Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản vẽ xây dựng

2386 chữ

Tương đối mà nói, toàn bộ đảo ở phương bắc của Đông Đảo quốc nội được cho là dân phong thuần phác, nhưng một thành phố lớn với trên trăm vạn dân như thành phố Bắc Điền thì ngành giải trí cũng rất phát triển, khu Hồng Đăng là nơi vô cùng nổi tiếng ở đây.

Ở trong một quán rượu, Thu Sơn đã uống hơi nhiều.

Không khí quán rượu rất uể oải, bốn phía là một mảnh màu hồng phấn cực kỳ hấp dẫn, ca múa cũng vô cùng thối nát, trên sàn nhảy, một đoàn nam nhân ăn mặc trang điểm xinh đẹp đang nhảy múa điên cuồng.

Đúng, toàn bộ là đàn ông.

Quán rượu từ trong ra ngoài, từ tổng tài đến người hầu nam trẻ tuổi, từ ông chủ đến khách nhân, tất cả đều là nam, tìm không ra một người phụ nữ.

Quán rượu này vốn là một nơi mở ra phục vụ cho những kẻ đồng tính luyến ái.

Không có một người phụ nữ nào dám xông vào trong quán rượu này, nếu không sẽ phải chịu sự đối đãi vô cùng thô bạo, bị đuổi ra khỏi cửa không chút khách khí.

Nhưng phàm là người có giới tính bình thường nếu vào ngồi trong quán rượu này sẽ rất khó chịu, chưa đến một phút đồng hồ thậm chí nửa phút đều chịu không nổi, nó quá ghê tởm.

Cho dù nước Đông Đảo luôn có thái độ phủ định chuyện đồng tính luyến ái, trong nước cũng không công khai liên minh đồng tính luyến ái, nhưng mà quán rượu này kinh doanh lại rất tốt, ngày ngày nhảy múa, đêm đêm hát hò.

Tồn tại được là do đâu.

Pháp luật cũng không quản đến.

Dù là như thế, loại kinh doanh này đi bên cạnh pháp luật thì tính an toàn cũng giảm bớt đi nhiều, trật tự rất khó cam đoan. Bất kể là nơi hội ngộ của giời đồng tính luyến ái cũng đều là chỗ giao dịch thịnh hành của các loại chợ đen. Hội quán đồng tính nam càng là nơi lưu hành thuốc phiện. Một số tên buôn lậu thuốc phiện và những tên làm loạn kỷ cương thường trà trộn trong đó. Quán rượu này không ít khách, tất cả đều mang hai thân phận.

Thu Sơn Vũ Phu thậm chí có ba thân phận.

Ở mặt ngoài, gã có một ngành nghề rất đặc biệt, là chủ nhiệm thiết kế của Sở thiết kế Thu Sơn, trong giới thiết kế xây dựng ở thành phố Bắc Điền có chút danh tiếng, lại có rất ít người biết, Thu Sơn là một người đồng tính luyến ái, thậm chí trong quán rượu này còn làm một ma cô giao dịch trung gian “bán sắc” nào đó. Về phần thân phận cuối cùng của Thu Sơn, gã chính là Gia thần của gia tộc Liễu Sinh, điều này càng ít người biết đến.

Chuyện này cũng bởi vì thời đại bất đồng, mới phát sinh loại tình huống này. Nếu ở quá khứ, gia thần trong Gia tộc Liễu Sinh một gia tộc lớn như vậy sẽ không có khả năng đi ra bên ngoài làm việc. Quan hệ chủ tớ tương đối cố định, độ trung thành cũng tương đối cao.

Theo sự thay đổi của thời đại, rất nhiều đại gia tộc kế thừa hơn mấy trăm ngàn năm ở nước Đông Đảo đều xuống dốc, cho tới nay nếu còn kế thừa thì qui tắc cũng bị thay đổi không ít.

Dù sao Thu Sơn Vũ Phu đã có khả năng về thiết kế xây dựng, thì để gã đi ra ngoài làm việc, nếu “nhốt” gã ở trong góc tòa biệt thự lớn thì không khỏi có chút lãng phí.

Tối nay, tâm tình Thu Sơn Vũ Phu rất vui vẻ.

Có rất nhiều lý do đấy. Thứ nhất, gã gần nhất vừa mới thay đổi “Bạn gái”. Bạn gái mới này năm nay vừa mới hai mươi, ngày thường vô cùng kiều mỵ, trong diễn đàn có rất nhiều người đều đang theo đuổi, kết quả người ta chỉ coi trọng một người tuổi không còn trẻ như Thu Sơn Vũ Phu. Trong khoảng thời gian này, Thu Sơn hàng đêm chinh phạt, quả thực rất vui. Thứ hai, Thu Sơn vừa mới hoàn thành một hợp đồng “Kinh doanh”, một người giàu có từ bên ngoài đến Bắc Điền du lịch, thông qua mối quan hệ giữa Thu Sơn và bạn bè, Thu Sơn giới thiệu hắn với một “cô gái”, hai người đi rồi, Thu Sơn thu được một món tiền lớn.

Đáng tiếc “bạn gái” Thu Sơn hôm trước đi công tác rồi, hôm nay mới có thể trở về. Thu Sơn chờ gã ngay tại quán rượu, sau khi trở về hai người cùng nhau hưởng thụ một chút tại đây. Rồi đi về nhà “Song túc song phi”, chẳng phải đẹp quá hay sao?

Chỉ có điều tửu lượng của Thu Sơn Vũ Phu thật sự quá bình thường, nhìn đồng hồ đợi “bạn gái”, vô tình uống hơi nhiều, loạng choạng đứng dậy, chạy vào buồng vệ sinh.

Điều làm cho người ta kỳ quái là, toàn bộ quán rượu này đều là nam nhân. Nhưng buồng vệ sinh không ngờ vẫn chia thành hai khu nam nữ đấy, hơn nữa còn phân cách rõ ràng. Thu Sơn Vũ Phu vào nhà vệ sinh nam, “bạn gái” hắn liền vào nhà vệ sinh nữ, tuyệt đối không đi nhầm.

Bất kể là loại đồng tính luyến ái nào. Tính định vị đều không thể sai đấy.

Về phần song tính luyến ái kia lại khác, khỏi nói tới.

Thu Sơn Vũ Phu không phải song tính luyến ái, cho đến tận bây giờ, gã đều chưa kết hôn.

Vừa mới đi vào buồng vệ sinh, đầu của Thu Sơn Vũ Phu liền “Oanh” một tiếng vang thật lớn, trước mắt Thu Sơn tối sầm, lập tức liền hôn mê. Chờ gã sau khi tỉnh lại, phát hiện hai tay hai chân của mình đều bị trói chặt, không thể động đậy, cái ót truyền đến từng đợt đau nhức, đau đến mức Thu Sơn không nhe răng nhếch miệng được.

Tuy nhiên Thu Sơn Vũ Phu bất chấp điều đó, gã vội vàng muốn làm rõ ràng tình cảnh trước mắt mình.

Rất rõ ràng, mình bị người ta bắt cóc.

Chỉ có điều Thu Sơn Vũ Phu trong khoảng thời gian ngắn còn chưa hiểu, tại sao có người muốn bắt cóc mình. Bởi vì gã thật sự không phải là một kẻ lắm tiền, cho dù kinh doanh thiết kế cũng khá, nhưng so với khái niệm kẻ có tiền còn kém xa. Hơn nữa Thu Sơn Vũ Phu cũng không phải là kẻ biết quản lý tài sản, qua nhiều năm như vậy, tiền đều tiêu trên người mấy “bạn gái” hết rồi, chính mình cũng không tiết kiệm được chút nào.

Kẻ thù?

Hình như gã cũng không có đắc tội qua ai.

Ít nhất không có đắc tội đến nỗi khiến người ta phải bắt cóc gã!

Trong khoảng thời gian ngắn, Thu Sơn Vũ Phu trong óc kêu loạn, hoàn toàn không hiểu ra sao cả.

“Bá ——”

Một đạo ánh sáng như tuyết sáng lên, thẳng tắp đâm về phía hai mắt Thu Sơn Vũ Phu, Thu Sơn sợ tới mức cả người khẽ run rẩy, liên tục không ngừng nhắm hai mắt lại.

- Thu Sơn quân, ngươi cẩn thận nghe ta hỏi, mỗi câu nói đều phải rõ ràng, và phải thành thật trả lời. Nếu nội dung trả lời của ngươi không chân thực, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Ngươi có thể sẽ mất mạng, hiểu chưa?

Lập tức, một giọng nam chậm rãi vang lên, giọng điệu vững vàng, không mang theo chút cảm tình, nghe ra hàn khí khá lớn.

- Được!

Bất chấp tất cả, Thu Sơn liên tục gật đầu trước nói sau.

Hiện tại ở vào tình thế này, rõ ràng không thể chống đỡ.

- Thu Sơn quân, nghe nói tổ tiên nhà ngươi là gia thần của Gia tộc Liễu Sinh, có chuyện như vậy sao?

Thu Sơn Vũ Phu hơi sửng sốt. Tại sao người này mới mở miệng liền hỏi chuyện này, vượt ra ngoài dự liệu của gã. Theo lý, bắt cóc gã đơn giản chính là vì tiền hoặc là vì “tình”, có quan hệ gì với Gia tộc Liễu Sinh?

Gã ngẩn người một chút, lập tức đã cảm thấy đầu ngón tay truyền đến một trận đau nhức.

- Hỏi ngươi cái gì, phải trả lời cái đó, đừng có khôn vặt!

Một thanh âm lạnh băng vang lên bên tai, Thu Sơn Vũ Phu sợ tới mức hồn bay lên trời, liên tiếp gật đầu đáp ứng. Mới vừa từ cơn mê tỉnh lại, phản ứng của gã đặc biệt chậm chạp, không ngờ không phát hiện ra phía sau còn có người.

Cũng không biết đây là nơi nào.

Tuy nhiên có một điểm mà Thu Sơn Vũ Phu phải hiểu chính là không thể đối nghịch với người này, bằng không sẽ chết rất khó coi. Từ cách hành động của bọn họ có thể thấy, thủ đoạn lão luyện, tuyệt đối không giống như là người mới. Nếu có thể bắt cóc gã đến nơi này, như vậy giết chết Thu Sơn Vũ Phu gã cũng chỉ cần một câu nói.

- Nhà của chúng ta quả thật từ đời tổ tiên đã là gia thần của gia tộc Liễu Sinh...

- Tốt lắm. Nghe nói biệt thự Liễu Sinh cũng là do tổ tiên ngươi chủ trì xây dựng và cải tạo, trong tay ngươi còn có bản vẽ tỉ mỉ toàn bộ biệt thự của Liễu Sinh không?

Cho dù vừa mới bị giáo huấn, nhưng Thu Sơn Vũ Phu vẫn lại một lần nữa chần chờ.

Lúc này gã xem như đã hiểu chuyện, không hề nghi ngờ gì nữa, những người này là nhằm vào gia tộc Liễu Sinh, gã chẳng qua là gặp vạ lây. Bởi vì gã đã ra bên ngoài làm việc, “hẹn ước” của gia chủ gia tộc Liễu Sinh và Tiêu Phàm, gã tự nhiên cũng không biết. Nhưng thân là gia thần, Thu Sơn Vũ Phu nảy sinh tính cảnh giác tự nhiên. Phản ứng đầu tiên trong đầu chính là muốn bảo vệ gia chủ cùng gia tộc Liễu Sinh.

Lúc này đây, người kia ở phía sau gã không có tiếp tục ngược đãi gã.

Thu Sơn Vũ Phu chần chừ không bao lâu, lập tức hỏi:

- Các ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao phải hỏi cái này...

- Thu Sơn quân, xem ra ngươi là hồ đồ rồi. Bây giờ là chúng ta đang hỏi ngươi, không phải ngươi đang hỏi chúng ta.

- Dẫn vào!

Từ một tiếng hô quát này, một trận tiếng la khóc hoảng sợ truyền vào trong lỗ tai Thu Sơn Vũ Phu.

Vừa nghe thấy tiếng la khóc này, Thu Sơn Vũ Phu tâm thần lập tức trầm xuống, chỉ cảm thấy từng đợt đau đớn.

Rất nhanh, một “nữ nhân” ăn mặc diêm dúa lẳng lơ, trang điểm nồng đậm đã ngã xuống bên cạnh Thu Sơn Vũ Phu cách đó không xa. Đúng là “bạn gái” mới mà Thu Sơn Vũ Phu vừa mới kết giao không lâu, mới đi công tác trở về, không ngờ cũng bị bắt cóc tới nơi này.

“Nữ nhân” kia thất tha thất thể, thân hình lảo đảo, đứng không vững, té trên mặt đất.

Thu Sơn Vũ Phu “YAA. A. A..” Kêu một tiếng, lòng đau không dứt.

- Thu Sơn quân, Thu Sơn quân cứu ta...

“Bạn gái” vừa nhìn thấy Thu Sơn Vũ Phu, lập tức giống như là bắt được cây cỏ cứu mạng cuối cùng, âm thanh kêu lên, nước mắt nước mũi chảy ra, càng thêm có vẻ “khổ sở đáng thương”.

- Thu Sơn quân, bây giờ có thể trả lời câu hỏi của ta rồi chứ?

Cái giọng nam trầm ổn kia lại một lần nữa chậm rãi hỏi.

- Đúng vậy, trong tay của tôi có bản vẽ biệt thự Liễu Sinh... Cầu xin các ngươi, đừng làm hại chúng tôi...

Thu Sơn Vũ Phu rên một tiếng, đầu ngã xuống thật mạnh.

- Tốt lắm. Hiện tại nói cho ta biết, bản vẽ đó giờ ở chỗ nào?

- Để ở trong phòng làm việc của tôi, một phần trong máy vi tính, còn có một phần bản vẽ in ra giấy, đặt ở trong tủ hồ sơ...

Bị người ta bắt được điểm yếu, Thu Sơn Vũ Phu cũng không dám có chút phản kháng, người ta hỏi cái gì, liền thành thật trả lời cái đó. Mặc dù gã đối với gia tộc Liễu Sinh cũng khá trung thành, nhưng đối với tính mạng của mình và “bạn gái” mà nói, Thu Sơn Vũ Phu tự nhiên biết nên ứng xử ra sao.

Thời đại chung quy bất đồng.

- Tốt lắm.

Lập tức đã có người tiến lên, từ trên người Thu Sơn Vũ Phu lấy đi một chùm chìa khóa, giáp mặt hỏi rõ ràng cách sử dụng chìa khóa. Sau đó Thu Sơn Vũ Phu chợt nghe thấy thanh âm nhiều người rời đi, không thể nghi ngờ, những người này là tới văn phòng của gã lấy bản vẽ rồi.

Bên trong phòng rơi vào trầm mặc.

Thu Sơn Vũ Phu chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, một lòng hỗn loạn, liếm môi, lại nửa chút thanh âm đều không phát ra được. Những người này cũng không dò hỏi gã nữa, hiển nhiên tin rằng gã không dám nói dối.

Tình huống trước mắt này Thu Sơn Vũ Phu quả thật cũng không dám nói dối.

Nếu không, sẽ giống như tự sát.

May mắn, chính mình không có nói dối...

Không lâu sau đó bên trong lại vang lên tiếng bước chân.

370-ban-ve-xay-dung/1162077.html

370-ban-ve-xay-dung/1162077.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Convert
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 534

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.