Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dò la tin tức 1

Phiên bản Dịch · 1090 chữ

"Thực lực của đối phương chắc là Địa Cảnh ngũ trọng."

Tô Hạo đánh giá thực lực của đối phương. Hai tay hắn liên tục đỡ đòn từ chiếc quạt.

Nhưng mỗi lần chiếc quạt đánh trúng đều truyền vào một luồng kình lực, đi vào kinh mạch trong cơ thể hắn, tạo thành một làn sóng chấn động, muốn đánh nát kinh mạch của hắn.

Nhưng Tô Hạo không chỉ tu luyện Kim Chung tráo, mà còn tu luyện Dịch Cân Kinh, độ cứng cỏi của kinh mạch không phải võ giả Địa Cảnh nhất trọng bình thường có thể so sánh được.

Hắn nhanh chóng vận chuyển Dịch Cân Kinh hóa giải luồng chấn động này, nên trong lúc nhất thời hai người giằng co.

Phương Hằng cũng chịu áp lực không nhỏ, mỗi chưởng của người đội nón lá này đều mang theo một luồng lực bá đạo, cánh tay hắn cũng bắt đầu tê dại.

"Không thể tiếp tục như vậy!"

Đột nhiên Phương Hằng thân hình nhoáng lên, cây quạt xếp trong tay khép lại trong nháy mắt, quanh thân hiện ra một đạo cương khí màu đỏ như máu, chớp mắt đã tiến vào trong cây quạt, sau đó hắn vung quạt, một đạo cương khí màu đỏ như máu quét về phía Tô Hạo.

Đạo cương khí màu đỏ như máu này vô cùng hùng mạnh.

Tô Hạo cảm thấy đạo cương khí này sắc bén như có thể chém sắt đoạn ngọc.

Sắc mặt hắn ngưng trọng, trong lòng kinh ngạc, không ngờ thực lực của Phương Hằng lại mạnh mẽ như thế.

Nếu trực tiếp đón đỡ, hắn cảm thấy mình có thể sẽ bị thương.

Tô Hạo không do dự, lập tức thi triển Huyễn Âm Chỉ.

Huyễn Âm Chỉ vừa ra, từng đạo cương khí âm hàn xuất hiện trên ngón tay Tô Hạo.

Tô Hạo nhanh chóng điểm chỉ, Huyễn Âm Chỉ tạo ra hàn khí, ngưng tụ thành từng đạo sóng khí, đánh thẳng về phía đạo cương khí màu đỏ như máu đang lao tới.

"Âm hàn thật!"

Phương Hằng nhìn thấy hàn khí trên ngón tay Tô Hạo không ngừng điểm ra, mỗi ngón tay đều mang theo hàn khí mạnh mẽ hơn, dưới cỗ hàn khí này, nhiệt độ trong sân cũng nhanh chóng giảm xuống.

Hai luồng lực lượng lần nữa va chạm.

Cơ thể Tô Hạo bị cỗ lực lượng này đánh văng vào tường viện, mới dừng lại.

Còn Phương Hằng thì lui về sau mấy bước.

Hắn vừa lao lên định giải quyết Tô Hạo, đột nhiên cảm thấy trong kinh mạch của mình xuất hiện từng đạo khí tức âm hàn.

Sau khi tiến vào kinh mạch, những luồng khí tức âm hàn này lại ăn mòn kinh mạch của hắn, trong nháy mắt, toàn thân hắn cứng đờ.

Ầm!

Phương Hằng vội vàng điều động lực lượng trong cơ thể, ngăn cản luồng khí âm hàn này ăn mòn.

Tô Hạo bị đánh văng vào tường.

Một ngụm máu tươi từ trong miệng hắn phun ra, kinh mạch cũng lờ mờ tác đau, hắn lập tức thi triển Dịch Cân Kinh, chữa trị kinh mạch.

Chỉ chốc lát sau

Kinh mạch bị thương của hắn đã gần như hồi phục.

Sau đó không chút do dự, hắn lập tức xông lên.

Xuất hiện bên cạnh Phương Hằng

Một chưởng đánh lên lưng Phương Hằng.

Phương Hằng đang bận ngăn cản âm độc trong cơ thể, căn bản không chú ý tới Tô Hạo bị đánh lui, lưng bị đánh một chưởng, lập tức hôn mê.

Tô Hạo không chút do dự

Một tay túm lấy Phương Hằng, thân hình bay lên định rời đi.

Nhưng đúng lúc này!

Một đạo khí tức đỏ tươi đột nhiên đánh úp tới, một đạo chưởng khí màu máu đánh về phía lưng Tô Hạo.

Trong lúc nguy cấp, Phệ Huyết Ma Đằng trong cơ thể Tô Hạo nhanh chóng bao phủ toàn thân hắn, tạo thành một bộ giáp màu đỏ, chưởng khí màu máu đánh lên Phệ Huyết Ma Đằng, Tô Hạo mượn lực này, trong nháy mắt thoát ra khỏi huyện nha.

Một bóng người đáp xuống bên ngoài chính sảnh, chính là Huyện tôn Lý Nam Thiên, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm về hướng Tô Hạo bỏ chạy, sắc mặt âm trầm vô cùng.

"Lão gia!"

Lúc này ba tên nha dịch vừa nãy trốn trong bóng tối đi ra, tiến lên khom người hành lễ.

"Ừm!"

Lý Nam Thiên nhìn ba người, trong mắt lóe lên ánh sáng đỏ.

Hắn đưa tay phải ra, cánh tay co giật, tỏa ra ánh sáng đỏ, chụp lên đầu một tên nha dịch, sau đó máu trong cơ thể tên nha dịch kia điên cuồng tuôn ra từ đỉnh đầu, chảy vào cánh tay hắn.

"Ặc!"

Hai tên nha dịch còn lại muốn hét lên nhưng lại phát hiện cổ họng mình như bị chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng ọc ọc.

Lúc này, tên nha dịch kia đã ngã xuống đất, toàn thân không còn chút máu, trắng bệch.

Lý Nam Thiên sắc mặt dữ tợn đi tới trước mặt hai người, hai tay đặt lên đầu bọn họ.

Trong khoảnh khắc

Máu trên người hai tên nha dịch này cũng điên cuồng chảy vào tay hắn.

Sau khi hút máu của ba người, làn da màu đồng đỏ của Lý Nam Thiên dần dần trở lại bình thường.

"Đã trốn rồi thì trốn hẳn đi, sao còn ra đây làm gì?"

Nhìn thi thể ba người, Lý Nam Thiên lạnh lùng nói.

Sau đó hắn nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng, chuyện xảy ra hôm nay khiến hắn có cảm giác mất kiểm soát.

Đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện này ở huyện Thanh Viễn.

"Chờ ta áp chế huyết độc xong, sẽ lôi các ngươi ra."

Lý Nam Thiên lẩm bẩm.

Hắn tạm thời không lo lắng cho sự an toàn của sư gia Phương Hằng, đối phương bắt cóc Phương Hằng, chắc là muốn moi tin tức từ miệng hắn, chỉ cần Phương Hằng kiên trì một chút là có thể câu giờ cho hắn.

Sau đó thân hình hắn lóe lên, trở về phòng ngủ phía sau, không quan tâm tới thi thể trên mặt đất.

Lúc này

Tô Hạo túm lấy Phương Hằng, không tới Bộ viện mà đi về nơi ở mới mua của mình.

Bạn đang đọc Đánh Dấu Từ Bộ Khoái Bắt Đầu (Bản Dịch) của Thăng Đấu Yên Dân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HámThiênTàThần
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 247

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.