Vẫn là tìm đến Vu Huệ, lần này Hoa Trường Hi lại nhận được thêm mấy chục loại dược liệu khác nhau.
Sau khi làm sạch toàn bộ ba trăm gốc dược liệu, số liệu lại thay đổi.
[Bách Thảo Kinh Chú (Đại thành): Thử trăm thảo 692/1000]
[Vô Cấu thuật (Đại thành): Làm sạch dược liệu 950/1000]
Thấy thuật Vô Cấu chỉ còn thiếu năm mươi gốc nữa là có thể thăng cấp, Hoa Trường Hi nhìn quanh những người cùng nhóm.
“Cẩn thận!”
Thấy nữ tử hôm qua nhắc nhở nàng ăn cơm khi đang chuyển dược liệu, suýt nữa thì trượt chân, Hoa Trường Hi nhanh tay đỡ nàng.
“Ta là Hoa Trường Hi, cám ơn ngươi hôm qua đã nhắc nhở ta ăn cơm.”
Lục Thanh La lắc đầu: “Không cần cảm ơn, chúng ta đều là người của Đỗ quản sự, nên giúp đỡ lẫn nhau là phải.”
Hoa Trường Hi cười hỏi: “Ta nên gọi ngươi là gì?”
Lục Thanh La không quá thân thiết nhưng cũng không xa cách: “Ta tên là Lục Thanh La.”
Hoa Trường Hi thấy nàng hơn mình hai ba tuổi, liền gọi một tiếng “Thanh La tỷ”: “Đúng rồi, Thanh La tỷ, cái bánh bao trên đầu giường của ta cũng là tỷ đặt phải không?”
Lục Thanh La “Ừ” một tiếng, lại ôm thêm dược liệu xuống mương.
Hoa Trường Hi đi đến bên cạnh nàng, vừa giúp nàng rửa dược liệu vừa nói: “Thật sự rất cảm ơn tỷ, nếu không sáng nay ta đã phải đói bụng rồi.”
Lục Thanh La thấy nàng như vậy, vội nói: “Mang bánh bao cho muội chỉ là tiện tay thôi, muội không cần giúp ta rửa dược liệu.”
Hoa Trường Hi vẫn không ngừng tay: “Thanh La tỷ, việc của ta đã xong rồi, giúp tỷ rửa một chút cũng không sao.”
Lục Thanh La đứng thẳng người nhìn chiếc xe đẩy của Hoa Trường Hi trên bờ, toàn bộ dược liệu trên đó đều đã được rửa sạch, ngạc nhiên nói: “Sao muội rửa dược liệu nhanh vậy?”
Hoa Trường Hi cười nói: “Từ nhỏ ta đã phụ giúp ở tiệm thuốc nhà mình, tỷ đừng thấy ta nhỏ, ta là người có kinh nghiệm xử lý dược liệu, hơn nữa sức lực của ta cũng lớn.”
Cho dù không dùng khống thủy thuật, Hoa Trường Hi rửa dược liệu vẫn rất nhanh.
Lục Thanh La nhìn hai tay nàng không ngừng đảo trong nước, từng cây dược liệu nhanh chóng được rửa sạch, trong lòng vô cùng thán phục.
Cách đó không xa, Đỗ Nhược nhìn thấy cảnh này.
Nàng vốn tưởng rằng, hôm nay Hoa Trường Hi dậy muộn, chắc chắn phải làm việc đến tối, nhưng giờ phát hiện, nàng không chỉ làm xong việc của mình mà còn có dư lực giúp Lục Thanh La.
Xem ra, Lãnh quản sự quả nhiên đã cho mình một tên tạp dịch ưu tú. :)))
[Vô Cấu thuật (Viên mãn): Tẩy trừ dược liệu 1069/10000]
Sau khi Vô Cấu thuật thăng cấp đến Viên mãn, Hoa Trường Hi lập tức cảm nhận được năng lực khống chế nước và gió của mình đã tăng lên một bậc.
Vừa hay trên đầu ngón tay dính một giọt nước, Hoa Trường Hi khẽ búng ngón tay, giọt nước lập tức biến thành vũ khí sắc bén, bắn về phía mép mương.
“Oanh~”
Nơi bị giọt nước bắn trúng sụp xuống, để lại một cái hố rộng hơn một mét.
Những người xung quanh nhìn thấy chỗ đất đột ngột sụt xuống đều giật mình, trong khi lòng Hoa Trường Hi lại vô cùng phấn chấn.
“Ta đi lấp cái hố này lại.”
Vì chính mình gây ra, Hoa Trường Hi nhanh chóng đi tới, đào đất lấp hố.
Lục Thanh La nhờ có sự giúp đỡ của Hoa Trường Hi đã hoàn thành công việc trong ngày, cũng đến giúp nàng.
Hai người rất nhanh đã lấp xong hố.
“Đi thôi, chúng ta đến nhị phòng nộp dược liệu.”
Hoa Trường Hi chỉ cần hai chuyến đã chuyển hết dược liệu của mình đến nhị phòng, lúc này Lục Thanh La vẫn đang chuyển, nhưng Hoa Trường Hi không tiếp tục giúp nàng, mà chạy đi giúp Đỗ Nhược chuyển dược liệu.
Sau một ngày rửa dược liệu, Đỗ Nhược cũng rất mệt mỏi, nên không từ chối sự giúp đỡ của Hoa Trường Hi.
Đến giờ ăn tối, Hoa Trường Hi cùng Đỗ Nhược và Lục Thanh La ăn cùng nhau.
Trong phòng ăn, Hoa Trường Hi nhìn Đỗ Nhược, lại nhìn Lục Thanh La, khóe miệng vẫn luôn nở nụ cười.
Vừa mới vào Tạp dịch đường, nàng đã kết giao tốt với các vị lãnh đạo và đồng nghiệp, ngay cả người trông coi kho là Vu Huệ cũng đối xử với nàng rất niềm nở, xem ra con đường công danh của nàng đã có khởi đầu thuận lợi.
Ăn cơm tối xong, Lục Thanh La đột nhiên gọi Hoa Trường Hi lại: “Trường Hi, có thể giúp một tay không?”
Hoa Trường Hi: “Nói đi.”
Lục Thanh La: “Nhà ăn không cho phép mang nhiều bánh bao, mỗi người tối đa chỉ được lấy năm cái, các bạn cùng phòng với chúng ta, mỗi ngày đều có vài người không ăn được cơm tối, ta đang nghĩ…”
Hoa Trường Hi hiểu ý nàng: “Không sao, ta cũng đi lấy năm cái bánh bao.”
Thấy Hoa Trường Hi cầm bánh bao trở về, Lục Thanh La nở nụ cười, rồi hai người cùng nhau trở về phòng.
Về phòng, Hoa Trường Hi đi rửa mặt, vừa rửa xong liền lên giường: “Thanh La tỷ, muội ngủ đây.” Nói xong, liền nằm sấp xuống giường, nhắm mắt lại.
Đăng bởi | Emilyuyvu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 459 |