Chương 11: Nói dối
Sau khi trở về nhà
Nhận được tin bố mẹ đã sắp về đến, Lê tính nhìn cái bàn lại nhìn đến "khuôn mặt không phải của mình" trong gương.
Cậu thật sự là đau đầu vô cùng
Cũng may trước đó tìm mua đến một căn nhà ngoại ô khá xa thành phố.
Mọi thủ tục đều làm qua trên mạng, chậm nhất hai ngày nữa nhận nhà
Cậu lại đặt mua một đống đồ gia dụng, sắm thêm chiếc phân khối lớn.
Thoáng chốc, bay đi 5 triệu !
Hôm nay lê tính cả ngày chạy bôn ba khắp nơi, quả nhiên làm người giàu cũng có người giàu nổi khổ riêng
Đến chiều tối
Lê tính cũng không về nhà, cậu ở lại trong khách sạn.
Nhìn từ trên cao xuống dưới, tầm mắt của cậu bây giờ có thể bao quát được hết thành phố nhộn nhịp này.
Một tay nhấc lên rựu trái cây
Lên tính uống một ngụm nhỏ, nước lạnh như băng sảng khoái tràn vào cổ họng để lê tính cảm thấy đây hết thảy quá xứng đáng!
Nhìn trong căn phòng xa hoa nổi bật lên mùi đặc biệt của cái chất hiện đại
Giờ khắc này, lê tính biết được một chút cái cảm giác của người có tiền
Nắm nắm lấy đôi tay đầy sức mạnh
Cậu tự hỏi bản thân đây là tận hưởng sau khi đạt được mọi thứ sao ?
Đúng là quá tuyệt vời !
Ôm lấy ảo tưởng tương lai bản thân nắm giữ càng nhiều sức mạnh, chứng kiến được càng nhiều chuyện kì thú
Lê tính lòng không khỏi vì đó mà hướng tới
Đột nhiên cuộc gọi vang lên, cắt ngang chứng bệnh hoang tưởng không nhẹ của cậu
"Alo,Là ai vậy ?"
Kèm theo âm thanh tức giận lại có phần như đang cười
Bên kia làm ra cái đáp trả
" ồ, mấy ngày không gặp, con ngoan của mẹ đúng là lớn hơn chút rồi nhỉ "
Âm thanh của một người phụ nữ ngọt ngào vang lên, để Lê tính cảm thấy không khỏi quá quen thuộc
Trong đầu cậu sớm đã vẽ lên một hình bóng ma quỷ cao bốn năm tầng lầu cầm chiếc điện thoại bé tí trả lời.
Lặp tức, lê tính đứng phắt dậy, cái ly rựu đắt tiền bên cạnh đổ ra sàn nhà làm cậu không kịp hứng
" Mẹ ! Hai người về rồi sao ?"
Lê tính bận bịu cả ngày quên đến việc mẹ cậu sớm đã trở về nhà, bây giờ nhớ lại quả thực đã đem chuyện này suýt nữa quên rơi
Bên kia âm thanh giống như có chút trục trặc, đổi giọng là một cái đàn ông đặc nam tính
" Tính, mày về đây cho ba !, mấy ngày này rốt cuộc xảy ra chuyện gì ! Mày ở nơi nào rồi.....lết cái thân về đây cho ba !"
Có thể tưởng tượng đến bên kia là một người đàn ông trung niên đeo mắt kính, giờ phút này tay cầm điện thoại nhưng gân xanh và mạch máu trên tráng đã sớm phồng lên sắp nổ ra đến
Quả tin của lê tính đập liên hồi.
Nhớ lại còn thứ kia trong phòng ngủ....cậu tức tốc thu dọn đồ đạc trở về nhà trong đêm
Miệng liên tục bịa ra một đống lý do làm dịu ông bố bà mẹ tức đến nổi điên trong nhà
" bố mẹ bình tĩnh, con nói hai người có khả năng không tin, nhưng là nhà chúng ta quả thực đã phát tài !"
" tút tút "
Không nghe máy
Bố mẹ vậy mà trực tiếp cắt ngang điện thoại !
Lê tính lúc này cay đến đỏ cả dái, cậu vặng mạnh tay ga tiến thẳng về nhà
Trong nhà lúc này sớm đã biến thành một cái trận địa, chỉ có chờ cậu con trai trở về nhà
Lê tính vừa dừng xe bước vào
Cậu liền ngửi được trong không khí một hồi sát khí !
Cái không khí yên lặng mà lạnh lẽo chầm chậm bao phủ lấy thân hình cậu
Lê tính sợ hãi có chút không dám tiến lên
" bọn họ nói không chừng sẽ thịt mình thực chứ "
"...."
Nắm chặt bàn tay thể hiện quyết tâm
Lê tính đẩy cánh cửa đi vào nhà
Hướng mặt qua bộ salon chính diện cửa lớn, không biết ở đó lúc nào đã ngồi sẵn hai cái bóng người thâm trầm
Sát khí trên người họ tỏa ra để lê tính có phần lùi lại, cái tay phải đỡ cánh cửa mới bình ổn thân thể
Miệng run rẩy lầm bầm
" thực..thực mạnh sát khí !"
Cậu đi đến trước mặt hai người, lấy sức bình sinh hét lớn một tiếng
" con xin lỗi !!!!!!"
Mấy phút qua đi, lê tính liếc mắt nhìn qua hai người
Bọn họ dường như không ai có ý mở miệng trước, tuy nhiên cái không khí im lặng này càng làm lê tính thêm phần sợ hãi
Gạt đi lớp mồ hôi trên mặt
Nhìn về hai phía thân ảnh mơ hồ không ra người mà càng giống là ma quỷ hóa thân
Cậu nuốt ực nước miếng, trong túi quần rút ra xấp tiềm dày đặc để trước mặt bàn
Bầu không khí trong nháy mắt đó động !
Hai thân ảnh như thần ma chuyển dời con mắt hướng sấp tiền, nanh vuốt khô khan thu lại hiển hiện ra hai bóng người
Cha, mẹ !
" nghe con nói "
Ông bố bà mẹ nhìn đến đây, hai người bọn họ vô cùng hiếu kì, trao đổi ánh mắt
Mẹ đứng dậy cầm lên xấp tiền dày đặc
" Tính ! mấy ngày qua con rốt cuộc đi đâu, sao sau vườn nhà lại bị ai đào xới lên hết cả vậy..........còn cả xấp tiền này......."
Ông bố nhìn thấy xấp tiền tâm vốn tức giận cũng bình xuống nhưng càng nhiều hơn là loạn !
" tính, con....con có làm gì phạm pháp không, sao con có tiền nhiều thế này !!!"
Ông bố đi đến cầm tay cậu, ánh mắt kia đỏ lên không biết vì giận vẫn là tức nhưng trên đó nước mắt rõ ràng kìm không được chảy xuống
Trong đầu suy nghĩ sớm đã không biết 108 cách đi tù thế tội cho con trai
Mẹ cũng chạy đến rưng rưng nhìn cậu....bà sợ con trai mình làm cái gì phạm pháp ra đến.... để rồi phải thấy cảnh con mình tù tội
Lê tính thấy hai người đã ứa nước mắt, trong đầu nghĩ bậy nghĩ bạ
Lòng thực sự là căm ghét mấy bộ phim ngôn tình hiện đại, để suy nghĩ của bọn họ đính vào cái bộ dạng gì không biết !!!!!
" cha, mẹ ! Hai người bình tĩnh "
Nghe lê tính rống lên
Ông bố rốt cuộc tỉnh, bà mẹ sắp khóc cũng bị kéo trở về hiện thực
" con không có làm cái gì phạm pháp, mà là con đào được vàng !!!!"
Bà mẹ kinh nghi, ánh mắt đảo qua sân sau
Trong lòng nhấc lên một cỗ gió lớn
" cái gì...con đào được vàng...ở...là ở sau sân nhà sao ???"
"Đúng !"
Lê tính giống như thành thật ngúc đầu, ông bố nhìn lại sau sân nhà tan hoang, trái tim vậy mà dịu đi trông thấy
Thay vào đó là kinh hỷ không thôi
" Tính, mày nói thực phải không......thực đào được vàng ?"
"100% là sự thực "
Lê tính nói rồi đẩy ra cái giấy mua vàng bị sửa lại, bên trên viết là cậu bán đi vàng
Hai người thấy vậy chăm chú đọc kỹ, sau đó nhìn sắp tiền dày cộm trong lòng đã nở hoa
" được lắm, con trai ! Con quả thực là phúc tinh của nhà chúng ta....đi đi hôm nay nhà chúng ta nhất định phải đi ăn nhà hàng một bữa "
Mẹ thì kỹ hơn cẩn thận thu hồi lại tờ giấy đối với ba gắt một cái, bà đi đến chiếc tủ khóa cẩn thận đếm kỹ rồi cất vào trong, miệng vui mừng đối với ba dạy dỗ
" ông thật là, thằng tính nó cả ngày mệt mỏi, ông chỉ biết có ăn ăn hôm nay để nó nghỉ ngơi thật tốt, hôm sau cả nhà lại đi ăn "
Bố tất nhiên không dám cãi lời mẹ, cái đầu lia lịa gật
" ồ ồ, tất nhiên, tất nhiên rồi. Tính, con đi nghỉ đi, hôm nay để bố làm cho, con nghỉ đi cho khỏe, chắc hôm nay vất vả rồi "
Bị hai người cò kè đẩy đến phòng, lê tính trong lòng âm thầm vượt qua một kiếp
Nhưng cũng là thật tâm cảm ơn bố mẹ, những năm qua vất vả nuôi cậu khôn lớn.
Một trăm nghìn này, tuy không nhiều nhưng đối với họ là cái gì khó mà sánh được
Lê tính lắc đầu mỉm cười, cậu không dám chuyển một lúc quá nhiều, làm vậy có khi dễ gây nghi ngờ
An toàn vượt qua một kiếp
Lê tính đến cạnh bàn nhìn, có lẽ bố mẹ chưa phát hiện ra nó
Cậu yên tâm đi đến quyển bút kí, trong đầu tổng kết mọi chuyện hôm nay
Một lúc sau, nhìn đồng hồ quay chuyển đến 12h hơn
Cậu quả thực hôm nay làm khá nhiều, thân thể cho dù cường hóa không ít nhưng vẫn là người bình thường.
Tránh không được cảm giác mệt mỏi, chơp chớp con mắt Lê tính chìm vào giấc ngủ
Để lại cái bàn bên trên sớm đã "xanh hóa " đại lục không ngừng diễn hóa ra từng cái giống loài phong phú
Đăng bởi | yy10536512 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 5 |