Cuộc Thi Tài + Sự Ăn Ý Đến Từng Chi Tiết
Mặt trời lúc này đã nhạt dần, bóng chiều nhuộm lên không gian xung quanh một sắc đỏ cam ấm áp. Tất cả các tiểu thư đều đã tập trung tại bờ hồ, chờ đợi cuộc thi tiếp theo – Cuộc Thi Đua Thuyền và Thơ Ca. Trò chơi này không chỉ đòi hỏi tài năng thơ ca mà còn yêu cầu mỗi người phải chứng tỏ được khả năng chèo thuyền, đồng thời hợp tác ăn ý với người bạn đồng hành.
Thiên Lan và Tường Vi đứng ở bên rìa, chuẩn bị cho phần thi của mình. Mặc dù đã thắng trong cuộc thi thơ ca trước đó, Thiên Lan vẫn cảm thấy một chút lo lắng. Thử thách này không chỉ đơn giản là đối kháng về trí tuệ, mà còn là sự thử thách về thể lực và sự phối hợp giữa hai người. Thiên Lan nhìn Tường Vi, không biết tại sao nàng lại có cảm giác yên bình và tự tin đến vậy khi đứng bên cạnh người bạn này.
“Chị có lo lắng không?” Tường Vi quay sang, đôi mắt cô lấp lánh sự chân thành.
Thiên Lan lắc đầu, nở một nụ cười nhẹ. “Không, vì có em ở đây, chị cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.”
Không khí bắt đầu căng thẳng khi các tiểu thư khác bắt đầu chuẩn bị bước vào cuộc thi. Thiên Lan và Tường Vi lên chiếc thuyền nhỏ màu trắng, thả dây buộc xuống nước, chuẩn bị cho cuộc đua. Họ không vội vàng, không rối rít như những tiểu thư khác. Đối với họ, đây không chỉ là cuộc đua thuyền thông thường, mà là một bài kiểm tra về sự ăn ý trong việc phối hợp cùng nhau.
“Chị không cần làm gì cả.” Tường Vi dịu dàng nói, rồi cầm mái chèo lên, bắt đầu điều khiển thuyền ra giữa hồ. “Chị chỉ cần ngồi yên và thưởng thức không gian này thôi. Em sẽ chèo thuyền cho chúng ta.”
Thiên Lan có chút ngạc nhiên trước sự tự tin của Tường Vi, nhưng cũng nhanh chóng cảm nhận được sự bình yên trong lời nói ấy. Nàng ngồi xuống bên Tường Vi, nhìn ra xung quanh. Hồ sen lấp lánh dưới ánh nắng, những đám mây trôi lững lờ trên bầu trời trong vắt. Từng đợt sóng nhẹ vỗ vào thân thuyền, tạo ra một không gian yên ả, tĩnh lặng giữa cuộc thi.
Tường Vi chèo thuyền rất điêu luyện, từng nhịp chèo đều đặn, dứt khoát nhưng lại rất nhẹ nhàng. Thiên Lan nhận thấy rằng mỗi động tác của Tường Vi đều rất chính xác, không có một chút vội vàng, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm tay cô.
Bỗng nhiên, thuyền của họ bị một cơn gió nhẹ thổi qua, khiến chiếc thuyền chao đảo một chút. Những chiếc thuyền khác cũng bắt đầu lao đi với tốc độ nhanh chóng, tạo ra sự náo loạn trên mặt hồ. Nhưng thay vì hoảng hốt, Tường Vi chỉ mỉm cười, khéo léo điều chỉnh mái chèo để giữ vững thuyền, không hề để Thiên Lan cảm thấy lo lắng.
“Chị thấy không? Khi chúng ta đồng lòng, mọi chuyện đều có thể vượt qua.” Tường Vi nói nhẹ nhàng, mắt nhìn về phía xa xăm, vừa chèo thuyền, vừa tạo ra một nhịp điệu êm ái cho cả hai.
“Em luôn biết cách làm cho mọi thứ trở nên dễ dàng như vậy.” Thiên Lan không giấu được sự ngưỡng mộ trong giọng nói. Nàng cảm thấy như mình được trao cho một sự an tâm lạ kỳ khi ở bên Tường Vi.
Cuối cùng, họ về đích mà không gặp phải bất kỳ khó khăn nào. Không phải là chiếc thuyền đầu tiên, nhưng khi cả hai cập bờ, một làn sóng vỗ tay vang lên từ phía khán giả. Sự ăn ý giữa Thiên Lan và Tường Vi đã khiến cho những người khác phải ngạc nhiên. Họ không chỉ hoàn thành thử thách, mà còn làm nó trở nên dễ dàng và đẹp đẽ đến mức khiến ai nấy đều cảm thấy bị thu hút.
Đăng bởi | AnhSangLang |
Thời gian |