Muốn ra mặt cho Sở gia?
Không qua bao lâu.
Sở Thiên Hùng đã dẫn người đi ra.
Thời điểm nhìn thấy thi thể không đầu bên trên mặt đất, đồng tử Sở Thiên Hùng đột nhiên co rụt lại, ánh mắt nhìn về phía Cố Thanh Phong đã tràn đầy lửa giận.
"Cố Thanh Phong, ngươi vô cớ dẫn người đến Sở gia ta cũng đành, hiện tại còn công nhiên ra tay giết chết hộ vệ Sở gia ta, ngươi định giải thích như thế nào?"
"Giải thích?"
Cố Thanh Phong khinh thường cười nhạt.
"Thời điểm Sở gia ngươi phái người âm thầm phá hoại xâm chiếm sản nghiệp của Cố gia ta, hẳn đã nghĩ đến hậu quả này rồi."
Lời vừa dứt.
Sở Thiên Hùng lạnh lùng cười nói: "Mọi việc đều phải có chứng cứ, ngươi nói Sở gia ta phái người phá hoại xâm chiếm sản nghiệp Cố gia ngươi, ngươi có chứng cứ không?"
"Chứng cứ, lời của Cố Thanh Phong ta chính là chứng cứ!"
Cố Thanh Phong bước ra một bước, một quyền đột nhiên oanh kích về phía Sở Thiên Hùng, lực đạo cương mãnh đến cực điểm nổ vang trong không khí, cuồng phong khí lãng quét tới khiến cho đối phương biến sắc.
"Ngươi dám động thủ!!"
Sở Thiên Hùng chấn nộ, trường kiếm sau lưng đột nhiên ra khỏi vỏ, kiếm quang như lôi điện xé rách không khí, chớp mắt đã hóa thành hơn trăm đạo tàn ảnh, khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Một màn này.
Khiến cho những người xung quanh đều phấn chấn tinh thần.
"Sở Thiên Hùng quả không hổ danh Bôn Lôi Kiếm, kiếm pháp như thế này quả thực xuất thần nhập hóa—"
Thế nhưng.
Chưa đợi những người khác dứt lời, đã thấy quyền đầu của Cố Thanh Phong oanh kích tới, mũi kiếm sắc bén chỉ để lại mổ vệt trắng phía trên đầu quyền, nhưng không thể thực sự phá vỡ phòng ngự nhục thân.
Hơi thở tiếp theo.
Chỉ thấy tàn ảnh kiếm quang như bọt nước tan biến.
Sắc mặt Sở Thiên Hùng đại biến, vội vàng thu kiếm chống đỡ, quyền đầu Cố Thanh Phong giáng xuống, trường kiếm phát ra một tiếng kêu thê lương, sau đó trực tiếp đứt làm đôi từ chính giữa, lực đạo còn sót lại rơi xuống trên ngực đối phương, khiến hắn bay ngang ra ngoài.
Một quyền giáng xuống.
Bóng kiếm lập tức tan biến.
Thời điểm thân thể của Sở Thiên Hùng đập xuống mặt đất, những người khác mới chợt bừng tỉnh.
Chỉ thấy vào giờ khắc này, lồng ngực của Sở Thiên Hùng hơi lõm vào, không ngừng phun ra từng ngụm máu tươi, hắn muốn vùng dậy khỏi mặt đất, nhưng lại không cách nào làm được.
Chỉ trong chớp mắt.
Sở Thiên Hùng đã không còn động tĩnh.
Đã chết.
Trong mắt hắn vẫn còn đầy kinh hãi cùng với không dám tin, dường như hoàn toàn không thể tin được bản thân mình lại chết một cách dứt khoát như vậy.
"Xì... Sở Thiên Hùng đã chết!"
"Sở Thiên Hùng Bôn Lôi Kiếm đã bước vào Luyện Huyết cảnh Trung Giai nhiều năm, thậm chí không kém hơn so với các cường giả Luyện Huyết cảnh Hậu Giai bao nhiêu, không ngờ lại không đỡ nổi một quyền của Cố Thanh Phong!"
"Một quyền trấn sát Sở Thiên Hùng, tu vi vị này chỉ sợ đã đạt tới Luyện Huyết cảnh Viên Mãn rồi!"
Trong giây lát.
Ánh mắt của đám người nhìn về phía Cố Thanh Phong đều tràn ngập kinh hãi.
Một quyền oanh sát cường giả Luyện Huyết Trung Giai.
Không thể trách những người này không kinh hãi.
Nhìn khắp Bạch Thạch Đạo, cường giả có thể bước vào Luyện Huyết cảnh đã không nhiều, mà người có thể tu luyện đến Luyện Huyết cảnh Trung Giai, lại càng là những kẻ ưu tú trong số đó.
Cường giả như thế, nhưng lại không đỡ nổi một quyền của đối phương.
Thực lực của vị Cố gia gia chủ này khiến cho bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng.
Bất quá.
Càng tuyệt vọng hơn chính là người của Sở gia.
Hiện tại cường giả Luyện Huyết duy nhất của Sở gia đã vẫn lạc, dựa vào số người còn lại, căn bản không có khả năng ngăn cản Cố gia.
Ngay tại lúc này.
Bên ngoài truyền đến tiếng động không nhỏ, chỉ thấy đám người vây quanh Sở gia xem náo nhiệt trước đó, đều không tự chủ được mà lùi lại, sau đó liền thấy bang chủ Thiết Cốt Bang Lạc Vũ dẫn theo đám cao thủ đi đến.
Thời điểm nhìn thấy Sở Thiên Hùng nằm dưới đất, lồng ngực lõm vào, tuyệt khí bỏ mạng, đồng tử của Lạc Vũ hơi co rụt lại.
Lúc này.
Có đệ tử Thiết Cốt Bang từ trong đám người bước ra, ghé tai Lạc Vũ thì thầm vài câu, khiến sắc mặt người sau biến ảo không ngừng.
Sau đó.
Lạc Vũ bước đến trước mặt Cố Thanh Phong, chắp tay nói: "Tại hạ Thiết Cốt Bang Lạc Vũ, gặp qua Cố gia chủ!"
Chưa đợi Cố Thanh Phong mở miệng, đã có người của Sở gia lăn lê bò toài tiến lên khóc lóc kể lể.
"Lạc bang chủ, Cố Thanh Phong vô cớ dẫn người đến công nhiên hành hung, gia chủ Sở gia của chúng ta đã chết thảm trong tay người này, còn xin Lạc bang chủ vì chúng ta chủ trì công đạo!"
"Xin Lạc bang chủ chủ trì công đạo."
Những người khác của Sở gia cũng đồng thanh cao giọng, ánh mắt nhìn về phía Cố Thanh Phong tràn ngập sát ý và căm hận.
Nghe những lời này, Cố Thanh Phong thần sắc lạnh nhạt, chỉ lạnh lùng quét mắt nhìn đám người của Sở gia một cái, sau đó lại nhìn về phía Lạc Vũ trước mặt.
"Lạc bang chủ dẫn nhiều người đến đây như vậy, chẳng lẽ là muốn ra mặt cho Sở gia?"
Câu nói này.
Nửa điểm cũng không nể mặt Lạc Vũ.
Người sau ánh mắt hơi lạnh, nụ cười có lệ trên mặt cũng biến mất không không dấu vết: "Giang hồ tranh đấu sát phạt, Thiết Cốt Bang vốn không nên nhúng tay, bất quá Sở gia cùng với Thiết Cốt Bang dù sao cũng có vài phần duyên phận, Cố gia chủ vô cớ sát hại Sở gia chủ, vẫn cần phải cho một lời giải thích!"
"Giải thích?"
Cố Thanh Phong như thể nghe thấy chuyện gì đó rất buồn cười, ánh mắt nhìn về phía Lạc Vũ tràn đầy khinh thường.
"Dựa vào Thiết Cốt Bang của ngươi, cũng đòi ta phải giải thích?"
"Đại nghịch bất đạo, ngươi dám bất kính với bang chủ."
Lời này vừa thốt ra, lập tức có võ giả Thiết Cốt Bang lên tiếng quát mắng.
Bất quá âm thanh vừa dứt, hắn đã cảm thấy trước mắt có tàn ảnh hiện lên, sau đó liền có kình phong mãnh liệt ập tới.
"Ầm!"
Cố Thanh Phong một chưởng đánh xuống, đầu người kia lập tức lún sâu vào cổ, đại lượng huyết tinh phun trào, lập tức tuyệt khí bỏ mạng.
Đăng bởi | dangkhanh1111 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 14 |