Thỏa Thuận
Khi về đến phòng trọ, lúc Lục Ngôn định đóng cửa thì bị một bàn tay giữ lấy, khi xoay người lại nhìn thì thấy Tạ Diễm không biết từ khi nào đã đứng sau lưng mình. Lục Ngôn ánh mắt lạnh nhạt nhìn Tạ Diễm hỏi, : “ cô muốn làm gì, đừng cố tìm phiền phức cho tôi, nếu không thì cô đừng trách tôi ác”.
“ Lục Ngôn, tôi muốn nói chuyện với cậu, lúc trước là tôi sai, tôi xin lỗi cậu, nhưng chúng ta cần nói chuyện với nhau một chút”. Tạ Diễm nhìn Lục Ngôn nhẹ nhàng nói, thái độ khác hoàn toàn với lúc nãy.
Thấy Tạ Diễm xuống nước, Lục Ngôn cũng không làm khó mà mở cửa để cô ta đi vào. Khi cả hai đã vào phòng, Lục Ngôn nhìn Tạ Diễm thản nhiên hỏi,: “ cô có chuyện gì thì nói nhanh đi, tôi không có nhiều thời gian”.
“ Lục Ngôn, tôi xin cậu hãy xóa hết những video kia đi, tôi thề từ nay về sau sẽ không bao giờ gây phiền phức cho cậu nữa”. Tạ Diễm dùng ánh mắt đáng thương nhìn Lục Ngôn nhỏ giọng nói.
Lục Ngôn hứng thú nhìn Tạ Diễm rồi bật cười,: “ Tạ Diễm, lúc trước là cô gây sự với tôi trước, hiện tại lại muốn tôi tha cho cô, cô nói xem là tôi ngốc hay cô ngốc?”.
Khuôn mặt Tạ Diễm lúc này càng thêm tái nhợt, khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, sau một lúc đắn đo Tạ Diễm nhìn thẳng vào mắt Lục Ngôn hỏi, : “ Lục Ngôn, làm sao để cậu xóa những video kia đi, nếu cậu muốn tiền, tôi cho cậu mười vạn, có được không?”.
Lục Ngôn ánh mắt đầy hứng thú nhìn Tạ Diễm, nở một nụ cười nguy hiểm nói : “ muốn tôi xóa những video kia cũng được, nhưng tôi không cần tiền, mà tôi muốn cô, tôi muốn biết cô có gì hay mà ngay cả Lục Hy cũng thèm muốn”.
Thấy ánh mắt đầy xâm lược của Lục Ngôn nhìn mình, Tạ Diễm thoáng do dự trong chốc lát, sau đó cô ta không nói một lời đi đến trước mặt hắn, đẩy hắn ngồi xuống giường, rồi ngồi xuống quàng tay ôm cổ, trao cho hắn một nụ hôn thật sâu. Thấy Tạ Diễm chủ động, Lục Ngôn cũng không yếu thế mà ôm chặt lấy cô ta, hai tay không ngừng hoạt động trên thân hình quyến rũ kia. Sau đó cả hai cùng ngã xuống giường hòa quyện trong nụ hôn ngọt ngào. Theo từng mảnh y phục rơi xuống,cuối cùng chỉ còn hình ảnh nguyên thủy giữa hai người quấn chặt lấy nhau, tiếp đến là tiếng thở dốc của nữ nhân và nhịp rung của chiếc giường tạo thành một bản giao hưởng mỹ lệ.
Hơn một giờ sau, Tạ Diễm khuôn mặt ửng hồng, trên trán lấm tấm mồ hôi, cả người không mảnh vải nằm trong lồng ngực Lục Ngôn, khẽ dùng tay cầm một loạn tóc đùa nghịch trên mặt hắn.
Lục Ngôn tinh thần sảng khoái, hai tay mân mê từng bộ vị mê người trên cơ thể cô ta, nhất là hai con thỏ trắng và khu vực thần bí kia,làm hắn thích thú không thôi. Đùa nghịch được một lúc, Lục Ngôn lại có phản ứng, hắn liền lật người Tạ Diễm lại, muốn tiến hành một vòng trùng kích mới.
Tạ Diễm ánh mắt ngập nước khẽ lườm Lục Ngôn, cao giọng gắt, : “ hừ, cậu lại muốn nữa à, lúc nãy đã làm nhiều như vậy rồi, tôi có chút mệt, không muốn làm nữa”.
Lục Ngôn đưa tay vỗ bờ mông yêu kiều của Tạ Diễm hai cái, rồi đưa bàn tay đã thấm ướt một mảng dịch nhờn đến trước mặt Tạ Diễm nói: “ dâm phụ, miệng thì nói không muốn mà phía dưới của cô lại ướt như vậy, đúng là khẩu thị tâm phi mà”. Nói xong hắn liền áp người ôm lấy Tạ Diễm.
Tạ Diễm khuôn mặt ửng đỏ khẽ cắn môi, rồi thuận theo Lục Ngôn phối hợp với hắn. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ lại vang lên không dứt. Khi hai người tách ra thì trời cũng gần tối, Tạ Diễm đứng dậy mặc lại y phục rồi rời đi. Từ đầu đến cuối không hề nhắc chuyện xóa video với Lục Ngôn.
Hôm sau, kỳ nghỉ của hắn chỉ còn hai ngày, lúc Lục Ngôn đi mua thức ăn trở về thì thấy một bóng người đang đứng trước phòng mình, khi đến gần thì phát hiện người đó là Tạ Diễm. Thấy Lục Ngôn, ánh mắt Tạ Diễm khẽ sáng lên nhưng rất nhanh bị cô che giấu. Đợi khi hắn đến mở cửa, Tạ Diễm không đợi hắn cất lời mà mở miệng nói trước,: “ hôm qua tôi để quên đồ nên hôm nay tôi đến đây để lấy lại”.
Lục Ngôn không trả lời mà dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Tạ Diễm, khi cả hai đã vào phòng, Lục Ngôn liền đi vào trong lấy ra một chiếc quần lót nữ đã giặt sạch đưa cho Tạ Diễm rồi nói, : “ hôm qua chị quên thứ này ở đây phải không, tôi đã giặt sạch giúp chị rồi, chị đem về đi”.
Tạ Diễm ánh mắt lấp lánh nhìn Lục Ngôn,khẽ hừ nói, : “ ồ , hôm nay gọi tôi bằng chị rồi à, thứ tôi muốn tìm chính là nó, giờ lấy lại rồi, tôi trở về đây, nói xong liền xoay người rời đi”.
Lục Ngôn không ngăn cản mà chỉ nói một câu: “ tạm biệt”.
Tạ Diễm đang đợi Lục Ngôn giữ nàng lại, giờ nghe Lục Ngôn nói vậy liền tức giận xoay người đi đến trước mặt hắn, quẳng túi sách rồi ngồi lên giường ấm ức nói: “ sắc lang, hôm qua rõ ràng cậu dùng thủ đoạn để chiếm đoạt tôi, khi có được rồi lại không thèm nữa, muốn vứt tôi đi, cậu đúng là đồ sở khanh, đồ vô lương tâm”, nói xong Tạ Diễm khẽ rơi nước mắt.
Tạ Diễm rất đẹp, lúc khóc lại càng thêm quyến rũ khiến cho bất cứ ai cũng phải siêu lòng. Lục Ngôn cũng thế, mặc dù biết có tám phần là Tạ Diễm giả vờ thương tâm, nhưng hắn vẫn không kiềm được mà muốn an ủi nàng.
Lục Ngôn ngồi xuống, khẽ hôn lên đôi môi của Tạ Diễm rồi ôm nàng vào lòng, sau đó nhẹ nhàng an ủi: “ Tạ Diễm, tôi biết chị cần gì, tôi hiện giờ chỉ là một đứa con nuôi bị nhận nhầm, cả người tay trắng, bị tất cả mọi người khinh bỉ,chẳng khác nào một con chuột chạy qua đường. Có lẽ hai chúng ta nên kết thúc ân oán tại đây, yên tâm video tôi đã xóa rồi, tôi cũng sẽ không nói bí mật của chị với ai, chị cứ làm chuyện chị thích, tôi sẽ không quấn lấy chị, cũng không có tiền cho chị”.
Tạ Diễm ôm cổ Lục Ngôn dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn, khẽ hừ nói,: “ ai cần tiền của cậu, thứ tôi thích hiện tại có đem cậu bán đi cũng không đủ, nhưng hiện tại tôi lại thích bên cậu, nếu cậu không có tiền, tôi bao nuôi cậu, thế nào?”.
Lục Ngôn hơi ngạc nhiên nhìn Tạ Diễm, rồi hắn phì cười vỗ nhẹ lên mông nàng hai cái, vui vẻ nói , : “ chị đúng là dâm phụ mà, mới bị tôi làm một lần mà đã nuốn bao nuôi tôi, Dương quý phi có sống lại cũng không dâm bằng chị”.
Tạ Diễm không để ý đến lời châm chọc của Lục Ngôn, mà vẫn ngồi trên đùi của hắn, ánh mắt chăm chú chờ đợi câu trả lời .
Thấy Tạ Diễm dường như không phải nói đùa, Lục Ngôn ánh mắt trở nên nghiêm túc nói, : “ Tạ Diễm, tôi không muốn làm trai bao, hơn nữa tôi không thích nữ nhân của mình là một bình hoa công cộng, ai cũng có thể dùng, hôm qua tôi muốn chị nguyên nhân cũng có một phần là muốn trả thù Lục Hy, chị hiểu ý tôi chứ”.
Ánh mắt Tạ Diễm khẽ cụp xuống, Lục Ngôn để ý thấy vai cô ta khẽ run run khi nghe hắn nói vậy. Nhưng rất nhanh Tạ Diễm hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào mắt Lục Ngôn nghiêm túc nói: “ Lục Ngôn, cậu tin hay không cũng được, nhưng tôi không phải loại người như cậu nghĩ, đúng là tôi không phải gái nhà lành, nhưng số lần tôi ngủ với đàn ông có thể đếm hết trên mười đầu ngón tay, nếu có thể lựa chọn, tôi tuyệt đối không chọn con đường này”. Nói xong Tạ Diễm liền đứng dậy muốn rời đi, nhưng chưa đi được hai bước thì bị Lục Ngôn ôm lấy, rồi trao cho nàng một nụ hôn thật dài, Tạ Diễm ánh mắt khép hờ tận hưởng nụ hôn. Theo từng mảnh y phục rơi xuống, sự đê mê trong mắt Tạ Diễm ngày càng tăng, âm thanh rên rỉ cao vút kết hợp tiếng thở dốc kịch liệt vang lên khắp căn phòng.
Đến tối, Tạ Diễm mới mặc xong y phục chuẩn bị trở về, lúc này dáng đi của cô có chút khó khăn, cơn đau từ ngực và hạ thân truyền đến làm Tạ Diễm khẽ cắn môi, khiến cô ta quay qua lườm Lục Ngôn một cái thật sắc rồi mới rời đi.
Đăng bởi | ahringuyen |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 66 |