Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Bút.

Tiểu thuyết gốc · 1547 chữ

“Chẳng lẽ…” - Tiền Kim Bảo tự hỏi, hắn là người vô thần không tin ma quỷ, huống hồ yêu tộc đâu dễ gì vứt tự trọng ám vào một cây bút, nghe có thiểu năng không cơ chứ.

"Chắc là mình đã vô tình nhét lại vào túi thôi." - Hắn tự trấn an mình.

Tiền Kim Bảo lắc đầu, quyết định bỏ qua sự việc lạ lùng với cây bút. Chắc do nghĩ nhiều quá, hắn tự nhủ rồi nhanh chóng bước vào bồn nước ấm. Hơi nước bốc lên nhẹ nhàng, xua tan mỏi mệt.

Bây giờ, tắm xong rồi ngủ một giấc mới là điều quan trọng nhất.

Được một lúc Tiền Kim Bảo hoảng hốt lao ra khỏi bồn nước, trên người hắn dính đầy chất lỏng đen ngòm như mực. "Cái quái gì thế này?!" Hắn hét lên.

Mấy gia nhân nghe tiếng hô hoán, vội vã chạy tới, mặt tái mét khi thấy tình cảnh trong phòng tắm.

"Sao bồn nước lại thành màu đen?!" Hắn quát lớn, ánh mắt giận dữ nhìn đám gia nhân, trong đầu đầy rẫy nghi vấn. “Các ngươi đổ mực vào bồn tắm của ta chi vậy? Nhuộm da hả?"

Đám gia nhân lắc đầu nguầy nguậy, không ai dám phản bác nhưng cũng không ai có lời giải thích hợp lý. Tiền Kim Bảo bỗng nhớ tới cây bút cổ đã rơi vào trong túi y phục của hắn. Ý nghĩ này thoáng qua khiến hắn rùng mình, nhưng vẫn giữ kín trong lòng, không nói gì thêm với đám gia nhân.

"Lui ra ngoài hết đi!" Hắn ra lệnh, giọng khàn đi vì tức giận. Gia nhân lập tức cúi đầu rút lui, không ai dám hé lời.

Tiền Kim Bảo cẩn trọng bước về phía bàn, nơi cây bút cổ vẫn nằm im lìm như chưa từng di chuyển. Hắn nhìn nó đầy nghi hoặc, không biết liệu cây bút có liên quan gì đến sự việc kỳ lạ vừa xảy ra. Trong lòng vẫn chưa dứt sự hoài nghi, hắn quay người bước trở lại bồn nước.

Lạ thay nó không còn màu đen nữa mà trở về trạng thái ban đầu.

Trước khi xuống tắm, hắn thò tay vào bồn, khuấy đều nước lên, ánh mắt không rời khỏi những đợt sóng nhỏ. Nước vẫn trong suốt, không hề có dấu hiệu gì bất thường.

“Mình bị quáng gà rồi hay sao ấy! Mai phải đi khám đại phu thôi.” - Hắn lẩm bẩm, rồi từ từ bước xuống bồn, cảm giác làn nước mát lạnh xoa dịu cơ thể mệt mỏi sau một ngày dài. Tuy vậy, tâm trí Tiền Kim Bảo vẫn không thể hoàn toàn thư giãn, những suy nghĩ về cây bút cổ và sự việc kỳ lạ kia vẫn ám ảnh hắn.

Tiền Kim Bảo vừa chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi thì bỗng nghe thấy những âm thanh lạ lùng vọng đến từ đâu đó trong phòng. Hắn mở mắt, cả người cứng đờ, tim đập thình thịch, âm thanh như tiếng thì thầm ma quái vang lên khắp không gian tĩnh mịch.

Hắn vội bật dậy, thắp đèn lên. Ánh sáng vừa lóe lên, cảnh tượng trước mắt khiến hắn suýt thét lên. Cây bút cổ vừa nãy rõ ràng hắn đã để trên bàn giờ lại nằm ngay ngắn trên gối của hắn.

Sự lạnh lẽo len lỏi vào từng thớ thịt, cả người hắn run lên. "Phen này đúng là gặp quỷ rồi!"

Tiền Kim Bảo không thể ngủ được nữa sau sự kiện kỳ quái này. Hắn chỉ biết ngồi thẫn thờ chờ trời sáng. Khi ánh bình minh vừa ló dạng đã vội vã xuất hiện trước cổng nhà một vị đạo sĩ nổi tiếng trong vùng, người được đồn là có khả năng trừ tà và hiểu rõ về những hiện tượng kỳ bí.

Hắn gõ cửa dồn dập, ánh mắt vẫn còn lộ rõ sự lo lắng và mệt mỏi sau đêm dài. "Đạo trưởng, có nhà không? Ta nghĩ mình đã gặp phải quỷ!"

Người đàn ông trung niên ngáy ngủ lờ đờ bước ra, nhưng khi nhìn thấy Tiền Kim Bảo, ông lập tức bừng tỉnh như gặp được thần tài.

"Tiền thiếu gia, mời vào, mời vào!" - Lão nói với vẻ mặt hớn hở, rồi vội vàng chạy ra ngoài rửa mặt, không buồn đánh răng, vội vàng khoác chiếc áo đạo sĩ vào để tiếp chuyện.

Vừa ngồi xuống chiếu, ông ta đã hỏi ngay, “Thiếu gia gặp chuyện gì mà tới tìm lão đạo giữa buổi sáng thế này?” - Ánh mắt ông tò mò nhìn Tiền Kim Bảo.

Tiền Kim Bảo kể lại toàn bộ những chuyện kỳ lạ từ khi hắn được tặng cây bút. Lão đạo sĩ ngồi đối diện, giả vờ chăm chú lắng nghe, rồi bày ra đủ các loại phép thuật kỳ quặc, thổi phù, lắc chuông, và thậm chí còn rung lắc người như thể bị sốt rét. Sau màn biểu diễn đầy kịch tính, lão ta rùng mình và tuyên bố.

Cây bút này thuộc về một nữ nhân chết oan! Linh hồn nàng ta bám theo không buông tha! Đây là chuyện rất nghiêm trọng, cần phải cúng lễ mới có thể xua đuổi linh hồn này.

Lão đạo sĩ nhìn Tiền Kim Bảo bằng ánh mắt nghiêm trọng, nhưng trong lòng không khỏi đắc ý vì sắp kiếm được một khoản lớn từ vị thiếu gia này.

Tiền Kim Bảo tặc lưỡi như thể đã hiểu ra mọi chuyện, rồi rút ra một tấm ngân phiếu trị giá cả ngàn lượng đưa cho lão đạo sĩ, khiến ông ta suýt lên cơn đau tim vì choáng váng.

“Hóa ra là vậy. Nhiêu đây có đủ để đuổi cô ta đi không, đạo trưởng?” - Hắn hỏi với vẻ điềm nhiên.

Lão đạo sĩ lập tức nở nụ cười rạng rỡ, tay run run nhận lấy tấm ngân phiếu, mắt sáng lên như bắt được vàng.

“Đủ! Đủ rồi, thiếu gia! Ngài yên tâm, với số tiền này, ta sẽ đuổi không chỉ linh hồn cô ta, mà cả dòng họ tám đời của cô ta cũng phải tránh xa khỏi ngài! Không có một bóng ma nào dám bén mảng đến gần Tiền thiếu gia nữa!” - Lão đạo sĩ hứa hẹn chắc nịch, gật đầu liên tục.

Lão đạo sĩ khẽ gật đầu, ông ta đặc biệt tiễn hắn tận cửa, tay cầm ngân phiếu mà lòng vui như mở hội, bận suy nghĩ sắp tới sẽ đi du ngoạn ở đâu.

“Vậy thì tốt quá, ta về ngủ đây.” – Tiền Kim Bảo nói, cảm giác nhẹ nhõm hơn khi biết rằng mình sẽ không còn bị cô hồn quấy rầy nữa. Hắn về phủ chuẩn bị đi lên phòng, lòng thầm nghĩ sẽ có một giấc ngủ ngon sau những ngày đầy căng thẳng.

Nằm ịch xuống giường, Tiền Kim Bảo chìm vào giấc mộng, nhưng giấc mơ này lại mang đến cho hắn những hình ảnh kỳ lạ. Trong mơ, hắn thấy bản thân trở nên quái dị, đôi mắt và mái tóc đều hóa thành màu đỏ như máu, làm cho hắn cảm thấy mình không còn là chính mình nữa.

Xung quanh, rất nhiều người đang đuổi theo, gương mặt họ biến dạng, đầy thù hận. Họ la hét, chỉ trỏ về phía hắn, như thể hắn đã làm điều gì đó tồi tệ khiến họ không thể tha thứ. Hắn hoảng loạn, chạy trốn nhưng đôi chân lại nặng như chì, không thể cất bước.

Giữa không gian mờ mịt, tiếng nói vang lên như sấm rền, chấn động tâm trí Tiền Kim Bảo. "Ma đầu, ngươi chạy không thoát đâu! Mau giao quỷ thư ra đây!!"

Những lời này lặp đi lặp lại vô cùng ám ảnh,

"Họa quỷ! Trả mạng cho sư môn bọn ta!!” - Một tiếng thét vang lên từ phía bóng đen dẫn đầu, âm thanh như lưỡi dao cắt vào không khí, khiến Tiền Kim Bảo cảm thấy nghẹt thở. Hắn quay đầu lại, thấy những gương mặt dữ tợn, ánh mắt tràn đầy căm hận như sẵn sàng lao vào xé xác hắn.

"Thiếu gia? Thiếu gia làm sao vậy?"

Giọng nói lo lắng của gia nhân vang lên bên tai Tiền Kim Bảo, kéo hắn trở lại thực tại. Hắn mở mắt, ánh sáng nhạt nhòa từ cửa sổ lọt vào phòng, nhưng trái tim vẫn đập rộn ràng như thể những giấc mơ đêm qua vẫn đang bám theo hắn.

“Thiếu gia?” Gia nhân tiến lại gần, khuôn mặt hiện rõ sự lo lắng. “Ngài có thấy không khỏe không? Ngài vừa kêu lớn trong lúc ngủ.”

Hắn ngồi dậy, đầu óc còn mơ hồ với những hình ảnh của những bóng đen và những lời đe dọa trong giấc mơ. “Không… không có gì,” hắn nói, cố gắng trấn tĩnh. “Chỉ là một giấc mơ tồi tệ.”

Gia nhân vẫn không yên tâm, nhìn hắn bằng ánh mắt đầy lo lắng. “Ngài có cần ta gọi đạo sĩ không?"

Hắn rít lên : "Thôi khỏi! Gọi ông ta không khéo ta nằm mơ thấy mình biến thành đầu trâu mặt ngựa."

Bạn đang đọc Họa Quỷ sáng tác bởi thienbinhthientuong

Truyện Họa Quỷ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienbinhthientuong
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.