Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảy năm!

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Võ Quán có tên là Kim Ngư Võ Quán, tại bên trong Lâm huyện chiếm một mẫu ba phần đất, được xem là một thế lực không nhỏ.

Quán chủ của Võ Quán tên là Tử Quân, là một võ giả Luyện Bì viên mãn, bên dưới hắn là một đám giáo tập có tu vi Luyện Bì trung giai hoặc Luyện Bì cao giai.

Cố Thanh Phong mặc dù thực lực không quá cao, nhưng cũng đã bước vào Luyện Bì trung giai, đủ thỏa mãn yêu cầu gia nhập vào Kim Ngư Võ Quán.

Vì vậy, sau khi hắn thể hiện ra thực lực của mình, liền thuận lý thành chương trở thành giáo tập của Võ Quán.

“Giáo tập phổ thông, mỗi tháng được năm lượng bạc, ngươi không có vấn đề gì chứ?” Tử Quân cười ha hả nói.

Cố Thanh Phong gật đầu, “Không có vấn đề gì.”

Năm lượng bạc cũng không tính là ít.

Tại Lâm huyện, một nhà ba người tiêu xài tiết kiệm một chút, thì năm lượng bạc cũng đủ để dùng trong vòng một năm.

Đây là sự khác biệt giữa võ giả cùng với người bình thường.

Cho dù chỉ là Luyện Bì trung giai, đãi ngộ mà võ giả nhận được cũng không phải là người bình thường có thể so sánh.

Rất nhanh, hai bên ký kết thỏa thuận, Cố Thanh Phong trở thành giáo tập phổ thông của Kim Ngư Võ Quán, mỗi tháng nhận năm lượng bạc bổng lộc, nhưng phải đảm bảo chỉ đạo đệ tử tu luyện 20 ngày mỗi tháng, mỗi ngày ít nhất bốn canh giờ, nếu không đáp ứng được yêu cầu này, Kim Ngư Võ Quán có quyền khấu trừ bổng lộc hàng tháng.

Về điều kiện này, Cố Thanh Phong tất nhiên không có ý kiến.

Năm lượng bạc nuôi một hài tử đã là quá đủ, thậm chí thuê thêm một bà vú cũng không thành vấn đề.

Bất quá cân nhắc đến hoàn cảnh túng quẫn của mình lúc này, Cố Thanh Phong liền muốn ứng trước một tháng bổng lộc, việc này Tử Quân cũng không từ chối.

Cầm được bạc, Cố Thanh Phong trước tiên dùng một lượng bạc mỗi tháng để tìm một người vừa mới sinh con, có đủ sữa để nuôi dưỡng tiểu hài tử.

Người này là một vị thiếu phụ khoảng chừng 30 tuổi, phong vận vẫn còn nhưng khuôn mặt có chút tiêu tụy, có thể thấy nàng thường ngày không ăn đủ dinh dưỡng.

Bất quá, thời điểm nghe giá là một lượng bạc, sắc mặt thiếu phụ bỗng trở nên hồng hào hơn nhiều.

Đợi khi mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa, cuộc sống của Cố Thanh Phong liền trở lại quỹ đạo.

Hắn mỗi ngày đều tu luyện, chờ đợi Cố Dương lớn lên, xem liệu có thể phát động hệ thống ban thưởng lần nữa hay không.

Ban đầu, Cố Thanh Phong có ý định lấy vợ, sinh thêm con, nhưng sau khi xem lại thông báo trước đó, thấy rằng chỉ có thể phát động ban thưởng một lần, hắn liền nhanh chóng dập tắt đi ý nghĩ này.

Nếu chỉ có thể phát động một lần, thì dù hắn có cưới vợ sinh con, có thêm dòng dõi, cũng không thể lại nhận thêm phần thưởng.

Bởi vậy, phần thưởng sau này chỉ có thể trông cậy vào Cố Dương.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, trong nháy mắt đã bảy năm.

Thời gian bảy năm khiến cho Cố Thanh Phong càng trở nên thành thục.

Tuổi của hắn cũng đã đến 29, chỉ một bước nữa là bước vào tuổi 30, tuổi của người đàn ông thành đạt.

Hai năm trước, Cố Thanh Phong đã luyện Băng Sơn Quyền đến mức đại thành, tu vi của hắn đột phá lên Luyện Bì hậu giai, không phải bởi vì hắn có thiên phú mạnh mẽ, mà là nhờ việc luyện hóa khí huyết đan cùng với sau này dùng tiền bổng lộc mua sắm tài nguyên tu luyện.

Nhờ đó mà hắn mới có thể đột phá thành công.

Thời điểm cảnh giới của hắn đạt đến Luyện Bì hậu giai, thân phận của hắn tại Kim Ngư Võ Quán cũng được nâng cao, từ giáo tập phổ thông, hắn trực tiếp thăng lên làm giáo tập cao cấp, về phần bổng lộc hàng tháng, cũng từ năm lượng bạc một tháng tăng lên mười lượng bạc.

Với số bổng lộc này, chỉ cần làm chăm chỉ trong vài năm, hắn có thể tích góp đủ bạc để sống an nhàn khi về già như người thường.

Đáng tiếc, thân là một võ giả, Cố Thanh Phong kiếm tiền nhanh mà tiêu tiền cũng như nước chảy.

Vài năm trôi qua, hắn không tích lũy được bao nhiêu.

Bất quá, hắn đã mua lại đình viện mà trước đây hắn thuê, xem như đã có một chỗ đứng vững chắc tại Lâm huyện.

Sau khi hoàn thành một bài quyền, Cố Thanh Phong dừng lại để mặc cho khí huyết trong thân từ từ ổn định.

Đúng lúc này, một hài tử choai choai từ ngoài cửa bước vào, dáng vẻ của hài tử thanh tú, ánh mắt sáng rực, hai đầu lông mày lại giống với Cố Thanh Phong đến mấy phần.

"Phụ thân!"

"Dương nhi, hôm nay tan học sớm vậy sao?"

"Hôm nay tiên sinh có việc, nên cho chúng ta tan học sớm." Cố Dương cười hì hì đáp.

Cố Thanh Phong nghe vậy, khẽ gật đầu.

Sau đó, hắn nhìn nhi tử trước mặt, hài tử mới bảy tuổi, nhưng nhờ từ nhỏ được chăm sóc đầy đủ dinh dưỡng, so với những hài tử cùng tuổi thì cường tráng hơn nhiều.

Nhìn đến đây, Cố Thanh Phong mở miệng nói: "Ngươi đến thật đúng lúc, ngươi bây giờ đã bảy tuổi, đang ở giai đoạn trụ cột, hôm nay ta sẽ truyền cho ngươi võ học, xem thử ngươi có thiên phú hay không."

"Thật vậy sao?" Hai mắt Cố Dương lập tức sáng lên.

Từ nhỏ, hắn đã nhìn thấy Cố Thanh Phong luyện võ, lại biết phụ thân mình là giáo tập cao cấp của Kim Ngư Võ Quán, một cao thủ nổi danh bên trong huyện.

Trước đây, Cố Dương từng đề nghị muốn luyện võ nhưng bị Cố Thanh Phong từ chối với lý do còn quá nhỏ.

Hiện tại, phụ thân chủ động nhắc đến chuyện này, khiến cho Cố Dương không khỏi mừng rỡ.

Dạy Cố Dương luyện quyền đối với Cố Thanh Phong không phải là việc khó, hắn đã dạy học đồ ở võ quán nhiều năm, tự mình cũng đã tu luyện Băng Sơn Quyền đến mức đại thành, nên việc dạy một hài tử bảy tuổi đương nhiên là dễ như trở bàn tay.

Ban đầu, Cố Thanh Phong nghĩ rằng Cố Dương còn nhỏ, việc luyện quyền khổ cực sẽ khó kiên trì trong thời gian dài, cho nên hắn đã chuẩn bị sẵn roi mây để nhắc nhở.

Nhưng không ngờ, cho dù tuổi còn nhỏ, nghị lực của Cố Dương lại không hề thua kém.

Cho dù luyện quyền có khổ cực, Cố Dương vẫn kiên trì tiếp tục, hơn nữa, về thiên phú võ đạo, Cố Thanh Phong vui mừng phát hiện ra Cố Dương còn có phần vượt trội hơn cả hắn.

Hắn khổ luyện Băng Sơn Quyền suốt mấy năm trời mới miễn cưỡng đạt đến mức nhập môn, nhưng Cố Dương chỉ mất chưa đầy ba tháng đã thành công tu luyện Băng Sơn Quyền đến giai đoạn nhập môn, đồng thời tự mình đột phá cảnh giới Luyện Bì sơ giai.

Thời điểm Cố Dương đột phá, cũng là lúc Bàn Tay Vàng vốn đã yên lặng rất lâu, bất ngờ xuất hiện trở lại.

"Dòng dõi của ngươi, Cố Dương, đã đột phá Luyện Bì sơ giai"

"Ban thưởng: Điểm đề thăng x1 "

"Ban thưởng: Khí Huyết Đan x20 "

"Ban thưởng: Hạ phẩm võ học Thiếp Thân Quyết"

Lần ban thưởng này phong phú hơn rất nhiều so với lần trước, không kể đến điểm đề thăng, số lượng Khí Huyết Đan lần này cũng gấp đôi so với lần trước.

Quan trọng hơn là, hắn còn được thêm một môn hạ phẩm võ học là Thiếp Thân Quyết.

Hạ phẩm võ học là những môn võ học nhập môn, ví dụ như Băng Sơn Quyền mà Cố Thanh Phong đang tu luyện hiện tại cũng thuộc về hạ phẩm võ học.

Tuy nhiên, ngay cả hạ phẩm võ học cũng rất trân quý, không phải ai cũng dễ dàng có được, chỉ khi gia nhập vào các võ quán cùng với bỏ ra số tiền lớn, người ta mới có cơ hội được truyền thụ những môn võ học này.

Bây giờ, việc nhận được một môn hạ phẩm võ học trong một lần ban thưởng như thế khiến cho Cố Thanh Phong rất hài lòng.

Hơn nữa, qua lần này, hắn cũng hoàn toàn hiểu rõ được cơ chế hoạt động bảng thuộc tính của mình.

Thời điểm dòng dõi của hắn đột phá, hắn sẽ nhận được những lợi ích tương ứng.

Trước mắt Cố Dương chỉ vừa mới đột phá luyện bì sơ giai đã nhận được khen thưởng phong phú như vậy, nếu sau này hắn đột phá đến cảnh giới cao hơn...

Bạn đang đọc Con Ta Nhanh Đột Phá (Dịch) của Nhật Nguyệt Tề Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangkhanh1111
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.