Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tắm máu

Phiên bản Dịch · 1545 chữ

Bước ra bên ngoài, tôi nhìn ra khu rừng từ phía xa. Có khoảng một ngàn bước chân giữa tôi và mép rừng, nhờ thị lực tốt tôi có thể thấy chúng. Những kẻ tưởng rằng có thể được che giấu bởi bóng tối, nhưng cái mũ giáp, cái rìu hoặc cái khiến sáng lóe giữa tán lá đã làm lộ vị trí của chúng. Chúng đang thăm dò chúng tôi, đợi xem có ai khác ở trang trại trước khi tấn công.

Tôi nhanh chóng vớ lấy cái ná cao su rồi đi thẳng tới chỗ để đá. Đó là bộ sưu tập được tích lũy qua nhiều năm- mỗi viên đều mịn màng và hoàn hảo cho cái cá. Tôi nhét 1 viên đá vào rồi bắt đầu xoay.

Nhiều người thích dùng cung vì tầm xa của nó. Một mũi tên bắn chính xác có thể hạ địch thủ cách đó hàng trăm bước. Tôi thì giỏi dùng ná hơn là cung. Mọi người coi thường thứ này, gọi nó là thứ vũ khí ko đòi hỏi kĩ năng, nhưng tôi đã nhận thấy rằng không có gì giết con vật bằng 1 viên đá đc ném đi với tốc độ cao. Nó làm gãy xương chúng, làm con vật đổ gục xuống cho dù đó ko phải là cú tất sát. Rồi khiến con vật ko thể chạy trốn vì bị gãy xương.

Một tên liếc ra từ đằng sau thân cây, nhìn thẳng vào tôi. Ánh mắt của cả 2 bắt gặp nhau và trong khoảng khắc, tôi phi viên đá bằng toàn bộ sức mạnh của mình. Viên đá bay như một vệt mờ và đập vào hắn như cú đấm trực diện. Khoảng khắc tiếp theo, viên đá đập vào mắt của gã, một lực cực mạnh làm chiếc mũ sắt của hắn văng ra khỏi đầu khi hắn ngã gục xuống đất.

Tôi vừa giết 1 người.

Tôi chả cảm thấy gì khác biệt, mà tôi cũng ko có thời gian để cảm thấy gì hết.

Tôi sắp giết thêm nhiều kẻ nữa.

Một tiếng gầm vang lên từ trong khu rừng trước khi những hình bóng bên trong bắt đầu tiến lên. Tôi nghĩ có khoảng 10 tên. Dựa trên cái liếc nhìn nhanh chóng, tôi lấy viên đá tiếp theo, xoay vòng nó rồi quăng đi. Lại thêm 1 tên ngã xuống, đầu hắn vỡ nát vì bị trúng viên đá.

" Nâng khiên!" Tôi nghe được giọng nói khi bọn chúng tiến vào trang trại. Tôi quăng viên đá thứ 3 cùng lúc bọn chúng dùng khiên. Lần này tôi thấy còn 9 người, rồi quăng đá vào đối gối của 1 tên. Viên đá nhắm trúng mục tiêu làm vỡ xương đầu gối của hắn, khiến hắn ngã quỵ trong đau đớn. " Giết thằng nhãi!" Tôi nghe thấy tiếng hét, nhưng ko thể nhận ra hắn là ai.

Tôi đứng vững, bình tĩnh nhét sỏi vào ná cao su rồi ném nó về phía kẻ thù. Thêm 1 kẻ ngã xuống. Còn 6, rồi lại còn 5 khi tôi quăng thêm lần nữa. Khoảng cách giữa tôi và kẻ địch bị thu hẹp càng lúc càng nhiều, tôi chỉ có thể ném thêm lần nữa, lần này trúng mắt cá chân của 1 gã nhưng hắn ko gục ngã như những tên trước.

Đặt ná cao su xuống, tôi cầm lên rìu với khiên. Tim tôi bắt đầu đập mạnh, bơm máu tới các cơ bắp. Tôi hít một hơi thật sâu và ngay lập tức chạy về phía ngôi nhà. Tôi nghe thấy bọn chúng hét lên và chạy theo khi tôi bước qua cánh cửa rồi đóng sập chúng lại. Ngôi nhà trống không, ít nhất là như vậy khi tôi trốn sau cánh cửa.

Vài giây tiếp theo, tôi nghe thấy tiếng bước chân bước tới. Qua khe hở cánh cửa gỗ, tôi thấy 1 tên tiến vào nhà. Hắn mặc giáp xích, phát ra tiếng kêu mỗi khi hắn bước đi. Hắn đã đối diện bên trong ngôi nhà, ko có ai tiến vào cùng hắn. Hắn là tên trinh sát, đám còn lại ở bên ngoài. Tôi có thể nghe thấy tiếng chúng đang nói chuyện, chửi rủa tôi ở bên ngoài. Tôi đã giết vài tên đồng bọn của chúng, và tôi sắp giết sạch bọn chúng.

Để chứng minh quan điểm, tôi đá cánh cửa đóng lại, báo cho tên trong nhà biết sự hiện diện của tôi. Hắn quay lại, một tay giơ rìu 1 tay giơ khiên.

Tôi cúi xuống né cú vung rìu ngang, đồng thời ném rìu qua tay còn lại. Tôi cầm cán rìu theo cách dài nhất có thể, để cây rìu đủ độ dài vươn tới chân hắn, móc chân hắn khiến hắn ngã xuống. Cú ngã mạnh làm hắn khó thở.

Kẻ đột kích cố gắng vồ lấy khiên nhưng đã quá muộn. Lưỡi rìu của tôi tìm tới cổ họng của hắn, vị trí ko được giáp bảo vệ. làm máu bắn tung tóe khi tôi xé họng hắn ra. Tiếp theo nhanh chóng nhảy về phía trong tránh để phần lưng quay về phía cánh cửa ngay khi nó bị đá bay đi. Đúng lúc đó, tôi phi rìu, cái vũ khí xoay tròn trong không khí rồi cắm vào đùi kẻ đạp cửa. Hắn ngã xuống, kêu la trong đau đớn, tôi nhặt vũ khí của tên đã chết lên bổ xuống đầu hắn.

Ngay lúc này, tôi thấy 3 tên đứng ngoài vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Thông thường ở trường hợp này chúng sẽ chạy trốn, cuộc đột kích đã thất bại lẫn chết quá nhiều người. Tuy nhiên, đối thủ của tôi lại là người Viking. Những chiến binh muốn tiến vào Valhalla bằng cách thể hiện bản thân thông qua những trận chiến. Chạy trốn là nhục nhã, là hèn nhát khiến chúng ko thể tới Valhalla như mong muốn.

" Nếu các ngươi bước chân vào đây," tôi chậm rãi nói, giọng nói ko hề che giấu ý định giết người. Tôi dẫm lên xác chết trước cửa, nhổ cái rìu ra khỏi đầu hắn. " Ta sẽ giết các ngươi."

" Hoặc bọn tao sẽ giết mày, nhãi con," một trong số chúng lên tiếng. Cũng chính là kẻ đã ra lệnh trước đó. Hắn gần như trông có vẻ thân thiện. " Tao công nhận dù mày còn trẻ nhưng mày đã chứng tỏ bản thân là một chiến binh. Bọn tao sẽ ko đánh giá mày chỉ vì mày chưa mọc lông," hắn nói.

Mắt tôi nheo lại khi 2 tên còn lại bắt đầu tản ra. " Tao cho mày một cơ hội thấy thế nào? Bước ra ngoài, đấu tay đôi với tao. Nếu mày thắng, cuộc đột kích này sẽ bị hủy bỏ và bọn tao sẽ rời đi. Nếu mày thua, mày sẽ trở thành nô lệ của tao hoặc tao sẽ lấy đi mọi thứ có giá trị trong nhà mày. Bao gồm cả mẹ lẫn chị em gái của mày."

Hắn đang cố gắng chọc tức tôi. Tôi nhìn hắn - tôi không biết hắn. Tóc đen, râu đen, mắt đen với hàm răng vàng dưới chiếc mũi cong. Trông hắn cần được tắm rửa sạch sẽ lớp bụi bẩn tích tụ trong hơn một năm. 2 tên còn lại cũng tương tự, có điều chúng mặc giáp xích.

Áo giáp xích ko phổ biến. Tôi ko cho rằng chúng hiếm nhưng chúng cũng ko phổ biến chút nào. Trong số tất cả anh em trong gia đình. mỗi cha là có giáp xích, và đó chỉ là phần ống tay áo. Đối với thợ rèn, đây là công việc tẻ nhạt, tốn thời gian, khoảng thời gian mà họ có thể sử dụng để làm ra hàng tá chiếc rìu hoặc hàng trăm chiếc móng ngựa. 3 tên này mặc giáp xích, và 2 tên chết trong nhà cũng thế. Chúng lấy nó ở đâu? Làm sao chúng có được thứ này?

" Được, tao chấp nhận." tôi đồng ý. " Nhưng tao muốn chúng mày hiểu một điều. Một chọi một, một chọi ba, ko có gì khác biệt. Toàn bộ chúng mày đều phải chết." Giọng tôi lạnh tanh, khiến tên chỉ hủy cũng mất đi nụ cười tự tin, kiêu ngạo. Tôi thực sự có ý như vậy.

Những kẻ này tới đây để giết tôi và gia đình tôi. Chúng tới đây để cướp, hãm hiếp mẹ với các chị gái. Nếu chúng thành công, đứa bé trong bụng chị Asta ko có cơ hội được sinh ra. Cha cùng các anh sẽ thấy cảnh nhà tan cửa nát. Tôi thề sẽ ko để việc này xảy ra, tôi sẽ giết tất cả bọn chúng cho dù có phải chết.

" Tao tin mày," tên thủ lĩnh nói, đồng thời giơ khiên lên. 2 tên khác làm tương tự, biểu hiện đầy sự quyết tâm. Biết rõ điều đó, tôi bước ra ngoài, tiến vào nơi bị phục kích, sẵn sàng và chờ đợi. Kẻ bên trái tấn công trước, hét lên chém xuống tôi.

Bạn đang đọc Crusader King: Huyền thoại bất tử của Ideas-Guy

Truyện Crusader King: Huyền thoại bất tử tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Megaton199x
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.