Cơ hội tới
Thù ngày hôm qua, hôm nay liền báo! Cưỡi lên mặt mà tấn công, ưu thế thuộc về ta!
"Mẫu thượng, con nói ở đây, nếu như người dám ăn hết dưa chuột, con dám gọi một chén nước dưa hấu uống sạch!" Shai nói ra lời hung ác.
Lucy vừa nghe thấy, sửng sốt một chút, nháy mắt ra hiệu với nàng.
Shai không hiểu Lucy có ý gì, chẳng lẽ là...
Ồ, ta hiểu rồi, là muốn giúp Charlulu cầu xin tha thứ?
Nghĩ cũng đừng nghĩ!
Tất cả đều đã muộn, chính ngươi làm nha! Charlulu!
"Ai nha, mẫu thân, ngài chắc không phải không dám chứ?" Shai che miệng: "A, xin lỗi, mẫu thân, là ta không lễ phép, làm sao có thể vạch trần ngài chứ? Coi như ta chưa nói gì đi!"
"Ta... ăn!"
Charlulu cắn răng nói, sắc mặt tái mét, tay đều đang phát run.
Dáng vẻ mất mặt này, không khác gì tối hôm qua cả!
"Được được được, vậy để ta xem cho kỹ đi!"
Shai đã chuẩn bị tốt để xem trò vui.
Thì ra làm người thích đùa cợt, lại sảng khoái như vậy!
Tiếp theo, hẳn là nhìn Charlulu cưỡng ép ăn, nếm mấy miếng, kết quả là chịu không nổi, tìm lý do qua loa tắc trách đi?
Thắng!
Shai cảm thấy mình sắp thắng rồi, mặt mũi toàn bộ đều đã kiếm về.
Ta có thể phản sát!
Chỉ thấy Charlulu nơm nớp lo sợ dùng xiên một miếng dưa chuột bỏ vào trong miệng.
Vốn Shai đang chờ phản ứng tan vỡ của Charlulu, bỗng nhiên, Charlulu nở nụ cười, vẻ mặt thoải mái, nhai kỹ nuốt chậm, nuốt xuống.
Sau đó giống như không có chuyện gì, rất nhanh đã ăn xong dưa chuột, quả thực giống như người không có việc gì, thành thạo mỉm cười, cùng phản ứng phản cảm vừa rồi, quả thực chính là khác nhau một trời một vực.
Nụ cười của Shai cứng lại.
"Ai nha nha, quả nhiên, cho dù trôi qua một ngàn năm, ta vẫn rất chán ghét dưa chuột." Charlulu dùng khăn ăn lau miệng, "Cũng may, ta đã sớm quen nuốt vào đồ ăn mình không thích."
"..."
"Đúng rồi, Shai, vừa rồi ngươi nói sau khi ta ăn xong dưa chuột, ngươi sẽ thế nào?" Charlulu nghiêng nghiêng đầu: "Ta có chút quên nha, con gái ngoan, hay là chính miệng ngươi nói cho ta biết đi ~ "
Charlulu, ngươi tính kế ta!!
Shai kinh ngạc, đối phương lại cố ý bán ra một sơ hở, dẫn dụ mình mắc lừa.
Nếu như mình không làm gì cả, căn bản sẽ không lỗ lã cái gì.
Nhưng hết lần này tới lần khác nhất định phải đắc ý quá trớn...
Lần này lại phải uống nước mướp đắng.
"Ta nói rồi... muốn uống... nước mướp đắng..."
Shai nắm lấy làn váy, thanh âm quả thực giống như bóp kem đánh răng.
Nàng ta quay đầu, trừng mắt liếc Sella một cái.
Sella thì phi thường vô tội, thấp giọng nói: "Công chúa điện hạ, ta cũng chỉ là dựa theo ý nguyện của ngài, thành thật trả lời."
Lần này thật sự là người câm ăn hoàng liên, biết tìm ai nói lý đây, khổ qua địa ngục còn chưa kết thúc.
"Thôi, ngươi cũng không thể một lần liền bỏ tật xấu này đi, nước mướp đắng thì để lại lần sau đi." Charlulu bỗng nhiên thay đổi thái độ, "Thu dọn bàn ăn, Lucy, buổi sáng hôm nay còn có chuyện quan trọng chưa xử lý đâu."
"Tuân mệnh, thưa Nữ vương bệ hạ." Lucy trả lời.
"Hả?"
Shai có chút ngoài ý muốn.
Sau đó, Charlulu đứng dậy cứ như vậy rời đi.
Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Shai vô cùng kỳ quái, tại sao nữ nhân này lại đột nhiên buông tha cho mình?
Chẳng lẽ là nàng mềm lòng?
Đây chính là Ngân Long Nữ vương thống trị Long tộc a, hơn nữa chúng ta còn là kẻ địch!
Tâm tình Shai lại có một tia phức tạp.
Ngược lại là Sella ở một bên, lộ ra vẻ mặt có chút tiếc nuối.
"Sella, biểu tình kia của ngươi là có ý gì, sao lại là lạ?" Shai hỏi.
"Không có, công chúa điện hạ, ngài hiểu lầm rồi, ta vui cho ngài, dù sao cũng thoát được một kiếp, không phải sao?" Sella lộ ra nụ cười chuyên nghiệp, quả thực giống như thật lòng.
"Vừa rồi Charlulu nói có chuyện quan trọng, là cái gì nha?"
"Ngài không biết sao?"
"Không biết."
"Là chuyện liên quan đến nước phụ thuộc của chúng ta, có người của nước phụ thuộc đến yết kiến Nữ vương bệ hạ." Sella giải thích.
Nước phụ thuộc?
Nghe được ba chữ này, lỗ tai Shai đều sắp thẳng, sẽ không phải cơ hội của mình sắp tới rồi chứ!
"Là người quốc gia nào?"
"Hắc Thạch quốc."
"Được!"
Shai vỗ ghế cúi đầu, bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt rất kích động.
"Chính là chờ cái này!"
...
Trong đại điện của hoàng cung Long tộc, Charlulu ngồi trên vương tọa tượng trưng cho quyền lợi của Long tộc, toàn thân được chế tạo từ kim loại đen kịt, gai bạc quấn quanh, ánh sáng xuyên qua lưu ly phía sau vương tọa chiếu rọi lên trên, vương tọa Long tộc giống như tản ra ánh sáng chói lọi.
Thành thật mà nói, một loli ngồi trên vương tọa to lớn, quả thật có chút quái dị.
Nhưng có thể ngồi ở vị trí này đều không ngoại lệ đều là cường giả, toàn bộ Long tộc trên dưới đều không có nửa phần nghi vấn đối với địa vị của Charlulu, trong lòng càng tràn ngập kính sợ.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |