Bí Ẩn Của Ngôi Nhà Cổ
Đêm đã xuống, ánh trăng mờ nhạt chiếu qua cửa sổ thư phòng, tạo thành những bóng dài, lạnh lẽo trên sàn nhà. Thiên Lan và Tường Vi vẫn ngồi trong căn phòng tối, chỉ có ánh sáng lờ mờ từ ngọn đèn dầu yếu ớt để soi sáng những mảnh giấy cổ và cuốn sách. Mặc dù đã quá muộn, nhưng cả hai không thể dừng lại.
“Chị nghĩ chúng ta đã gần giải mã xong rồi.” Tường Vi cầm một mảnh giấy trong tay, gương mặt nàng sáng lên như thể đã chạm tới một manh mối quan trọng.
Thiên Lan nhìn vào những ký tự đã được sắp xếp lại, ánh mắt nàng đầy sự tập trung. “Có thể… Nhưng em có thấy điều gì đó kỳ lạ không? Những ký tự này quá quen thuộc. Dường như chúng không phải là ngẫu nhiên.”
Tường Vi nhíu mày, rồi ngẩng đầu lên nhìn Thiên Lan, bối rối. “Chị nghĩ sao?”
“Em có nhớ không? Chúng ta đã gặp những ký tự này trong thư phòng của phụ thân. Và trong chính cuốn sách cổ đó… Chúng có vẻ như đang nói đến một ngôi nhà.” Thiên Lan nói, giọng nàng trầm ngâm. “Một ngôi nhà cổ nào đó, được giấu kín từ rất lâu.”
Tường Vi suy nghĩ một lát rồi lắc đầu. “Ngôi nhà cổ? Chị nói là… ngôi nhà của gia đình Thiên Lan sao?”
Thiên Lan gật đầu, ánh mắt nàng có chút lo lắng. “Có thể. Nhưng nếu đúng như vậy, chúng ta đang đối mặt với một bí mật lớn mà ngay cả phụ thân tôi cũng đã cố tình che giấu. Nếu quả thật có một ngôi nhà cổ như thế, chắc chắn sẽ có những mối nguy hiểm mà chúng ta không thể lường trước.”
Tường Vi cúi đầu, rồi nhìn lên với ánh mắt kiên định. “Chị, em nghĩ chúng ta không thể dừng lại ở đây. Chúng ta phải tìm ra sự thật.”
Thiên Lan nhìn Tường Vi, trong lòng nàng dâng lên một cảm xúc lạ kỳ, sự đồng cảm và lòng tin sâu sắc. “Em nói đúng. Nếu chúng ta không làm gì, sẽ chẳng bao giờ biết được sự thật. Vậy thì chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm ngôi nhà cổ này.”
Cả hai quyết định lặng lẽ rời khỏi thư phòng, chuẩn bị cho một cuộc hành trình mà họ chưa biết sẽ đưa họ đến đâu. Họ bước qua hành lang tối, hướng về phía khu vườn phía sau, nơi có những ngôi mộ cổ đã bị lãng quên theo thời gian. Không ai ngoài gia đình Thiên Lan từng dám bước vào khu vườn này vào ban đêm.
“Chị nghĩ nơi chúng ta cần đến là đâu?” Tường Vi hỏi, vẻ mặt đầy lo lắng nhưng không giấu được sự háo hức.
Thiên Lan nhìn về phía khu vườn u tịch, nơi những đống cây chết khô và bụi bặm dày đặc. “Nếu ngôi nhà cổ đó tồn tại, có thể nó nằm trong khu vườn này. Có thể là một ngôi nhà được xây dựng từ rất lâu rồi, hoặc là một nơi mà phụ thân tôi đã cố tình che giấu.”
Tường Vi chần chừ một chút, nhưng rồi nàng gật đầu, bước theo Thiên Lan vào trong khu vườn. Mỗi bước chân họ đi dường như làm tăng thêm sự căng thẳng trong không gian xung quanh. Tiếng côn trùng rả rích, tiếng lá cây xào xạc dưới bước chân họ tạo thành một âm thanh vang vọng giữa đêm tối.
Cuối cùng, Thiên Lan dừng lại trước một cánh cửa gỗ đã mục nát, gần như không thể nhìn ra được hình dạng ban đầu của nó. Cánh cửa này có vẻ như đã lâu không được sử dụng. Nàng bước lên, đôi tay run run khi đặt lên nắm cửa.
“Chị… Đây là nơi đó sao?” Tường Vi thấp giọng hỏi, giọng nàng có chút e dè.
Thiên Lan không trả lời ngay lập tức. Cánh cửa cổ kêu cọt kẹt khi nàng mở nó ra. Phía trong, một không gian tối tăm, đầy bụi bặm hiện ra trước mắt họ. Bước vào trong, họ thấy một căn phòng nhỏ, trên tường treo đầy những bức tranh cũ, những đồ vật lạ mà họ chưa bao giờ thấy trước đây. Nhưng điều đặc biệt nhất là một chiếc bàn gỗ cũ kỹ, trên đó có một chiếc hộp nhỏ bằng bạc, được chạm khắc tinh xảo.
Thiên Lan tiến lại gần chiếc hộp, cảm nhận được một sự rung động kỳ lạ trong không gian. “Đây… là thứ gì?” Nàng hỏi, đôi tay nàng nhẹ nhàng mở chiếc hộp.
Bên trong chiếc hộp, có một cuộn giấy được cuộn chặt lại bằng một sợi chỉ đỏ. Khi mở cuộn giấy, Thiên Lan thấy một bản đồ cũ, được vẽ một cách chi tiết. Trên bản đồ có những ký tự mà nàng nhận ra ngay lập tức.
“Chúng ta đã tìm thấy rồi, Tường Vi.” Thiên Lan nói, giọng nàng đầy xúc động. “Đây chính là bản đồ chỉ dẫn đến nơi mà cuốn sách đã nói tới. Nếu chúng ta làm theo chỉ dẫn này, chúng ta sẽ đến nơi mà gia đình tôi đã giấu bí mật.”
Tường Vi nhìn Thiên Lan, ánh mắt nàng lấp lánh sự quyết tâm. “Chị, chúng ta không thể dừng lại ở đây. Đó chính là chìa khóa mở ra tất cả.”
Truyện Dưới Mái Hiên Cấm Kỵ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | AnhSangLang |
Thời gian |