Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhanh chóng đưa Lực sư đệ cấp cứu

Tiểu thuyết gốc · 1626 chữ

Dương Thần nhìn Kim Bằng yêu vương bị mình kéo đến nơi rừng núi phận cận gần Chính Khí tông.

Trong lòng cười lạnh.

Ở đâu ra a miêu a cẩu dám ngăn bản đại gia ăn cơm.

Kim Bằng yêu vương lúc này vẫn chưa hoàn hồn.

Cái quỷ gì?

Hắn vừa đang muốn nghe tên thuộc hạ vuốt mông ngựa, không hiểu làm sao giống như bị thứ gì đó đụng vào.

Sau đó liền tới nơi này.

Kim Bằng yêu vương cẩn thận nhìn xung quanh, xác định không có ai.

A, có.

Kim Bằng nhíu mày đánh giá Dương Thần.

"Không có linh lực, phàm nhân?"

Hắn nhìn kĩ thiếu niên trước mặt một lần nữa, quả nhiên chỉ có phàm nhân.

Lúc này tự tin của hắn liền trở về.

"Tiểu tử, nơi này là nơi nào?"

Kim Bằng thấy tên thiếu niên kia không trả lời mình, thậm chí trên mặt hắn còn có nhiều biến hóa.

Có cười lạnh, có căm giận, có thèm thuồng.

Kim Bằng lúc này có cảm giác ớn lạnh.

Phi.

Kim Bằng yêu vương lắc lắc cái đầu chim của mình, làm sao một tên phàm nhân lại khiến nó ớn lạnh được chứ.

Có lẽ hôm nay ra ngoài sớm quá, nên mới lạnh như thế.

Kim Bằng tự an ủi bản thân.

Dương Thần ánh mắt phát lạnh nhìn Kim Bằng, liền ngươi sẽ là món khai vị hôm nay bản đại gia đi.

Chỉ thấy hắn tụ quyền, hai chân cũng bắt đầu lấy đà.

Kim Bằng nhíu mày, đầu năm nay bị tu sĩ Kim Đan khinh thường cũng thôi đi, giờ ở đâu ra tên nhãi nhép phàm nhân này nữa.

"Tiểu tử tìm chết."

~~

"Mùi vị thật là thơm".

Dương Thần lấy cái đùi chim để lên mũi ngửi ngửi, nước bọt không tự chủ rơi ra.

Đây là ba năm qua, không, phải nói là hai kiếp, hắn mới ngửi được mùi thơm như thế.

Phải nói Kim Bằng yêu vương bị một quyền của Dương Thần đấm chết, liền biến thành chân thân một con đại bằng có kích cỡ như con bò.

Còn hồn phách cũng theo đó tiêu tán, không có cơ hội thoát thân rời đi.

Nguyên Anh liền có thể linh hồn xuất khiếu, đánh nát thân thể, cho dù mới vào Nguyên Anh như Kim Bằng, vẫn là có thể linh hồn rời đi.

Đáng tiếc là gặp Dương Thần.

Cái này nếu là người khác liền đủ ăn mấy ngày, mà hắn chỉ dùng nửa giờ nướng cùng  mười lăm phút liền ăn hết.

"Cái này thịt yêu vương quá ngon, lần sau phải tìm mấy con về ăn."

Tu sĩ bình thường ăn loại thịt yêu thú Nguyên Anh như này liền sẽ bổ quá mà tại chỗ nổ tung.

Nguyên Anh tu sĩ muốn ăn cũng phải trải qua tẩy lễ mới có thể dám dùng.

Mà Dương Thần thân thể dưới sự cải tạo của hệ thống, là xa xa hơn tu sĩ nhiều lắm.

"Haiz, đáng chết hệ thống, còn hai tháng nữa liền tới ngoại môn thi đấu, mà ta lại không có linh lực, sợ là phải sớm bị đuổi đi."

Chính Khí tông mỗi cuối năm đều sẽ tổ chức một lần thi đấu ngoại môn.

Top đầu bảng có thể tấn thăng nội môn. Mà đệ tử ba năm hạng chót đều sẽ bị đuổi ra khỏi tông môn.

Dương Thần đã có hai lần không tham gia, lần này nếu là không tham gia hay đứng chót bảng, liền sẽ bị trụ xuất khỏi tông môn.

Hắn bắt đầu đi theo đường mòn trở về tông môn.

Cuộc chiến sớm đã kết thúc, kết quả là đại quân của Kim Bằng không có đại vương, liền tan tát chia năm xẻ bảy.

"Ngươi lúc nãy có lẽ không thấy đâu, tông chủ chỉ quát một câu, Kim Bằng yêu vương liền sợ quá bỏ chạy, bỏ lại đám yêu lính."

"Tông chủ quả nhiên lợi hại, cái gì a miêu a cẩu cũng dám tới đây."

Lúc này trong tông môn đại điện, ngồi phía trên cao ở giữa điện là tông chủ Phong Vô Độ.

Phía dưới còn có ba vị trưởng lão nội môn, cùng mấy năm tên trưởng lão ngoại môn.

Phong Vô Độ mở miệng.

"Các vị, vừa rồi có ai thấy rõ làm sao Kim Bằng yêu vương biến mất?"

Hắn vì chuyện này mà khó hiểu, làm sao đột nhiên đang khí thế bừng bừng Kim Bằng lại đột nhiên biến mất.

Phong Vô Độ còn sợ rằng tông môn tới đời mình bị hủy diệt, xuống dưới liền khó ăn nói với sư phụ hắn cùng mấy đời tổ sư.

Tám vị trưởng lão ở dưới đồng loạt lắc đầu, bọn chúng chỉ có Kim Đan trung kỳ đến đỉnh phong, tông chủ Phong Vô Độ còn không thấy, làm sao bọn họ có thể thấy.

Biết hỏi ra cũng không có kết quả, Phong Vô Độ nói.

"Thôi tản đi, hôm nay các vị cũng đã mệt mỏi, còn chuẩn bị cho lần thi đấu ngoại môn lần này."

~~

Dương Thần lúc này trở về phòng bắt đầu nâng tạ tập tay trước hai trăm lần.

Mặc dù hệ thống ra đi, nhưng thói quen mấy năm nay của hắn đã như thế, khó trong thời gian ngắn có thể bỏ được.

Huyền Giới ngoài luyện khí ra còn có luyện thể, trận sư, đan sư.

Dương Thần  tình huống hiện tại cũng không phải là luyện thể.

Luyện thể vẫn có thể hấp thụ linh khí tu dưỡng cơ thể bình thường. Mà hắn thì lại không có hấp thu linh khí.

Cái này khiến Dương Thần đau đầu.

"Mặt dù mình rất mạnh, nhưng mà mẹ nó tuổi thọ chắc chắn có giới hạn."

Hắn cũng không có tự tin đến nỗi câu hồn sứ giả đến bắt hắn, hắn một quyền đánh  tan  câu hồn sứ giả.

Với lại thế giới này chưa chắc có cái gì gọi là câu hồn sứ giả.

Dương Thần nghĩ nghĩ, có một thứ có thể giúp hắn thể nội tự sinh ra năng lượng mà không cần hấp thu linh khí.

Chính là võ đạo.

Nghe đồn võ đạo tới cảnh giới cao thâm có thể tái tạo tế bào, vết thương tự lành, cảnh giới đó gọi là bất tử chi khu.

Nhưng trước giờ tiên đạo luôn khinh thường võ đạo. Chỉ có phàm nhân mới tu luyện võ đạo.

Dương Thần nghĩ chỉ có cách luyện võ mới có thể giúp hắn thể nội sinh ra năng lượng, từ đó gia tăng tuổi thọ.

Chỉ cần luyện tới cảnh giới tự tái tạo tế bạo, lúc đó không có tế bào chết, hắn liền không sợ già đi.

Nói liền làm, hắn liền bỏ xuống cục tạ năm trăm kí, lau mồ hôi trên người rồi mặc áo đi tới tàng kinh các.

~~

"Á á~~ đừng...  Đừng dừng lại."

Tiếng rên la thảm thiết đau khổ, giống như vừa chết đi sống lại, nhưng trong đó lại có một tia hưởng thụ, khiến người ta nghe mà sởn gai óc.

Lúc này trên lôi đài có một tên thiếu niên bị trói lại, nửa phần trên để trần, lộ ra phần cơ thể hoàn mỹ.

Mà lúc này có nhiều người đang sắp hàng ở đây đánh vào bụng tên thiếu niên kia.

Dương Thần thấy tình huống như thế cũng là bất ngờ.

Ngoại môn đệ tử mấy ngàn, hắn cũng không phải ai cũng biết, bình thường đoạn đường này cũng ít đi qua.

"Vị sư huynh này, làm sao tên đó lại bị trói như thế?"

Người kia thấy Dương Thần lại hỏi, liền không có thờ ơ mà chậm rãi giải thích.

"Tên kia gọi là Lực Điền, nghe nói luyện loại công pháp luyện thể gì đó, cần bị người đánh.

Lúc đầu người ta còn tưởng hắn điên rồi, mà bây giờ mấy tháng qua hắn vẫn sừng sững không ngã xuống.

Còn đúng giờ tới đây, cái này người ủng hộ càng lúc càng nhiều."

Dương Thần đại khái hiểu ra, tên Lực Điền này đúng là đại thiện nhân.

Đệ tử tông môn không phải ai cũng siêu phàm thoát tục, cũng là có hỏa khí.

Muốn tìm chỗ trúc giận cũng là khó, mà bây giờ có tên Lực Điện ở đây, chẳng phải quá diệu hay sao.

Dương Thần nghĩ lại chuyện Kim Bằng yêu vương, hỏa khí đột nhiên trở lại.

Lực Điền lúc này trên lôi đài ngáp dài một cái.

Hắn sở hữu Bất Diệt Thánh Thể, muốn đại thành liền phải chịu ăn đấm.

Nhưng mà mấy tháng nay, đệ tử ngoại môn đánh hắn độ hiệu quả không còn bao nhiêu, trong lòng hắn chán gần chết.

Thấy có một tên tiến lên, dáng người hơi hôm yếu, hắn nhận ra người này là người mới.

Trên mặt còn tỏ vẻ ngươi nhanh nhanh đi, còn có người khác.

Dương Thần thấy vị sư đệ này đại thiện như thế, hắn hôm nay liền giúp sư đệ thần công đại thành.

Hắn tụ lực vào tay phải của mình, sau đó thủ thể Son goku, đánh ra một quyền thật mạnh vào bụng Lực Điện.

Phanh.

[Chúc mừng ký chủ Bất Diệt Thánh Thể đại thành]

Dương Thần hỏa khí tiêu tán bước xuống lôi đài đi về hướng tàng kinh các.

Phía sau đủ loại âm thanh bắt đầu truyền đến.

"Mau, mau mang Lực sư đệ đi tới dược phong."

Bạn đang đọc Dùng Nắm Đấm Xưng Bá Tu Tiên Giới sáng tác bởi 351998hihi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 351998hihi
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.