Chương 3 - Lâm Thiên Vũ, Nội Lực Chữa Trị.
Chương 3 - Lâm Thiên Vũ, Nội Lực Chữa Trị.
"Người này dường như kinh mạch bị chấn vỡ? Linh căn cũng bị đào đi mất?"
Lâm Thiên Vân lúc này mới chú ý tới, phát hiện thân thể hắn vậy mà không có linh căn, kinh mạch cũng bị vỡ vụn, điều này nói rõ lên cái gì? Nghĩa là thiếu niên này từ nay về sau sẽ đường đường chính chính làm một phế nhân, không hơn không kém.
Thân thể hầu như phế thải, chẳng khác nào phàm thể bậc không cả, như vậy chẳng phải nói, người hắn muốn tìm đã tìm được rồi sao? Lâm Thiên Vân nội tâm tràn đầy vui mừng, vừa luyện thành đan dược không ngờ liền tìm được người thích hợp.
Nhưng cần phải xem xét, tính cách thiếu niên kia có phù hợp với tiêu chuẩn của hắn không đã, dù thân thể phàm phẩm nhưng tính cách hướng nội tàn độc, Lâm Thiên Vân liền sẽ không chọn hắn.
Lâm Thiên Vân không muốn đồ đệ mình biến thành một ma đầu, suốt ngày chỉ biết lao vào giết chóc, nhân tính trở nên suy thoái.
Thiếu niên kia qua một lúc lâu liền tỉnh lại, đột nhiên phát ra tiếng ngâm nhẹ, đôi mắt dần dần mở ra, chỉ thấy hắn ngơ ngác nhìn chung quanh trần nhà. Lúc này thiếu niên liền cảm thấy trong đầu căng phồng, tựa như muốn nứt ra tới nơi. Hai tay ôm chặt đại não không ngừng gào rống.
A!!!!
"Linh hồn quán thâu, xem ra hai linh hồn này không phát sinh bài xích, đang dần dần dung hợp lại."
Lâm Thiên Vân một bên âm thầm quan sát, nghĩ.
Không biết đã qua bao lâu, thiếu niên từ trong cơn đau cũng dịu lại, lập tức lâm vào trạng thái thẫn thờ, chỉ thấy hắn lắc đầu cười khổ.
"Thiên hạ nhiều sự tình kỳ dị, không ngờ bản thân ta lại gặp phải."
Thiếu niên thở dài nói.
"Thật là một ông cụ non a."
Lâm Thiên Vân không khỏi cười cười, chịu đau đớn như vậy vẫn còn tâm trí cảm thán.
Thiếu niên kia lại bắt đầu tự nói.
"Lâm Thiên Vũ a, xem ra cũng cùng tên, số khổ cho ngươi, vốn là thiên tài được gia tộc bồi dưỡng, không ngờ lại bị người thân nhất của chính mình hạ độc thủ. Còn là thê tử của ngươi nữa, thật đáng thương, đến cả thiên cấp linh căn cũng bị đối phương đào mất, kinh mạch chấn đoạn. So với ngươi ta đúng là vẫn còn may mắn."
Nói xong hắn thở ra một hơi dài cười giễu.
Lâm Thiên Vân bên cạnh liền nghe tất cả không sót một chữ nào, cũng mơ hồ đoán ra, thân thể thiếu niên này bị người hạ độc thủ. Làm cho thân bại danh liệt, ngẫm lại cũng thấy đáng thương cho tiểu tử này.
"Đã cho ta sống lại lần nữa, ta đương nhiên sẽ đem món nợ này đòi lại giúp ngươi. Chí ít người này khi trước tu vi không yếu, nội lực vẫn còn sót lại một vài điểm, có thể dùng nó để chữa nội thương."
Thiếu niên Lâm Thiên Vũ ánh mắt băng lãnh nói, trong lòng tăng lên ý chí kiên cường, khẽ nói.
"Ta kiếp trước vốn là cao thủ nhất lưu ở Địa Cầu, bị người ám sát cho nên mới thất thủ mà vong mạng, ngươi cho ta sống thêm, ta tự nhiên giúp ngươi báo thù, tiểu tử, có thể an tâm giao cho ta."
Lâm Thiên Vân ánh mắt chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Lâm Thiên Vũ, liền kinh ngạc phát hiện, Lâm Thiên Vũ không ngờ lại có thể tự mình đả thông, sau đó nối lại kinh mạch. Từng đoạn xương bị gãy cũng đã được sửa chữa, tuy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Chỉ là vận công đem xương khớp kéo trở về vị trí ban đầu, dùng cách này sẽ hứng chịu đau đớn đến cắt da cắt thịt, nhìn biểu cảm tái nhợt không còn chút huyết sắc, hiện rõ trên khuôn mặt non nớt của Lâm Thiên Vũ liền biết được, hẳn là đang gánh chịu đau đớn tận cùng.
Lâm Thiên Vân không khỏi cảm giác người này nội tâm cứng rắn, thích hợp làm nhân tuyển của hắn.
"Không có linh căn, không có tuần hoàn chân khí vẫn có thể sử dụng cơ thể tiến hành chữa trị?"
Trong đầu Lâm Thiên Vân hết kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, hắn chưa từng nghĩ ra ngoại trừ chân khí thì không còn ngoại lực nào có thể tự chữa lành vết thương cả.
Lâm Thiên Vân nói đúng, ngoại lực không có cách nào giúp trị thương thế, trong khi đan điền lẫn linh căn bị phế bỏ, đan điền bị phế liền xác định không thể dẫn ngoại tiến nội tu bổ thương thế. Trừ khi có người khác trợ giúp.
Nhưng cũng không phải chỉ có riêng ngoại lực, vẫn còn có nội lực trong cơ thể, cái mà Lâm Thiên Vũ dùng chính là nội lực còn sót lại bên trong thân thể nguyên chủ. Hắn chính là dùng cách này để tu bổ.
"Hô! Đau chết đi được."
Lâm Thiên Vũ thở ra một ngụm trọc khí, cả người mồ hôi nhễ nhãi, nội lực bên trong đã bị hắn dùng hết để chữa trị thương thế, hiện tại cơ thể Lâm Thiên Vũ hoàn toàn xem như là một phế nhân, thân thể tạm thời biến thành một người thực vật.
Phải nằm tĩnh dưỡng ít nhất hai năm mới xem như hoàn toàn hồi phục, nhưng thời gian sẽ không cho phép, cẩu nam nữ kia nếu biết hắn còn chưa chết, sẽ tìm cách tiêu diệt hắn.
Lâm Thiên Vũ tay chân rã rời, xụi lơ nằm dài trên giường, đôi mắt chứa đầy uất ức lẫn vô lực.
"Ta muốn mạnh mẽ! Đem đám tiện tì các ngươi dẫm đạp dưới chân."
Lâm Thiên Vũ cực độ nghẹn khuất, cất giọng mắng to.
Vừa mới xuyên không không lâu, liền nhận được tình cảnh thảm trạng như thế này, đổi lại là người khác, cũng sẽ không có ai chịu được.
Đăng bởi | Vuphong95 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 27 |