Chiến 2
Không muốn dài dòng đôi co, Thiên Đạo Lưu trực tiếp hạ mệnh lệnh
“Đừng dài dòng, các ngươi Hạo Thiên Tông giao kẻ giết Cúc Đấu La ra đây, ta tha cho các ngươi một ngựa, nếu không, bản tọa sẽ không đơn giản như vậy từ bỏ ý đồ”
“Hừ, Thiên Đạo Lưu, chúng ta Hạo Thiên Tông làm người quang minh lỗi lạc, chúng ta nói không làm nghĩa là không làm, không cần vu oan giá họa. Ta kính ngươi là cường giả đương thời, nhường ngươi 3 phần, không có nghĩa là ta sợ ngươi, hôm nay muốn chiến vậy cứ phóng ngựa lên đi, chúng ta Hạo Thiên Tông sẽ đón tiếp”
Nghe Đường Ngạo nói, Thiên Đạo Lưu cũng hết kiên nhẫn, mặc dù không nói giết 4 tên này nhưng mà đánh bọn hắn một trận cũng không phải không được, chỉ cần không chết, Đường Thần trở về cũng chỉ có thể nhẫn.
“Gian ngoan mất linh, tự tìm đường diệt, Hôm nay, Hạo Thiên Tông sẽ phải đổ máu”
Nói rồi hồn hoàn lóe sáng, một cái thanh kiếm bằng tia sáng ngưng tụ chém ngang về phía 4 người, mười mấy đạo kiếm khí đánh về phía 4 người, uy thế mạnh mẽ. Thấy vậy, 3 vị trưởng lão Hạo Thiên Tông tạo thành Trận hình tam giác liên thủ thi triển tuyệt học Hạo Thiên Hộ Thể, 3 cái Hạo Thiên Chùy võ hồn phóng to gấp 3 liên tục xoay tròn với tốc độ cao tạo thành một hình trụ 3 mặt đều chặn công kích đánh tới. Đường Ngạo đứng ở giữa bắt đầu tụ lực Loạn Phi Phong Chùy pháp. Hơn chục đạo kiếm quang đánh lên phòng ngự làm hỏa hoa bắn tung tóe. Công kích đi qua, Hạo Thiên Hộ Thể tán đi, Đường Ngạo nãy giờ tụ lực đã đến 71 chùy, hắn nhảy lên cao, phóng tới trước mặt Thiên Đạo Lưu, một búa đập tới, một búa này đã là búa thứ 72, sức mạnh mà nó bộc phát thật không phải phàm nhân có thể tưởng tượng.
Nhìn búa to đánh tới trước mặt, Thiên Đạo Lưu mặt không thay đổi, hồn hoàn lóe sáng, một vòng ánh sáng mỏng hiện lên bao lại toàn thân. Hạo Thiên Chùy điệp gia 72 búa mạnh như vậy nhưng khi đập vào màng phòng ngự mỏng manh này lại chỉ làm nó hơi lõm xuống một chút như vậy. Mặc dù biết Thiên Đạo Lưu rất mạnh nhưng mà hời hợt như vậy đỡ một búa điệp gia 72 lượt Loạn Phi Phong vẫn làm Đường Ngạo trợn mắt nhìn trân trối. Giằng co phút chốc, Thiên Đạo Lưu một cái nắm đấm đập bay Hạo Thiên Chùy cùng Đường Ngạo. Nhìn 4 người thản nhiên nói
“Cũng chỉ có thế thôi à, các ngươi so Đường Thần kém xa”.
Lui về phía sau, Đường Ngạo nhìn 3 vị trưởng lão nói, liên thủ thi triển hợp kích chi thuật, không xuất bản lĩnh là không làm gì được hắn.
3 người gật đầu
“Hạo Thiên chân thân” x4
4 người thi triển Khí Hồn Chân thân. Hạo Thiên chân thân vừa ra, không khí liền trầm trọng hơn vài lần. Đường Ngạo khí hồn chân thân không có Đường Hạo ngày sau như thế uy mãnh nhưng 97 cấp hắn thi triển cũng đã tới 90 mét có hơn. Thân là Tông chủ Hạo Thiên Tông, con trai Đường Thần, hắn cũng là người đi theo con đường thuần lực lượng hình. Đại Tu Di Chùy bí pháp làm hắn có thể đưa sức mạnh bộc phát lên tới tối đa. 3 người còn lại mặc dù không có ghê gớm như vậy nhưng Hạo Thiên Chùy cũng có 40 -50 mét chiều cao. Đường Ngạo nổ một cái hồn hoàn đầu tiên, một chùy Lăng Thiên Nhất Kích hướng Thiên Đạo Lưu đỉnh đầu đập tới, một kích này mang theo khí thế một đi không trở lại cũng làm Thiên Đạo Lưu ngưng trọng một chút. 3 người còn lại cũng lần lượt thi triển hồn kỹ bám sát phía sau Đường Ngạo mà lên. Cùng Đường Thần mấy lần luận bàn, Thiên Đạo Lưu biết Hạo Thiên Tông tuyệt kỹ không thể khinh thường. Hồn hoàn thứ 7 chiếu sáng, Thiên Sứ hư ảnh thực thể hóa, đạo vòng sáng bảo hộ lúc nãy lần nữa sáng lên, chỉ có điều nó giờ này nhìn bền chắc hơn lúc nãy nhiều, chưa hết, Thiên Đạo Lưu cầm mình kiếm ánh sáng hướng Đường Ngạo chém tới. Hai cái công kích của hai cường giả tuyệt đỉnh va chạm, dư ba của nó ép không khí hướng 4 phía khuếch tán, từng mảng kiến trúc sụp đổ, Hạo Thiên Tông đệ tử nhìn mà đau lòng, lòng mắng Thiên Đạo Lưu vô sỉ, cố ý muốn phá bọn hắn nhà.
Trên bầu trời, hai cái công kích giờ này rơi vào giằng co, nhất thời chưa tách ra. 3 vị Hạo Thiên Tông trưởng lão phía sau Đường Ngạo cũng nhô ra, hồn kỹ thi triển hướng Thiên Đạo Lưu trái phải và trên đầu đánh tới. Bị một người Đường Ngạo kiềm chế chính diện nhất thời không thoát ra được, cho nên Thiên Đạo Lưu cứng rắn ăn 3 vị trưởng lão Hạo Thiên Tông công kích. Bị 3 cái Hạo Thiên Chùy hồn kỹ đánh vào người thật không thể nào tốt. Thiên Đạo Lưu bay ngược mà ra hơn 100 trượng mới dừng lại được, trên miệng giờ này cũng đã có tia máu tươi rỉ ra chứng tỏ hắn đã có thương. Cũng may thời khắc mấu chốt hắn hết toàn lực bùng lên ngăn cản một phần công kích đánh tới nếu không giờ này không chỉ bị thương nhẹ đơn giản như vậy. 4 người Hạo Thiên Tông mặc dù đắc thủ nhưng cũng bị Thiên Đạo Lưu hất bay ra hơn 20 trượng, mỗi người đều khí huyết sôi trào. Nhìn về Thiên Đạo Lưu đầy vẻ ngưng trọng. Vừa rồi đối phương cứng rắn ăn bọn họ 4 người hợp kích cũng chỉ bị thương nhẹ, thực lực đối phương thật khủng bố.
Thiên Đạo Lưu giờ này cũng đã nghiêm túc nhìn 4 người. Hắn trước đó có chút coi thường đich nhân. Tông môn đệ nhất thiên hạ cũng không phải chỉ có hư danh.
"Lúc nãy 4 người hợp kích, Đường Ngạo thi triển tuyệt kỹ liều mạng khiến ta không thể không ngăn cản, tạo điều kiện cho 3 người khác cơ hội công kích ta. Đại trưởng lão và nhị trưởng lão công kích hai bên sườn buộc ta phải phân hồn lực toàn lực phòng ngự. Dẫu có ngăn cản được 2 người này, một kích của tam trưởng lão cũng khiến ta phải trọng thương. Nếu không phải ta hồn lực đã có thần lực pha trộn, tu vi cao hơn lại cần thận phòng bị, đổi lại một Phong hào đấu la khác cũng sẽ bị 4 người hợp kích nháy mắt đánh trọng thương. 4 người tạo thành 1 trận thế, mỗi người một vai trò, muốn đánh bại 4 người này thật không dễ”
Hai bên dừng lại nhìn nhau nháy mắt sau đó lại lao đến chiến lên thành một đoàn. 4 người hợp kích quả thật là khó dây dưa, Thiên Đạo Lưu toàn lực ứng phó cũng chật vật không chịu nổi. Thiên Đạo Lưu mạnh là mạnh thật nhưng ứng phó 4 cường giả không kém lại am hiểu hợp kích chi thuật, ứng phó nhuần nhuyễn cũng nhất thời bị áp chế, thực lực không thể phát huy ra được. Điều này cũng giải thích nguyên do vì sao Triệu Vô Cực hắn đã mạnh đến cực hạn của Phàm nhân, thậm chí Thần hắn đều đã giết qua nhưng không dám lộ diện tranh bá đại lục, mạnh thì thế nào, một khi bị vây công đều khó ứng phó, chưa kể trên cái thế giới huyền huyễn này, hồn kỹ ly kì cổ quái nhiều không kể siết, ai biết một cái không đáng chú ý gia hỏa có thể chơi ra hồn kỹ nghịch thiên loại hình, dù sao trong nguyên tác, Đường Tam thực lực 99 cấp cầm theo thần khí cũng kém chút nuốt hận trong tay Ám Ma Tà Thần Hổ, lúc đó con hồn thú này mới 6 vạn năm tu vi mà thôi.
Kịch liệt chiến đấu, 5 vị cường giả đánh nhau chính là gây họa nhân gian. Hạo Thiên Tông giờ này ngay cả phế tích đều không thể xứng, mặt đất một mặt hoang tàn, đại địa rạn nứt, núi đá đổ xập, mọi thứ đều bị dư ba ép thành bụi phấn, bụi mù bay lượn tứ phía thật lâu không lắng xuống được. Hạo Thiên Tông mọi người đều đã di chuyển đến ngoài rìa Tinh Vẫn Sơn mạch, nhìn về Hạo Thiên Tông bầu trời chỉ thấy từng đợt khí lãng gợn sóng mà ra, lúc bên trái, lúc bên phải, lúc trên cao, lúc xuống thấp gần đại địa, tiếng ầm vang không ngừng từ trong khu vực chiến đấu lan ra. Nhìn về trận chiến này, mọi người đều hiện lên trong lòng sự kính sợ cùng lòng hướng tới, cường giả như vậy mới là mục tiêu mà bọn họ theo đuổi.
Quay lại chiến cuộc. 5 canh giờ liên tục giao chiến, 4 vị Hạo Thiên Phong Hào Đấu La đã mệt mỏi, thương tích đầy mình, tam trưởng lão và nhị trưởng lão đã bị thương nặng, Đường Ngạo tay trái cũng đã tiêu thất, trên người hồn hoàn chỉ còn 3 cái 7,8,9. Hạo Thiên Đám người như vậy, Thiên Đạo Lưu giờ cũng chẳng tốt đẹp gì, bị vây đánh, giờ này khải giáp đã nát tan, ngực cũng lõm xuống một đoạn, một cây xương sườn gãy lìa, máu tươi từ miệng chảy ra hồn lực tiêu hao chỉ còn một nửa, lúc nãy một kích chặt đứt Đường Ngạo tay trái nhưng cũng ăn một đòn Đại Tu Di chùy của Đường Ngạo, có thể nói là lấy thương đổi thương.
Là cường giả tại đỉnh kim tự tháp, bị 4 người kéo lâu như vậy, còn bị đánh thương, Thiên Đạo Lưu đã cực kỳ nổi giận. Hắn lách mình tránh thoát 4 người hơn 100 trượng rồi bay lên trên cao. 4 người mặc dù phong hào đấu la có thể bay nhưng bay không qua Thiên Đạo Lưu, nháy mắt liền bị bỏ rơi đành phải ngừng truy đuổi. Bay lên trên cao sau, Thiên Đạo Lưu nhìn xuống 4 người tức giận quát
“4 tên khốn kiếp các ngươi thật khiến ta mở rộng tầm mắt. Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi biết, thế nào là sức mạnh chân chính”
Nói rồi hồn hoàn thứ 9 đỏ rực kia lóe sáng quang mang kinh người, một vùng trời đều bị nhuộm đỏ. Từng tia sáng trong cơ thể hắn thoát ra hướng đỉnh đầu hội tụ, một thanh đại kiếm bắt đầu hình thành, khí tức hủy diệt mà nó tỏa ra không ngừng thiêu đốt không gian xung quanh thành màu đen. Trong đêm tối, Thiên Sứ cầm kiếm như một vầng Mặt trời lóa mắt không thể khiến người không chú ý, cho dù ở Tinh La Hoàng Cung, Tinh La Đại Đế đều nhìn thấy mơ hồ.
Thiên Đạo Lưu tu lực, chuẩn bị một kích mạnh nhất. Hạo Thiên 4 người cũng không rảnh rỗi. 3 người vận hồn lực, theo một thủ pháp huyền diệu truyền đến trên người của Đường Ngạo làm cho hồn lực khô kiệt hắn bắt đầu nhanh chóng hồi phục rồi tăng lên đến đỉnh phong. 3 vị truyền hết Hồn lực cho Đường Ngạo sau cũng nhanh chóng lùi lại, hiện tại bọn hắn hồn lực hao hết, ở lại sẽ chỉ chờ chết, lui lại khôi phục chút ít hồn lực mới là thượng sách. còn đối với an nguy của Đường Ngạo bọn hắn chỉ có thể cầu phúc.
Hồn lực trở về, Đường Ngạo nhìn Thiên Đạo Lưu ở trên cao, chiến ý điên cuồng sôi trào, một kích này chính là phân thắng bại, hắn, chỉ có thể thắng, không thể bại, cho dù mất mạng cũng nhất định phải đánh trọng thương đối phương để cho Hạo Thiên Tông mọi người cơ hội. Bình ổn tâm tình, toàn lực vận chuyển tất cả hồn lực, 3 cái hồn hoàn toàn bộ nổ tung, bây giờ Hạo Thiên Chân Thân đã hết thời gian thi triển, hồn hoàn giữ lại đã không có tác dụng gì. 3 cái hồn hoàn cuối đồng loạt nổ tung, năng lượng tràn ra khủng bố ép kinh mạch Đường Ngạo không ngừng giãn nở, đứt gãy, làm hắn đau đớn không thôi, chỉ là ý chí quyết tử hiện lên đè lại tất cả, toàn lực vận chuyển hồn lực vào Hạo Thiên Chùy, Loạn Phi Phong lấy tốc độ khủng khiếp điệp gia, Hạo Thiên Chùy không ngừng biến lớn.
Thiên Đạo Lưu ngưng tụ kiếm ánh sáng thành hình hoàn tất, lập tức huy động đại kiếm hơn 100 trượng lấy thế sét đánh từ trên cao giáng xuống, những nơi đi qua chỉ còn màu đen không gian vết rách, thật lâu chưa lành, trên đó còn thiêu đốt lên ngọn lửa vàng kim. Đại Kiếm chém xuống, Đường Ngạo cũng xách theo chùy ảnh khổng lồ phóng lên, Đại Chùy mang theo thế Thiên Quân vạn mã, ngang ngược từ dưới vòng lên. Hai cường giả liều mạng nhất kích, một chạm chính là không gian tan vỡ, hơn 100 mét xung quanh chỉ còn lại màu đen của không gian loạn lưu.
Ầm vang.
3 giây đi qua, một tiếng nổ kinh thiên vang vọng 1/10 cái Đấu La đại lục hiển hiện, khí kình dư ba quét ngang, hất bay tất cả mọi thứ trên đường đi của nó. 3 vị Hạo Thiên Phong hào đấu la đều bị luồng khí lãng này hất bay ra xa, rơi xuống đất phun ra một ngụm máu, Tinh Vẫn Sơn mạch chỉ còn là một bình nguyên rộng lớn. Có lẽ sau hôm nay, nó phải đổi tên thành Tinh Vẫn Bình Nguyên.
1 chung trà sau, không gian loạn lưu biến mất, trên bầu trời chỉ còn đứng đó 1 mình Thiên Đạo Lưu, khuôn mặt hắn âm trầm ra nước, lặng im không nói, không ai biết hắn đang suy nghĩ điều gì? Thiên Đạo Lưu trong đợt liều mạng quyết chiến kia cũng không bị thương tích gì nặng, chỉ bị dư ba tác động khí huyết có chút hỗn hoạn, hồn lực tiêu hao khiến mặt trắng xám một chút. Chỉ là hắn không ngờ mình chỉ thi triển đệ cửu hồn kỹ 7 phần thực lực, định đánh trọng thương 4 người, không nghĩ đến Đường Ngạo tên kia vậy mà liều mạng cùng hắn, cuối cùng bị không gian loạn lưu cuốn đi, tan thành mây khói. Chuyến này đến dọa người không nghĩ lại thành giết người, Đường Thần tên kia đến trả thù thật không dễ ứng phó, thù giết con, đối phương có thể sẽ cùng hắn liều lên cái mạng cũng rất khả năng.
“Haiz, chỉ hy vọng Đường Thần tên kia không còn quay về”
Lắc đầu, bỏ qua suy nghĩ, giờ này nói gì đều muộn, đến đâu hay đến đó thôi. Nghĩ rồi hướng Hạo Thiên Tông đám người đi tới.
Hạo Thiên Tông đám người khi nhìn thấy Thiên Đạo Lưu ép tới mà Tông chủ đã Không thấy đâu, lòng đã đau sót, nhưng sau đó là sợ hãi, là thù hận. Đám người nhìn Thiên Đạo Lưu với đủ loại cảm xúc, nhưng không ai lên tiếng. Đối thủ quá mạnh, mạnh đến mức lòng can đảm đứng ra nói chuyện cũng bị lấn át. Một lát trầm mặc, Đại Trưởng Lão tiến lên nói
“Thiên Đạo Lưu, các ngươi Võ Hồn Điện thắng, nhưng muốn diệt Hạo Thiên Tông, mình ngươi còn chưa đủ, lên đi, chúng ta phụng bồi tới cùng”
Giọng nói vang vọng, tràn ngập chiến ý cũng khơi lên lòng dũng cảm của mọi người. Tất cả cùng tiến lên trước, xách theo Hạo Thiên Chùy một bộ liều mạng bộ dáng.
Nhìn đám người Thiên Đạo Lưu thật muốn một cái đệ cửu hồn kỹ nữa diệt bọn hắn, chỉ là nghĩ tới Đường Thần đành từ bỏ, đã giết con, còn diệt môn, thù hận này sẽ không thể tưởng tượng được.
“Bản tọa hôm nay tha các ngươi một mạng, hãy cút đi, nếu như để bản tọa sau này còn nghe được Hạo Thiên Tông mạo phạm Võ Hồn Điện, bản tọa sẽ đích thân diệt các ngươi”
Nói rồi cũng mặc kệ đám người, quay người phóng lên trời rời đi.
Thấy Thiên Đạo Lưu rời đi, mọi người tâm cũng thả lỏng một chút, Đường Khiếu lúc này cũng đã nước mắt lưng tròng, lòng hận chính mình quá yếu, không giúp được phụ thân. Đại Trưởng lão tiến lên an ủi hắn, sau đó huy động tộc nhân một lần nữa dựng lại Hạo Thiên Tông.
Đăng bởi | Thienffff |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 36 |