Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1740 chữ

Phần I

5 giờ 25 phút, ngày 26 tháng 5

Giật mình vì tiếng chuông điện thoại vào lúc mặt trời còn chưa ló dạng, anh trực ban cầm điện thoại lên trong tình trạng ngái ngủ. Không thoải mái vì đột nhiên bị gọi dậy ngay lúc này, anh gắt gỏng trả lời điện thoại:

“Alô, cảnh sát quận X nghe.”

Chắc lại là một vụ trộm đột nhập lúc nữa đêm và báo mất cắp đây mà, anh nghĩ khi đang cố gắng dụi mắt. Giọng của một thanh niên khoản hai mươi tuổi vang lên bên tai anh với vẻ đang cố gắng để giữ bình tĩnh:

“A-Alô, có người bị treo cỗ tại số Y đường YY, mong anh cử người đến gấp.”

Như sét đánh ngang tai, anh giật bắn mình và lập tức bừng tỉnh.

“C-Cái gì, treo cổ?”

Như không tin vào tai mình, giọng nói của anh hết sức nghi hoặc. “Treo cổ? Tự sát ư, nếu thế gì họ phải nói là tự sát thay vì bị treo cổ chứ, hay là….” Anh nghỉ trong khi đang cố gắng sát thực thông tin mà mình vừa nghe.

“Vâng, đúng vậy ạ.” Chàng trai bình tĩnh đáp. “Tôi hiểu rồi, trễ nhất là 30 phút nữa tôi sẽ có mặt.” anh nói rồi tắt máy với gương mặt căng thẳng. Cầm điện thoại lên và bấm số, dãy số quen thuộc hiện lên màn hình điện thoại. “Đã lâu lắm rồi mình mới dùng lại dãy số này, treo cổ sao, gần hai năm rồi nhỉ?” anh suy nghĩ trong lúc đang đợi đầu dây bên kia trả lời.

“Alo,” khi đang suy tư, anh giật mình khi đầu dây bên kia trả lời, “lâu lắm rồi cậu mới gọi lại cho tôi đấy, lại có chuyện gì sao?”

“Anh có vẻ biết rỏ nhỉ? Đúng thế, có chút chuyện.”

Thực ra thì anh chỉ gọi đến cho Thanh tra khi anh cảm thấy vụ việc có tính chất không đơn giản. Và ngay bây giờ, anh đang có cảm giác khó chịu khi suy nghĩ về vụ này. Anh và Thanh tra đã làm việc với nhau trong một thời gian khá dài rồi, có thể coi họ là tri kỷ cũng không thành vấn đề. Họ cực kỳ ăn ý và thấu hiểu lẫn nhau.

“Nghe có vẻ nghiêm trọng đấy. Thế, là chuyện gì nào?”

“Treo cổ, đúng vậy, là treo cổ”

“Treo cổ?” anh có thể cảm nhận được sự bối rối của đầu dây bên kia. “Không phải là tự sát sao?”

“Tôi nghĩ là không, nếu là tự sát thì người ta đã gọi là tự sát chứ không dùng từ treo cổ để mô tả nó đâu, ít nhất là treo cổ tự sát. Người ta chỉ nói duy nhất là treo cổ.”

“Tôi hiểu rồi. Tôi đến chỗ anh ngay.” Thanh tra khẩn trương đáp.

Anh rít vào một hơi rồi thở dài “Đúng là một khởi đầu không mấy tốt đẹp. Giờ phải đợi anh ta đến thôi nhỉ.” nói xong, anh đứng dậy vệ sinh cá nhân.

Sau một hồi chờ đợi, cuối cùng thì Thanh tra cũng đã tới, cả hai người cùng đi tới nơi được cho là xảy ra vụ án.

“Bụng anh có vẻ to hơn từ lần cuối ta gặp nhau nhỉ, thưa ngài Thanh tra.” anh trực ban hỏi ông bạn mình bằng giọng trêu chọc khi vừa bước lên và ngồi vào ghế lái phụ.

“Chắc là do dạo này nghỉ ngơi nhiều quá.” Thanh tra đang cố gắng chỉnh sửa mái tóc của mình. “Những lời anh nói lúc nãy nghe cũng có lý đấy, nhưng đừng khẳng định vội, chỉ dựa vào lời nói và cảm nhận của bản thân mà đưa ra kết luận thì có vẻ vội vàng quá không nhỉ?”

“Tôi thấy lập luận của tôi cũng hợp lý mà.” Anh trực ban cố bao biện. “Thực sự thì tôi cũng muốn lôi anh vào vụ này, nghe nói dạo này anh đang khá rảnh rỗi mà, đúng không?”

Thanh tra cười nói: “Chà, lâu rồi bộ não của tôi chưa thực sự được hoạt động, sợ là nó sẽ bị hoen gỉ mất. Chắc là tôi sẽ phải cảm ơn anh sau vụ này. Nhưng vụ này phải đến hiện trường mới kết luận được thực hư như thế nào.”

Vừa lái xe vừa nói chuyện, hai người cuối cùng cũng đã đến vào lúc gần 6 giờ sáng.

Phần II

“A, cảnh sát đến rồi.” Chị reo lên như trút được bớt gánh nặng.

“Xin chào, tôi là cảnh sát Trung và đây là thanh tra Vũ của quận X.” Anh trực ban giới thiệu mình cùng với người bạn đồng hành.

Không đợi người khác đáp lại lời chào của mình, anh trực ban vào trực tiếp vấn đề

“Ai là người đầu tiên phát hiện ra thi thể vậy?”

“Là tôi cùng với ông chủ nhà ở đây ạ,” Thiên đáp “Người đã chết đây là bạn cùng phòng của tôi, tên Trịnh Trần Bình An, tôi cùng với ông chủ nhà phát hiện ra thi thể của cậu ấy ngay lúc trước khi gọi cho anh, lúc đó là 5 giờ 25 phút nhỉ? Tôi và mọi người vẫn giữ nguyên vẹn hiện trường lại và đợi cảnh sát đến.”

“D-Đúng vậy đó.” ông chủ nhà tiếp lời.

“Bình An sao? Số phận không hợp với cái tên chút nào nhỉ.” Anh trực ban thầm nghĩ.

“Cậu ta bình tĩnh thật đấy, chắc là nhờ việc đọc đống tiểu thuyết trinh thám này?” cả hai viên cảnh sát suy đoán sau khi thấy kệ sách với số lượng lớn tiểu thuyết trinh thám ở phía trước.

Sau đó hai viên cảnh sát tra hỏi ba người về hành động của họ, họ thành thật trả lời tất cả nhưng chưa ai đề cập đến suy luận của Thiên trước khi cảnh sát đến. Một khoản im lặng trong lúc hai viên cảnh sát kiểm tra hiên trường.

“Không có dấu vết đột nhập, trừ vết cắt của ông chủ nhà. Thêm nữa là thư tuyệt mệnh để lại trên máy tính thì có vẻ như cậu ấy đã tự sát chăng?” Anh trực ban the thé phát biểu.

“Không phải đâu.”

Thiên tỏ vẻ hơi thất vọng sau khi nghe viên cảnh sát nói. “Chắc do chưa đủ thông tin nhỉ?” Cậu nghĩ. Sau đó cả ba người kể lại suy luận của cậu trước lúc cảnh sát đến. Anh thanh tra liên tục gật gù khi nghe về suy luận của cậu.

“Có lẽ là cậu đã đúng, chúng tôi sẽ xem sét kỹ hơn xung quanh hiện trường, phiền cậu gọi những người có liên quan đến đây giúp tôi.” Anh thanh tra ném ánh nhìn sắc lẻm vào Thiên. “Thêm cả cậu bạn đi học chung với cậu nữa.”

“Tôi hiểu rồi,” hiểu rõ ý nghĩa trong câu nói của viên Thanh tra, Thiên tỏ vẻ hoài nghi khi mình cũng bị nhắm vào, “tôi sẽ gọi thêm người nhà của nạn nhân nữa.”

Thực vậy, trong mắt cảnh sát, Thiên hẳn là người có khả năng gây án cao nhất, cậu có thể ra vào phòng bất cứ lúc nào, kể cả nó bị khóa ở trong hay bên ngoài.

Thu lại ánh nhìn của mình, anh thanh tra quay qua phía người đồng nghiệp của mình

“Được. Còn anh, anh hãy gọi đội khám nghiệm hiện trường lẫn khám nghiệm tử thi đến đây giúp tôi, gọi xong thì hãy phụ tôi đỡ thi thể xuống.”

“Được rồi.” anh trực ban tuân lệnh.

Trong lúc Thiên và anh trực ban thực hiện nhiệm vụ của mình thì viên Thanh tra quay sang phía hai người còn lại.

“Khu nhà của mình có camera không ông nhỉ?” Anh lễ phép hỏi ông chủ nhà.

Ông chủ nhà hơi giật mình khi bị cảnh sát hỏi. Ông là một người nhút nhát, anh nghĩ.

“Không, không có cái nào cả.” ông lí nhí đáp.

“Thật đáng tiếc.” anh thất vọng trả lời và nhìn sang chị hàng xóm của Thiên “Tôi có thể tin vào lời khai của cô chứ? Cô có gì chắc chắn không?”

Như ông chủ nhà, chị cũng hơi giật mình đáp: “Tôi hoàn toàn chắc chắn, thưa thanh tra. Tuy không có bằng chứng cho việc đó nhưng tôi chắc chắn những điều mà mình nói.”

“Được rồi, tôi tin cô.” Anh nhìn thẳng vào mắt của cô rồi khẳng định.

Tội ác được thực hiện bới một trong 5 người bạn của nạn nhân, có hai nữ trong đó, tội ác loại này khó có thể là do phụ nữ thực hiện, họ có thể giết người bạn thân của mình ư, thật khó tin. Nhưng nếu có thì sao, chỉ có tình yêu được chuyển thành lòng thù hận mới khiến người phụ nữ thực hiện được nó. Anh Thanh tra trầm tư.

Thiên và anh trực ban quay trở lại làm cắt đứt mạch suy nghĩ của viên Thanh tra.

“Họ sẽ tới đây sau ít phút nữa.” Thiên và anh trực ban đồng thanh nói.

“Thôi được rồi, giờ thì đỡ thi thể xuống thôi. Còn hai người, hai người khó có thể liên quan đến vụ này, và tôi cũng đã có được hết thông tin cần thiết từ hai người rồi nên hai người có thể tiếp tục công việc của mình.” Thanh tra nói với ông chủ nhà và chị hàng xóm.

“Dạ vâng” họ nói và bước ra khỏi phòng.

Sau đó họ rời đi, ba người còn lại cùng nhau đỡ thi thể xuống.

“Xét theo tình trạng đông cứng của thi thể thì và kinh nghiệm của cá nhân tồi thì có vẻ thời điểm án mạng xảy ra là vào khoản từ 0 giờ 30 đến 3 giờ 30.” Viên thanh tra phát biểu khi kiểm tra thi thể “Còn thời điểm chính sác thì còn phải đợi bên phía khám nghiệm tử thi mới có thể kết luận được.”

Viên thanh tra quay sang Thiên: “Còn nhiều vấn đề tôi muốn hỏi cậu, nhưng đợi những người có liên quan khác đến tôi sẽ hỏi một lần vậy.”

“Nên vậy ạ.” Thiên bình tĩnh đáp.

Bạn đang đọc Kẻ phân vai sáng tác bởi NgJupiter
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgJupiter
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.