Đánh dấu Cực Phẩm phi kiếm (2)
May mắn chỉ mới mở ra một khe hở, chứ không hoàn toàn mở toang cánh cửa đồng xanh, bằng không với thực lực hiện tại của Triệu Phàm, căn bản không có cách nào chống đỡ được những làn Hắc Sát khí đặc thù này.
"Keng, có phải nên đánh dấu trước cổ môn của yêu mộ không?"
Ngay thời điểm Triệu Phàm định rời đi, bên trong đầu đột nhiên truyền đến âm thanh gợi ý của hệ thống.
Yêu mộ phần cổ môn? Chẳng lẽ đây chính là tên của tấm cánh cửa đồng xanh này?
Vậy phía bên trong có phải là yêu mộ phần hay không?
"Đánh dấu."
Triệu Phàm suy nghĩ một chút, liền lập tức đồng ý, bởi vì hôm nay còn chưa sử dụng lần đánh dấu nào.
"Đánh dấu thành công, đạt được Cực Phẩm phi kiếm, Xích Tiêu Kiếm!"
Theo âm thanh gợi ý của hệ thống vừa dứt, bên trong tay Triệu Phàm lập tức xuất hiện một thanh bảo kiếm dài ba thước.
Bảo kiếm toàn thân đỏ ngầu tươi đẹp, từ mũi kiếm tỏa ra quang mang, tràn ngập từng tia khí tức khiến cho người ta run rẩy.
"Cực Phẩm phi kiếm? Thật tốt quá."
"Tuy ta đã nắm vững cơ sở Kiếm Pháp, nhưng hiện tại thiếu nhất chính là một thanh phi kiếm."
"Giờ đây có được thanh Cực Phẩm phi kiếm này, có thể luyện cơ sở Kiếm Pháp đến mức viên mãn."
Triệu Phàm trên mặt lộ ra nụ cười, bên trong ánh mắt sâu thẳm còn có vẻ kích động lướt qua.
Thục Sơn lấy kiếm đạo tu hành làm chủ, có chuẩn bị riêng kiếm khí cho đệ tử, nhưng phần lớn chỉ là những thanh kiếm sắt thường mà thôi.
Nhưng phi kiếm khác biệt với binh khí thông thường, không chỉ trân quý hơn mà uy lực còn vô cùng lớn.
Tu Tiên Giả của Thục Sơn nếu có thể luyện được Ngự Kiếm Thuật, chỉ cần ý niệm vừa động là có thể ngự kiếm chém địch từ khoảng cách mấy dặm.
Mấy vạn năm trước, thời điểm Thục Sơn đang ở thời kỳ đỉnh cao huy hoàng, từng có một vị Lục Địa Kiếm Tiên xuất thủ, chỉ một ý niệm đã có thể ngự kiếm vạn dặm, tiêu diệt cường địch!
Thời điểm tiền thân làm Thiếu tông chủ Thục Sơn, cũng phải đợi đến khi đột phá đến Kim Đan Sơ Kỳ mới được tông môn ban thưởng một thanh phi kiếm cấp thấp.
Cực Phẩm phi kiếm, nhìn khắp Thục Sơn suy vi hiện tại, quả thực là Kiếm khí trân quý hiếm thấy.
Triệu Phàm nắm chặt Xích Tiêu Kiếm, từng luồng linh lực rót vào bên trong, khiến cho mũi kiếm vốn đã sắc bén tột cùng lại càng tụ thêm mấy trượng Vô Hình Kiếm Khí.
"Khanh khanh khanh..."
Kiếm khí quét qua, đá vỡ kim đứt, để lại phía trên mặt đất mấy đạo vết tích vô cùng dữ tợn!
"Quả không hổ danh Cực Phẩm phi kiếm."
Triệu Phàm trên mặt lộ vẻ hài lòng.
Đạt được Cực Phẩm phi kiếm khiến cho tâm tình của hắn vô cùng tốt.
Bởi vì Hắc Sát khí phía bên trong cánh cửa đồng xanh đối với Triệu Phàm hiện tại vẫn còn quá mức nguy hiểm, cho nên hắn không tiếp tục tìm hiểu thêm, mà xoay người quay về chỗ cũ.
Sau khi trở về, Triệu Phàm vận dụng năng lực của mình, lấy đá vụn làm trụ cột, dựng nên một tòa nhà đơn sơ, có được một nơi đặt chân.
Sau đó, Triệu Phàm mỗi ngày chuyên tâm tu luyện, đồng thời vận dụng hệ thống không ngừng đánh dấu để đạt được phần thưởng.
Thực lực và cảnh giới của hắn đang tăng lên với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
...
Xuân đi thu đến, thời gian đã trôi qua hơn nửa năm.
Hơn nửa năm đối với người thường mà nói, coi như là khoảng thời gian rất dài, nhưng đối với Tu Tiên Giả mà nói, bất quá chỉ như khảy móng tay.
Triệu Phàm thông qua sự trợ giúp của hệ thống, không ngừng đánh dấu bên trong Tỏa Yêu Tháp để đạt được phần thưởng.
"Keng, đánh dấu Tỏa Yêu Tháp thành công, đạt được một bộ sổ tay của cường giả Kiếm Tu Vô Danh."
"Keng, đánh dấu Tỏa Yêu Tháp thành công, đạt được một món Tử Kim Chiến Y."
"Keng, đánh dấu Tỏa Yêu Tháp thành công, đạt được một bộ Thục Sơn Thanh Vân Kiếm Thuật."
...
Ngoài ra, Triệu Phàm còn đánh dấu thu được rất nhiều Bồi Nguyên Đan, loại đan dược này có thể nhanh chóng tăng tiến tu vi, khiến cho hắn chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa năm, từ Trúc Cơ Kỳ sơ kỳ, vượt qua trung kỳ và hậu kỳ, tăng lên đến trình độ Trúc Cơ Kỳ viên mãn.
Tốc độ này quả thực đã rất nhanh rồi, cho dù sao bình thường mà nói, độ khó tăng tiến cảnh giới Trúc Cơ Kỳ so với cảnh giới Luyện Khí Kỳ còn khó hơn gấp mười lần!
Phải biết rằng, Tu Tiên Giả thông thường muốn tăng tiến một tiểu cảnh giới của Trúc Cơ Kỳ, cũng phải tốn đến mấy tháng thậm chí lâu hơn nữa.
Hơn nữa, trong thời gian ở nơi này, dưới sự trợ giúp của hệ thống, chiến lực của Triệu Phàm đã vượt xa Tu Tiên Giả cùng cảnh giới, cụ thể mạnh hơn bao nhiêu, ngay cả bản thân hắn cũng không nói rõ được.
Song song với việc tu luyện, Triệu Phàm còn dạo quanh khắp khu vực phụ cận, nhưng nơi này quả thật rất vắng lặng, thậm chí vắng lặng đến mức ngay cả một bộ hài cốt của Yêu Ma tọa hóa trong quá khứ cũng không thấy.
Theo phỏng đoán của Triệu Phàm, khu vực bên trong cánh cửa đồng xanh có lẽ mới là nơi Yêu Ma tọa hóa.
Nhưng bên trong đó có Hắc Sát khí với tính ăn mòn kinh người, khiến cho Triệu Phàm vô cùng kiêng kỵ.
Quan trọng nhất là, trực giác của Triệu Phàm mách bảo hắn, bên trong đó có thể tồn tại nguy hiểm không nhỏ, cho nên hắn vẫn chưa có động tĩnh gì.
Như người xưa vẫn thường nói - lòng hiếu kỳ hại chết mèo, khi chưa có thực lực tuyệt đối, hắn không muốn mạo hiểm chút nào.
Trong nửa năm qua, Triệu Phàm sống vô cùng thoải mái tự tại, không giống như dự đoán của các đệ tử Giới Luật Đường là sẽ nhanh chóng chết thảm, khiến cho không ít người ngoài cảm thấy ngoài ý muốn.
May mắn là, không có mấy ai quan tâm đến sự sống chết của vị Thiếu tông chủ bị phế truất này, cho nên cảm giác tồn tại của Triệu Phàm ngày càng thấp.
Ngược lại chỉ có tiểu sư muội Trương Thiến của Giới Luật Đường, trở thành người quan tâm và hiểu rõ Triệu Phàm nhất.
Đăng bởi | dangkhanh1111 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |