Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1337 chữ

Buổi chiều, ngày 25 tháng 5.

Link đăng tham gia tình nguyện Hè.

Thông báo về tổ chức học kỳ Hè năm học này.

Báo cáo mất túi máu.

Thông báo đổi phòng học.

Link đăng ký đi hiến máu nhân đạo.

Báo cáo mất thiết bị giảng dạy.

“Gì mà toàn mấy cái tào lao thế này,” Thấy toàn những thông tin không hữu ích, Thiên gào lên.

Thông báo hạn nộp học phí.

“Đây rồi,” cậu nói khi tìm thấy thông tin cậu cần. “thêm một tuần nữa là hết hạn nộp học phí à? Cứ đà này chắc phải gọi cứu trợ sớm thôi.”

Nguyễn Thiên Thiên, với đánh giá của mọi người xung quanh thì cậu là một người rất điềm tĩnh có khả năng tư duy logic tốt . Cậu hiện đang là sinh viên năm thứ hai thuộc khoa IT của trường X và đang sống tại một căn phòng trọ ở tầng 2 có gác lửng khá thoải mái cùng với một người bạn cùng tuổi quen từ lúc nhập học Bình An. Quan hệ của họ khá tốt và rất ăn khớp với nhau trong mọi việc, An học cùng khoa với cậu và hiện đang không có ở nhà.

“Chán quá, chắc lại đi đọc truyện tiếp thôi.”

Cậu nói và bước tới kệ sách với số lượng sách trinh thám áp đảo của mình và chọn lấy một quyển và ngồi đọc. Cậu đặc biệt thích thể loại sách trinh thám từ khi mới học cấp hai và cậu cũng đã đổ khối tiền vào nó. Đọc tiểu thuyết trinh thám giúp câu có được góc nhìn rộng hơn trong nhiều sự việc, học được thêm khả năng tư duy và suy luận logic và cả tâm trí luôn bình tĩnh ở mọi trường hợp. Thật vậy, rất ít khi cậu đánh mất bình tĩnh dù là trường hợp tồi tệ đến thế nào. Từ lâu, cậu đã xem đây là chân ái của cuộc đời mình.

Cạch…

Khoản vài phút sau đó thì đột nhiên có tiếng gõ cửa khá nặng nề, đây là tiếng gõ cửa khá quen thuộc với cậu và cậu biết chắc là bạn của mình đã về.

Tiến lên mở cửa cậu nói: “Về rồi à? Nay có vẻ về sớm hơn bình thường nhỉ.”

Mở cửa ra, Thiên thấy khuôn mặt của cậu bạn mình toát lên tâm trạng không được tốt. “Chắc chắn là vừa cãi nhau với bạn gái, bảo sao nay về sớm thế.” Cậu nghĩ trong khi An bước vào. An thường đi về khá muộn vào những ngày nghỉ như thế này, nhưng bây giờ chỉ mới quá giờ chiều.

“Lại cãi nhau tiếp à, yêu đương gì mà mâu thuẫn mãi vậy?”

“Thôi đừng nhắc nữa, chán đời lắm rồi.” An nói với khuôn mặt xám xịt, như sắp khóc “Tối nay tôi có mời bốn đứa trong nhóm qua đây uống đôi chút. Cậu có muốn tham gia không?”

Bốn người mà An nhắc đến ở đây là Gia Bảo, Minh Nghĩa, Phương Nhi, Ánh Lynn là bạn chung của hai người và cả bốn đều chung khoa với họ ở trường.

Sau một hồi suy nghĩ thì Thiên trả lời: “Chà, tối nay à, chắc không được rồi, tôi có hẹn với thằng Minh đi quán học bài rồi. Chắc hẹn buổi khác vậy. Thêm nữa, tôi mới hiến máu xong không nên uống đâu.”

“Hiến máu à? Cậu có mấy khi tham gia đầu mà, bày đặt lý do. Thôi, sao cũng được.” An trả lời một cách bất cần.

“Rồi, cậu cứ để cửa như bình thường để sáng tôi về sớm, lỡ giờ đó cậu say thì phiền lắm.”

“Hiểu rồi.”

Sau đó họ không nói gì nữa mà tiếp tục làm việc riêng của mình, Thiên thì ngồi đọc tiểu thuyết còn An thì nằm xem điên thoại. “Quả là một ngày bình thường như mọi ngày” Thiên nghĩ.

“Trời, hiến máu chỉ tổ chức trong ngày 23 thôi à? tôi tưởng là nó sẽ kéo dài vài ngày chứ.” An la lên khi biết tinh sốc.

“Hết cứu rồi, thôi thì để lần sau cũng được, hoặc là đăng ký đi tình nguyện Hè tạm cũng được mà.”

“Nên vậy.”

Sau đó họ lại tiếp tục yên lặng.

Cạch…

Lại có tiếng gõ cửa, nhưng lần này có vẻ nhẹ hơn lúc nãy. “Chắc chắn là bọn kia tới rồi.” Thiên nghĩ khi đang tiến tới cánh cửa.

“Hallo,” Lynn nhanh nhảu chào Thiên khi cửa vừa mở ra, “bọn tôi đến rồi đây.”

“Hello.” Bảo, Nghĩa và Nhi đồng loạt chào hỏi.

“Chào mấy đứa,” Thiên đáp lại lời chào và mời mọi người vào trong “Thôi vào đi đã rồi nói chuyện sau.”

Bọn họ đồng loạt đi vào.

“Lynn, vết thương không sao chứ? Tôi xin lỗi chuyện lúc sáng.” Thiên nói với Lynn sau khi cửa đóng lại.

“Đã nói là không sao mà, với đó có phải lỗi của cậu đâu, chỉ là tai nạn nhỏ thôi.”

Vào lúc sáng, khi Thiên và Lynn đang đi học thì đột nhiên cậu bị ai đó lao vào và đụng tiếp vào cô như hai quân domino làm cho cô cũng bị ngã theo và có bị thương một chút ở đầu gối. Vết thương vẫn chưa khô hẳn.

“Mới hiến máu xong mà giờ lại đổ máu rồi, tôi thấy áy náy quá, có gì tới đây tôi bù đắp lại cho cậu sau nhé, Lynn.” Thiên nhìn cô với vẻ mặt đầy hối lỗi.

“Thế thì tôi phải ăn cho cậu sạt nghiệp luôn!” Cô nũng nịu đáp.

“Thôi được rồi, tôi với Nhi có mang theo một chút mồi, hốt được từ quê đem lên sáng nay, cũng rất ngon đấy nhé!” Nghĩa nói và cầm túi đồ ăn đưa lên cho mọi người xem.

“Chà, có vẻ tuyệt đấy, cơ mà về một tuần chỉ đem lên được thế thôi à? Giờ thì, Lynn với Nhi thì chuẩn bị mồi, tôi với Nghĩa đi mua bia với nước. Còn Thiên, cậu chuẩn bị mấy thứ lặt vặt giúp tôi nhé. Cuối cùng là An, chà, có vẻ không khả thi lắm nhỉ, thôi để nó nghỉ ngơi đi, dù gì nó cũng mới bị đá.” Bảo phân chia công việc như một lãnh đạo.

Bảo là người có tố chất lãnh đạo từ nhỏ và được đánh giá cao với trí thông minh và vẻ mặt điển trai của mình. Thật vậy, cậu gần như là trung tâm và là lãnh đạo của nhóm này. Tuy nhiên, cậu có hơi độc miệng, nhưng cả nhóm dường như không để ý lắm.

“À, thực ra thì tối nay tôi không uống với mọi người được, nay mọi người hẹn gấp quá nên tôi đã lỡ hẹn v-” chưa kịp nói hết câu thì Lynn ngắt lời.

“Đi với gái à? Hay là trai vậy?”

“Dạ, tôi đi với Minh, thằng bạn cùng lớp để chạy deadline, thưa cô.”

“À…” Lynn quay mặt đi.

“Lại bận à, đành chịu thôi chứ sao giờ, thế hẹn cậu bữa khác vậy.” Bảo nói và cả đám cũng gật đầu đồng ý.

“Nhớ đừng nhậu quá 12 giờ đêm nhé, lần trước bị phàn nàn một lần rồi đấy, thêm lần nữa chắc bọn này bị đuổi khỏi đây mất.”

“Dạa” 4 người còn lại đồng thanh.

“Thôi giờ tôi chuẩn bị đi đây, mọi người ở lại vui vẻ, hẹn dịp sau. Chào.”

Thiên chào tạm biệt mọi người rồi bước ra khỏi phòng cùng với cặp của mình. Bảo dõi theo bóng lưng của Thiên. Sau khi cánh cửa đóng lại thì những người còn lại cũng đứng dậy làm việc theo sự phân công của Bảo.

“Sắp tới rồi, nó sắp tới rồi…” ý nghĩ đáng sợ này đang lặp đi lặp lại trong tâm trí của một ai đó quanh đây…

Bạn đang đọc Kẻ phân vai sáng tác bởi NgJupiter
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgJupiter
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.