không chơi nổi nữa (2)
Nàng đã nằm trên mặt đất, đầy bụi đất, một bộ dạng ăn quả đắng, khóe mắt tràn ra nước mắt, cùng trạng thái thành thạo vừa rồi quả thực chính là hai dáng vẻ khác nhau.
"Đáng giận, đau quá đi!"
Shai vuốt eo của mình, thoạt nhìn ngược lại không có gì đáng ngại, chỉ là bị đánh bay ra ngoài.
Đợi đến khi nàng đứng lên, ngẩng đầu, nhìn thấy Hắc Nha thở hổn hển, cùng với các nữ bộc Vương tộc mang vẻ mặt xấu hổ nhưng vẫn giữ nụ cười, còn có biểu tình "con gái đừng học ta, ngươi không chơi được đâu" của mẫu thân, nàng xấu hổ đến mức sắp dùng đầu ngón chân cào xuống đất.
Bởi vì tiểu công chúa học đòi thất bại, khiến cho bầu không khí rơi vào lúng túng.
"Thật mạnh, Hắc Nha tướng quân, thật mạnh!!" Bên Tích Dịch tộc đã cao giọng hoan hô.
Guy nhìn thấy tình huống này, lấy lại tự tin, đứng thẳng lưng, trong lòng mừng rỡ, quả nhiên Hắc Nha tướng quân vẫn rất mạnh.
Hắn nhìn thoáng qua Charlulu, không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Rõ ràng là nữ nhi nhà mình thất bại trong chiến đấu, nhưng vẫn là một nụ cười bình thản ung dung, thật sự là làm người ta khó hiểu.
"Nữ vương bệ hạ, xem ra công chúa điện hạ không am hiểu chiến đấu, Hắc Nha tướng quân đã hạ thủ lưu tình, vì an toàn của công chúa điện hạ, hay là kêu dừng đi?"
Charlulu không nhìn Guy, chỉ chậm rãi nói: "Ta thấy, ngươi vẫn nên lo lắng cho tính mạng của Hắc Nha tướng quân trước đi."
"?"
Guy không hiểu đây là ý gì, Ngân Long Nữ vương điên rồi sao? Ngay cả thế cục hiện tại cũng không thấy rõ ràng?
"Ngân Long công chúa, hay là cứ như vậy mà tính?" Hắc Nha nói: "Đánh đến đây thôi, đánh tiếp cũng không tốt cho ngươi, ngươi không ngăn được Cuồng Phong Đoạn Đầu Đài của ta."
"Ta, ta chỉ sai lầm một chút thôi!" Shai biện giải nói: "Ta đối với việc khống chế uy lực chiêu thức của ngươi, chỉ xảy ra một chút sai lầm mà thôi!"
Nàng đã không dám nhìn vào mắt mẫu thân mình.
Đáng ghét!
Rõ ràng là muốn thể hiện một chút, kết quả ngược lại ăn quả đắng, còn không bằng đánh bình thường.
"Ngân Long công chúa, có lẽ ngươi có một chút thiên phú, nhưng chiến đấu vẫn không thích hợp với ngươi, chiến đấu là chuyện rất nghiêm túc, không phải chuyện đùa..."
"Chiến đấu còn chưa kết thúc, ta phải nghiêm túc! Ngươi cũng lấy ra bản lĩnh thật sự đi!"
Shai đỏ mặt, cắt ngang lời nói của Hắc Nha.
Gấp rồi, tiểu công chúa thật sự nóng nảy rồi, nào còn quản cái gì có chơi nổi hay không.
"Thánh Kiếm! Ghulam!"
Nàng vội vàng triệu hoán thánh kiếm ra, một tiếng kiếm minh to rõ vang lên, thánh kiếm xuất hiện ở trong tay nàng.
Lúc này thánh kiếm cũng chiến ý dâng trào, run nhè nhẹ, cộng hưởng cùng kiếm tâm của Shai, lóe ra quang mang sắc bén.
Kiếm ý sắc bén hiện ra trên người tiểu công chúa.
Xuất phát từ bản năng chiến đấu nhiều năm, biểu cảm của Hắc Nha đột nhiên thay đổi, cảm nhận được nguy cơ tử vong, loại kiếm ý này chỉ có cường giả kiếm đạo đã giãy dụa ở biên giới giữa sự sống và cái chết nhiều năm mới có thể có được.
Hắn thật sự không hiểu vì sao một tiểu công chúa được nuông chiều từ bé lại có thể có loại kiếm ý đã được rèn luyện này?
Hắc Nha đã không còn thời gian để suy nghĩ nữa, xuất phát từ tiềm thức muốn sống, hắn lại lần nữa sử dụng Cuồng Phong Đoạn Đầu Đài, uy năng lần này càng vượt quá trước kia, là uy năng hoàn toàn, hắn đã coi Long tộc loli trước mắt là kẻ địch đáng sợ hơn cả ngàn vạn lần trước kia.
"Cuồng Phong Đoạn Đầu Đài!!"
"Trảm!"
Shai vung ra kiếm khí phá không, chặt đứt cuồng phong do Hắc Nha nhấc lên.
Thân thể của Hắc Nha đờ đẫn, sau đó vũ khí của hắn vỡ vụn rơi trên mặt đất, hắn rên lên một tiếng, kiếm khí chạy trên người hắn, cắt ra một vết thương, trợn trắng mắt, ngất đi.
Hình ảnh giống như bật hack này khiến cho người Tích Dịch tộc trợn mắt há hốc mồm, vốn định mở sâm panh chúc mừng, hiện tại đã thấy Hắc Nha vui vẻ bị tiễn đi.
Ngân Long công chúa càng không hợp thói thường, một giây trước còn là ma pháp sư, một giây sau đã một lời không hợp móc ra một thanh kiếm hóa thân kiếm sĩ, miểu sát.
Yên lặng như tờ.
Mà bên phía Long tộc, lần trước cũng đã trải qua loại thao tác ly kỳ này của Shai, cũng tính là không có gì lạ.
"Thật đáng tiếc, cứ như vậy kết thúc rồi, rõ ràng còn chưa thưởng thức đủ..." Sella rất là tiếc nuối.
"Thế nào, Guy vương tử?" Charlulu hỏi.
"Thực lực của công chúa điện hạ thật sự là... Vượt quá tưởng tượng của chúng ta..."
Guy cúi đầu, chỉ đành thừa nhận.
Shai thu lại thánh kiếm, nàng nhìn thoáng qua Hắc Nha, nhưng không quá lo lắng, kỳ thật lúc nàng xuất kiếm vẫn lưu thủ, hơn nữa Tích Dịch tộc vốn da dày thịt béo, lưu lại bất quá chỉ là vết thương ngoài da mà thôi.
Chiến đấu đã kết thúc.
"Công chúa điện hạ, chúc mừng ngài đã giành được thắng lợi."
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |