thừng buộc chặt vào cổ treo trên cành.
Khuôn mặt dữ tợn đã thối rữa, đôi mắt trống rỗng như đang nhìn chằm chằm về phía người sống, tựa những u hồn vất vưởng bên trong vực thẳm.
Cảnh tượng này khiến cho Cố Thanh Phong không khỏi kinh hãi, còn Cố Dương đứng bên cạnh đã sợ đến mức mặt mũi tái nhợt.
Huyết vụ mê man, cây khô cùng với thi thể hủ bại, ai nhìn thấy cũng không khỏi rùng mình.
Bất quá, sau khi định thần lại, Cố Thanh Phong nhìn kỹ những thi thể trên cây.
Nhìn lên mặt thối rữa kia, hắn bỗng nhiên cảm thấy quen thuộc, đó chính là Lưu Hồng!
Thần sắc hắn khẽ biến.
Lưu Hồng vốn là một vị giáo tập cao cấp của Kim Ngưu Võ Quán, đã gia nhập võ quán rất nhiều năm, được xem như một là một cao thủ Luyện Bì hậu giai có uy tín.
Hắn không ngờ đối phương lại chết ở đây, rõ ràng vị này đã cảm thấy có gì đó không đúng cho nên mới lặng lẽ rời đi, nhưng không ngờ vẫn phải chết thảm.
Thi thể mặc dù đã hư thối, nhưng từ vẻ ngoài, Cố Thanh Phong vẫn nhận ra không ít dấu vết.
Không có bất kỳ vết tích nào cho thấy đối phương đã giãy dụa, đây chính là một đòn tất sát!
Có thể miểu sát một vị võ giả Luyện Bì hậu giai, điều này chứng tỏ bên trong Huyết Vụ này chắc chắn ẩn giấu thứ gì đó không đơn giản.
Đúng vào lúc này, trong lòng Cố Thanh Phong đột nhiên dâng lên cảm giác báo động.
Hắn một tay kéo Cố Dương lùi lại, đồng thời trong khoảnh khắc vận dụng Thiếp Thân Quyết, hữu quyền của hắn tựa như đạn pháo bỗng nhiên oanh kích ra ngoài, đụng phải một đạo hắc ảnh.
"Oanh!"
Hai cỗ sức mạnh va chạm, bóng đen trong nháy mắt bay ngược ra ngoài.
Cố Thanh Phong cũng bị sức mạnh đánh tới, thân hình không chịu được mà lùi lại mấy bước.
"Ồ? Luyện Huyết Cảnh võ giả? Có chút thú vị."
Một thanh âm trầm thấp truyền đến, bóng đen lại lần nữa lao tới.
Lần này, Cố Thanh Phong cuối cùng cũng đã nhìn rõ diện mạo của đối phương..."
Đó là một trung niên nhân cao gầy, mặt mũi tràn đầy máu tươi, đôi mắt như rắn độc, hiện lên vẻ điên cuồng tàn bạo.
Động tác của hắn nhanh như kinh lôi, khiến trong lòng Cố Thanh Phong dâng lên sự kinh hãi.
Hắn không dám khinh thường, lập tức phát huy toàn bộ thực lực để nghênh chiến.
Chỉ thấy Cố Thanh Phong thôi động sức mạnh khí huyết của nhục thân, huyết khí như lang yên dâng lên trên đỉnh đầu, Băng Sơn Quyền của hắn mang theo thế đại lực trầm, mỗi một quyền đều như có thể toái băng liệt thạch, đánh vào không khí phát ra từng tiếng bạo hưởng mãnh liệt.
Khí huyết lang yên này không phải là của một Luyện Huyết Cảnh bình thường.
Thời điểm Thượng Quan Giang thấy được khí huyết lang yên xuất hiện, trong lòng cũng hơi kinh hãi.
Thực ra, trong một nơi nhỏ bé như Lâm Huyện mà xuất hiện một Luyện Huyết Cảnh võ giả đã là ngoài dự đoán, không ngờ đối phương còn là một vị luyện thành khí huyết lang yên Luyện Huyết Cảnh.
Đột nhiên, ánh mắt của Thượng Quan Giang trở nên âm u lạnh lẽo.
Hắn dùng lưỡi liếm lấy khóe miệng còn dính máu tươi, trên mặt lộ ra thần sắc quỷ dị: "Nội tạng của võ giả khí đạt đến huyết lang yên nhất định so với người bình thường... ngon hơn rất nhiều, nếu ngươi ngoan ngoãn từ bỏ giãy giụa, nhận lấy cái chết, ta có thể khiến cho ngươi bớt phải chịu đau đớn."
Ngay khi đang nói, Thượng Quan Giang đã bộc phát ra thế công mãnh liệt.
Cố Thanh Phong trầm tĩnh ứng đối, nhưng mỗi lần đối diện với quyền cước của hắn đều cảm nhận được một cỗ khí tức quái dị ăn mòn tự thân, như thể muốn phá hủy lớp băng dày của hắn.
Vì vậy, một thân khí huyết hùng hậu của Cố Thanh Phong giống như dòng sông dâng trào, khí huyết cương dương mạnh mẽ xua tan đi cỗ khí tức âm lãnh kia.
"Võ giả khí huyết lang yên quả nhiên không đơn giản!"
Thượng Quan Giang nhìn thấy Cố Thanh Phong cùng với mình giao chiến lâu như vậy mà vẫn động tác nhanh nhẹn, sắc mặt hắn liền trở nên âm trầm: "Để ngươi biết rõ, võ giả chung quy cũng không là cái gì!"
Thượng Quan Giang mặt mày dữ tợn, ánh mắt âm u lạnh lẽo.
Tay phải hắn lúc này đã khô héo, hóa thành bàn tay quỷ xanh đen, mang theo lực lượng quỷ dị oanh kích mà đến.
"Oanh!"
Hắn lại đấm ra một quyền, Cố Thanh Phong chỉ cảm thấy nắm đấm nhói đau, trên mu bàn tay phải xuất hiện nhiều vết thương ghê rợn, máu thịt thối rữa, quả thực vô cùng dữ tợn.
"Đây là thủ đoạn gì?"
Cố Thanh Phong trong lòng cả kinh...
Sự biến hóa của Thượng Quan Giang trước mắt khiến cho hắn không kịp chuẩn bị.
Cho dù Thiết Thân Quyết cùng với Băng Sơn Quyền đều có sức mạnh vô song, hắn vẫn không thể chống đỡ được công kích của đối phương.
Đăng bởi | dangkhanh1111 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 20 |