Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần này, thật sự đã chết (1)

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

"Ca ca, các ngươi đi ra ngoài trước đi, ta có chút chuyện muốn hỏi hắn."

"Ta ở bên ngoài, có chuyện gì, ngươi cứ gọi một tiếng."

Niên Canh Nghiêu vẫn hơi không yên tâm.

Nhưng hiện tại Hoàng thượng đã bị trói lại, hơn nữa lại uống độc dược, Niên Thế Lan không sợ.

Đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người Niên Thế Lan và Hoàng thượng, Niên Thế Lan mới mở miệng.

"Ta thật không ngờ sẽ cùng ngươi đi đến một bước này."

Niên Thế Lan nhìn Hoàng thượng nói: "Ngươi chưa từng thích ta đúng không."

"Sao lại không có nhỉ."

Hoàng thượng lúc này ngược lại rất bình tĩnh.

"Lúc ngươi mới vào vương phủ, sáng sủa như vậy, giống như vẫn là bộ dáng ngày hôm qua."

"Là ngươi tự tay giết Niên Thế Lan."

Niên Thế Lan nói: "Nếu không phải ngươi giết con ta, sao ta có thể thay đổi?"

"Ngươi bắt đầu hoài nghi từ khi nào vậy?"

"Ta chưa bao giờ muốn hoài nghi ngươi."

Giọng Niên Thế Lan nhẹ nhàng, giống như đang hoài niệm kiếp trước của mình.

"Ta ngốc như vậy, ngốc đến mức cái gì cũng nguyện ý tin tưởng ngươi. Ta hận tất cả phi tần trong cung này chia đi sự sủng ái của ngươi, nhưng ta đổi lấy là cái gì?"

Niên Thế Lan nhìn ánh mắt của Hoàng thượng, trong mắt không biết vì sao lại có nước mắt.

"Sợ chính là cục diện hôm nay."

Hoàng thượng cũng coi như thành thật.

"Vậy vì sao ngươi còn muốn hại Minh Tuệ? Nàng chỉ là công chúa."

Niên Thế Lan hô lớn: "Ta đã không muốn so đo, ta chỉ muốn sống cho thật tốt. Vì sao ngươi lại hại con ta, vì sao phải hại gia tộc Niên thị ta? Ca ca đã giao ra binh quyền, vì sao ngươi vẫn không chịu buông tha? Ngươi có từng hối hận một chút nào không?"

Hoàng thượng thấy Niên Thế Lan như vậy, suy nghĩ một chút nói: "Mặc kệ ngươi tin hay không, trẫm chưa bao giờ nghĩ tới muốn hại ngươi."

Hoàng thượng nói thật, cho dù là kiếp trước hắn cũng không nghĩ tới muốn xử tử Niên Thế Lan.

Kỳ thật Hoàng thượng từng hối hận, đó chính là lần Niên Thế Lan từ Viên Minh Viên hồi cung.

Vốn dĩ Hoàng thượng muốn một mũi tên trúng hai đích, để Long Khoa Đa giết chết Niên Thế Lan, như vậy Niên Canh Nghiêu và Niên gia sẽ không còn chỗ dựa.

Nhưng khi Niên Thế Lan đi, Hoàng thượng liền hối hận.

Cho nên hắn mới cho người nhanh chóng đi bảo vệ Niên Thế Lan.

Còn có một lần, chính là lần Minh Tuệ trúng độc kia.

Hắn vốn chỉ muốn ly gián Niên Thế Lan và Đoan phi một chút, không thật sự muốn hạ độc Minh Tuệ.

Sau đó nhìn thấy Niên Thế Lan sụp đổ, Hoàng thượng thật sự hối hận.

Nhưng nếu nói hiện tại Hoàng thượng hối hận nhất, sợ là không ra tay sớm với Niên gia.

"Bây giờ ngươi đã là tù nhân, ngươi tự nhiên sẽ nói như vậy."

Niên Thế Lan giơ tay lau nước mắt nói: "Nhưng bất luận ngươi nói thế nào, giờ ngươi cũng đã là người chết."

"Thế Lan, trẫm hỏi ngươi, ngươi thật sự muốn giang sơn này sao?"

Hoàng thượng lại đột nhiên mở miệng hỏi.

"Ta là một nữ tử, cần giang sơn vạn dặm này làm cái gì."

Niên Thế Lan nghe Hoàng thượng nói vậy thì có chút thất vọng.

"Thứ ta muốn, cho tới bây giờ đều là bình an của gia tộc Niên thị ta."

"Tâm nguyện của trẫm, Cửu a ca còn quá nhỏ tuổi, bây giờ kẻ thù bên ngoài không ít. Nâng đỡ Tứ a ca thượng vị, cũng có thể yên ổn lòng người hơn Cửu a ca."

Ung Chính cần cù, đã đến lúc này, còn đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể đối với Tây Tạng tốt hơn.

Niên Thế Lan đột nhiên nở nụ cười: "Ngươi cho rằng như vậy, Hoằng Lịch có thể báo thù cho ngươi sao??"

"Trẫm chưa bao giờ nghĩ như vậy."

"Ta vẫn luôn muốn biết một chuyện."

Niên Thế Lan đột nhiên nghiêm mặt: "Rốt cuộc Cát tần chết như thế nào?"

Hoàng thượng thật sự không ngờ đã nhiều năm như vậy, Niên Thế Lan vẫn còn nhớ rõ chuyện này.

"Nàng phát hiện Minh Cách."

Cuối cùng Hoàng thượng cũng mở miệng.

Hóa ra lúc ấy Cát tần xuất cung phát hiện Minh Cách chính là Tống Ninh.

Cát tần lúc đó liền phát hiện Hoàng thượng dường như có động tác lớn, cho nên liền muốn cho Niên Thế Lan cẩn thận.

Nhưng lúc đó Hoàng thượng không thể để cho Niên Thế Lan có dị tâm với mình, hơn nữa còn phải mượn tay Minh Cách danh chính ngôn thuận giết Đôn thân vương, đương nhiên không thể để Cát tần nói ra chuyện này.

Cho nên Cát tần hồi cung, Hoàng thượng liền đi chỗ nàng.

Hoàng thượng thẳng thắn nói.

Cát tần đã nói, mình có thể chết, để bảo đảm sẽ không nói ra, sẽ không để cho Niên Thế Lan biết.

Hoàng thượng đương nhiên là không tin, vì thế một đạo mật chỉ, Cát Tần liền không còn.

Lúc ấy Khang tần vốn cũng cảm thấy chuyện kỳ quặc, nhưng rốt cuộc nàng là của Nghi Tu, nên không nói gì cả.

Niên Thế Lan nghe Hoàng thượng nói, có chút không thể tin.

Cũng bởi vì Cát tần biết Minh Cách còn sống, Hoàng thượng liền giết nàng.

Niên Thế Lan lắc đầu: "Ngươi thật đáng sợ."

Nói xong Niên Thế Lan định đi ra ngoài.

"Thế Lan."

Hoàng thượng lại mở miệng: "Hoàng thượng, cũng không phải dễ làm như vậy, Bát a ca của chúng ta, đừng làm nữa. Để cho hắn vui vẻ một chút là được, coi như ta là a mã, thay hắn suy nghĩ một lần."

Niên Thế Lan không trả lời hắn, đi thẳng ra ngoài.

Bạn đang đọc Hậu Cung Chi Hoa Phi Trọng Sinh của Thạch Lưu Khí Phao Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuy_Moc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.