Thú Tội Trước Cả Lớp
Thành Giang Đô, trường Đại học Giang Đô.
Bên trong một gian phòng học nào đó.
“Chúng ta đặt bán kính hình tròn lớn là r1, bán kính hình tròn nhỏ là r2, sau đó dựa theo định lý dây cung cắt nhau thì có thể suy ra đẳng thức như sau...”
Trên bục giảng, Trương lão sư vẫn đang tập trung giảng giải một bài toán hình học.
Viên phấn trong tay bay lượn trên bảng đen, một chuỗi công thức và ký hiệu khó hiểu cứ thế hiện ra như ma vẽ.
Dưới bục giảng, đám học trò như hồn lìa khỏi xác chìm đắm trong giấc mộng đẹp.
À mà, chủ yếu là Vương Tử Dương - người ngồi cùng bàn với Tô Giang.
Đầu gã hắn ta gối nhẹ lên bàn, hai mắt nhắm nghiền, khóe miệng còn vương vấn một nụ cười mãn nguyện.
“Hừ hừ hừ...” Một tiếng ngáy nhẹ nhàng thoát ra từ lỗ mũi Vương Tử Dương.
Tô Giang không nói nên lời, chỉ muốn đấm cho tên cùng bàn này một trận.
Ta nói chứ, đúng là lão Trương giảng bài có hơi nhàm chán thật, ngủ gật cũng là chuyện thường tình.
Nhưng mà ngươi còn ngáy to như vậy thì có hơi quá đáng rồi không?
Vấn đề là, ngươi ngáy to khiến ta không ngủ được đây này!
Đúng vậy, Tô Giang cũng nằm trong số người đang ngủ.
Trương Vu nổi tiếng là một lão sư cực kỳ nghiêm khắc, trong giờ của ông ta, rất ít người dám ngủ, nếu bị bắt được là trừ điểm ngay.
Nhưng hắn ngủ, Trương lão sư cũng chẳng quản làm gì.
Bởi vì thành tích của Tô Giang quá xuất sắc, từng là thủ khoa của thành Giang Đô thi đậu vào trường Đại học Giang Đô, những môn học cơ bản ở trường hắn đều vượt xa người khác.
Kết quả bài kiểm tra cũng là đứng đầu toàn trường, lão Trương coi hắn như cục vàng, chuyện ngủ gật chỉ là chuyện nhỏ.
Trái đang tuổi ăn tuổi lớn, thiếu ngủ là chuyện thường tình mà, đúng không?
Ngay lúc Tô Giang vừa bịt tai, định bụng ép mình đi ngủ thì trong đầu vang lên một giọng nói.
【Ting, chúc mừng chủ nhân kích hoạt hệ thống, nhiệm vụ tân thủ đã được mở.】
【Xin hãy chờ đợi, nhiệm vụ đang được lựa chọn...】
Tô Giang ngẩng đầu, cơn buồn ngủ vì bài giảng vừa rồi tan biến ngay lập tức, thay vào đó là đôi mắt sáng ngời, tràn đầy kỳ vọng.
“Hệ thống?” Hắn vui mừng như phát điên trong lòng, chẳng phải đây là vật phẩm thường xuất hiện trong tiểu thuyết mạng hay sao?
Tô Giang đã đọc rất nhiều truyện trên mạng, hắn biết sự xuất hiện của hệ thống có ý nghĩa như thế nào.
Nào là tu tiên, nào là một kiếm xé trời, nào là thiếu niên trỗi dậy...
Những cảnh tượng từng chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của hắn, giờ đây lại xảy ra trên chính bản thân mình.
“Cuối cùng cũng đến lượt ta sao, hắc hắc hắc...”
Tô Giang lẩm bẩm, mặc dù không biết hệ thống sẽ giao cho hắn nhiệm vụ gì, nhưng hắn đã không thể chờ đợi để bắt đầu cuộc sống phi thường của mình.
Chờ đợi một lúc lâu, Tô Giang cuối cùng cũng nghe thấy giọng nói của hệ thống một lần nữa.
【Lựa chọn nhiệm vụ tân thủ hoàn thành!】
【Yêu cầu chủ nhân trong ba mươi giây phải tỏ tình với một cô gái, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng tân thủ!】
【Lưu ý đặc biệt: Nhiệm vụ tân thủ thất bại, chủ nhân sẽ chết ngay lập tức!】
【Bắt đầu đếm ngược: 30, 29, 28......】
Tô Giang: “???”
Cái gì thế này, nhiệm vụ tân thủ có cần nghiêm trọng vậy không?
Không đúng, hệ thống như ngươi có nghiêm túc không vậy?
Không đúng!
Ta còn đâu thời gian để quản ngươi có nghiêm túc hay không chứ?
Giọng nói trong đầu như một lời cảnh báo tử thần đang đếm ngược, khiến Tô Giang phản ứng lại thì ba mươi giây đã trôi qua một nửa.
Rầm!
Tô Giang đứng dậy, mắt liếc nhìn xung quanh tìm kiếm mục tiêu, hành động này ngay lập tức thu hút sự chú ý của cả lớp.
Vương Tử Dương - người cùng bàn - lờ mờ mở mắt: “Lão Tô, mày làm gì thế...”
Lão Trương cảm thấy hơi khó chịu vì giờ giảng bị gián đoạn, nhưng mà nhìn người đứng dậy kia là Tô Giang, thì ông ta lập tức điều chỉnh lại thái độ.
Trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân: “Đây là học sinh giỏi nhất toàn trường, phải khoan dung, phải đối xử với hắn thật tốt.”
Sau đó ông lộ ra nụ cười tự cho là ôn hòa: “Tô Giang, em không khỏe ở đâu sao...”
Ông ta còn chưa dứt lời, thì thấy Tô Giang sải bước xuống hàng đầu, đứng trước một nữ sinh, thần tình nghiêm nghị lạ thường.
【9, 8, 7, 6......】
"Bạn học An Nhu, tôi đã thầm mến cậu rất lâu, xin hỏi cậu có bằng lòng làm bạn gái của tôi hay không?", Vừa dứt lời, cả lớp học như đông cứng bởi chính câu nói của Tô Giang.
Trương lão sư: “…”
Cả lớp: "???"
【Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, nhận được phần thưởng tân thủ, xin hãy tự động mở sau!】
Lúc này, thanh âm hệ thống vang lên trong đầu Tô Giang, nhưng hắn nào còn tâm trí để ý bởi vì giờ khắc này, tâm điểm của cả lớp học đều tập trung vào hắn và An Nhu.
Trong không gian tĩnh lặng ấy, An Nhu có chút kinh ngạc, sau đó mới cất tiếng hỏi: "Cậu thích tôi ở điểm gì?”
Tô Giang bỗng chốc cảm thấy có chút ngại ngùng, vốn dĩ hắn chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, cho nên làm gì chuẩn bị để trả lời câu hỏi hách não này.
Hắn gượng gạo, ánh mắt không tự chủ được mà liếc xuống dưới, sau đó lắp bắp nói: "À thì... tôi thích... đôi chân của cậu đi... nó rất trắng?"
Ta con mẹ nó mới biết thích ngươi ở chỗ nào.
Tô Giang chỉ biết, An Nhu là người khó có khả năng đồng ý lời tỏ tình nhất lớp, cho nên hắn mới cố ý chọn cô.
Bởi vì Tô Giang là soái ca vạn người mê, thành tích học tập lại vô cùng xuất sắc, tướng mạo tuấn tú lịch lãm, điều này khiến hắn trở thành bạch mã hoàng tử trong lòng biết bao nữ sinh.
Tô Giang sợ nhất là chọn bừa một nữ sinh nào đó để tỏ tình, lỡ như người ta đồng ý, thì sau này biết ăn nói thế nào.
Đăng bởi | HoaThanh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 657 |