Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đế đô

Tiểu thuyết gốc · 1371 chữ

Vậy giờ Học viện không có ai canh giữ à? Gray đáp có chứ, Hiệu phó bây giờ là Bát Tinh, cũng tính là cường giả đủ chấn áp các thế lực rồi. Tô Thần nghe trong câu nói của Gray một điều rất quan trọng: "Bát Tinh." Anh hỏi, "Bát Tinh là cái gì vậy?" Gray nhìn Tô Thần với ánh mắt kỳ quái. "Ta thật sự không hiểu những cái cơ bản như này ngươi còn không biết, tại sao có thể sống tới bây giờ a? Được rồi, Bát Tinh chỉ một định nghĩa trong hệ thống sức mạnh."

Tô Thần vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, chờ đợi câu trả lời. Gray thở dài, rồi bắt đầu giải thích.

Gray liếc nhìn Tô Thần, nhưng ngay sau đó, anh ta chỉ thở dài, giọng điệu lạnh lùng: “Bát Tinh là cấp bậc sức mạnh. Hệ thống của thế giới này từ Nhất Tinh đến Thập Tinh. Nhất Tinh đến Tam Tinh, thường là học đồ. Tam Tinh đến Lục Tinh là những kẻ mạnh thật sự. Thất Tinh đến Bát Tinh đủ để thay đổi cục diện. Cửu Tinh, gần như thần thoại. Và Thập Tinh... là thần.”

Tô Thần khẽ nhíu mày, nghe rõ từng lời Gray nói. Vậy đây là hệ thống sức mạnh cơ bản của thế giới này.

Gray chậm rãi nói tiếp, như một lời nhắc nhở: "Mỗi Tinh đều cần có mana để ngưng tụ Tinh. Mana là năng lượng khởi nguyên, nó là cầu nối giúp liên kết với thiên địa tạo nên những sức mạnh cơ bản nhất." nhưng từ Bát Tinh không ai biết cánh lên nữa Chỉ những cường giả đỉnh cấp mới biết được.

Tô Thần ngồi im lặng trong xe ngựa, đôi mắt lạnh lùng nhìn cảnh vật mờ dần qua cửa sổ. Cuộc đối thoại với Gray dường như đã khép lại, nhưng suy nghĩ về hệ thống sức mạnh trong thế giới này vẫn ám ảnh trong đầu anh.

Cỗ xe lăn bánh qua những con đường trải dài, vượt qua các ngọn đồi và rừng rậm. Thời gian trôi nhanh như gió, và không lâu sau, cảnh vật trước mặt bắt đầu thay đổi. Những tòa tháp cao vút, những bức tường thành đồ sộ dần xuất hiện, bóng tối của hoàng hôn phủ lên Đế Đô một màu trầm mặc.

Khi cỗ xe dừng lại trước cổng thành, Tô Thần bước xuống, ánh mắt không rời khỏi cánh cổng khổng lồ của Đế Đô. Tiếng người, tiếng ngựa và sự ồn ào của một đô thị lớn làm không khí nơi đây như dày đặc hơn. Một thứ cảm giác lạ lẫm nhưng đầy kích thích len lỏi trong tâm trí anh.

Oren nói đừng quên lời hứa của người Grayden Valefor, còn ngươi, Kael Doran, sớm thôi chúng ta sẽ gặp lại, ngươi thật sự rất thú vị. Nói xong, chiếc xe ngựa cũng biến mất dần vào hư không.

Gray và Tô Thần nhìn chiếc xe ngựa dần biến mất nhưng không ai nói gì, vì mỗi người đều có tâm tư riêng. Gray quay đầu đi tiếp cổng, Kaelion lên lưng và nói tiếp: "Chào mừng đến Đế Đô." Gray bước tới, ánh mắt vẫn giữ vẻ lãnh đạm thường trực. "Nơi mà mọi tham vọng và sức mạnh đều tụ hội."

"Vậy giờ chúng ta nên làm gì?" Giọng Tô Thần vang lên, đi theo sau lưng Gray. "Được rồi, trước tiên chúng ta cần chỗ trú chân nghỉ ngơi đã. Mặc dù Học viện khá gần nhưng việc đi học viện bây giờ không phải là lựa chọn tốt. Như ta đã nói, nơi này rất hỗn tạp nên phải cẩn thận nhất có thể, nghĩ ngơi quan sát mấy ngày rồi tính tiếp." Gray vừa nói vừa di chuyển tới cổng thành.

Khi cả hai tiến tới cổng thành, một người canh gác vạm vỡ, mặc bộ giáp sáng loáng, ngăn lại trước khi họ có thể bước qua. Ánh mắt nghiêm nghị của hắn quét qua Tô Thần và Gray. “Này, dừng lại! Các ngươi có giấy thông hành không?” Giọng nói trầm đục vang lên như một tiếng sấm.

Gray điềm tĩnh, không hề tỏ ra lo lắng. Hắn từ từ lấy từ trong túi áo ra hai tấm thiệp mời. Khi nhìn thấy hai cái thiệp này, người lính canh lập tức khép nép, nét mặt chuyển sang vẻ cung kính. “Xin lỗi vì sự thất lễ này, mời hai vị vào,” hắn nói, giọng điệu có phần e dè.

“Chúng tôi là bạn, hãy cho anh ta vào cùng,” Gray nói tiếp, chỉ tay về phía Tô Thần, giọng điệu lạnh lùng nhưng kiên quyết.

“Vâng, vâng!” Người lính canh gật đầu,đứng sang 1 bên với một vẻ hối lỗi. Tô Thần không nói gì, chỉ quan sát những chi tiết xung quanh khi bước qua cổng.

Khi vào bên trong, cảnh tượng của Đế Đô hiện ra trước mắt họ như một bức tranh sống động. Những con phố đông đúc, tiếng rao hàng ồn ào và không khí nhộn nhịp tạo nên một bầu không khí sôi động. Những tòa nhà cao tầng với kiến trúc lộng lẫy vươn lên trời xanh, ánh đèn lung linh từ những cửa tiệm hòa quyện với sắc màu của hoàng hôn.

Khi họ bước tiếp vào sâu trong thành, Tô Thần không thể không để ý đến không khí căng thẳng, như thể có điều gì đang rình rập bên trong những ngóc ngách của Đế Đô. Những người qua lại mang trên mình vẻ mặt lạnh lùng và bí ẩn, và có nhiều ánh mắt dõi theo họ, như thể đang thẩm định giá trị của hai người mới đến.

Giọng Tô Thần vang lên: "Có lẽ chúng ta đang bị theo dõi. Đám người kia có lẽ không bình thường."

"Chúng ta cần tìm một nơi trú chân,” Gray nói, ánh mắt vẫn không rời khỏi những con phố tấp nập.Những góc hẻm tối kệ chúng đi. Đừng làm gì quá đặc biệt, họ sẽ không dám ra tay đâu. Dù sao cái Đế Đô này cũng thuộc Hoàng gia.

"Vậy ngươi có biết nơi nào không?” Tô Thần hỏi, cảm giác khó chịu vì ánh mắt của những người xung quanh. Mỗi bước đi dường như đều có sự quan sát không mời mà đến.

Gray gật đầu, dẫn Tô Thần qua các ngã rẽ. Họ đi qua những quán rượu, tiệm ăn và những khu chợ nhộn nhịp. Mùi hương của các món ăn nướng tỏa ra, hòa quyện cùng với tiếng cười nói của người dân nơi đây. Tô Thần khẽ nhíu mày, không thể nào thích nghi với không khí sôi động này. Mọi thứ đều quá mới lạ.

“Chúng ta đến một quán trọ gần đây,” Gray nói, chỉ vào một tòa nhà gỗ nhỏ nhưng có vẻ chắc chắn. “Nơi này tương đối an toàn. Những người ở đây không thích can thiệp vào chuyện của người khác.”

Họ bước vào quán trọ, và tiếng chuông nhỏ kêu lên báo hiệu sự có mặt của khách. Không gian bên trong ấm cúng, ánh đèn mờ ảo chiếu sáng những bàn ghế gỗ cũ kỹ. Một người phụ nữ lớn tuổi đứng sau quầy bar, nở một nụ cười tươi khi nhìn thấy Gray.

“Chào mừng trở lại, Gray! Đã lâu rồi không thấy ngươi,” bà nói, giọng điệu thân thiện.

“Chào bà, ta cần một phòng cho hai người,” Gray đáp, đưa mắt qua Tô Thần một cách kín đáo. “Ngươi có thể sắp xếp được không?”

“Chắc chắn rồi! Các ngươi cứ lên lầu, phòng số ba,” bà đáp, sau đó quay lại với công việc của mình.

Tô Thần và Gray lên lầu, đi qua những hành lang chật hẹp và ngột ngạt. Cuối cùng, họ dừng lại trước một cánh cửa gỗ cũ, và Gray đẩy cửa vào. Căn phòng đơn giản với một chiếc giường lớn và một cửa sổ nhìn ra phố. Tô Thần tiến vào, nhưng không vội ngồi xuống. Anh đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài.

Bạn đang đọc Khải huyền chi nhân sáng tác bởi khanhdeptrai999
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanhdeptrai999
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.