Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liễu Niệm Từ, bọn hắn bị bắt

Phiên bản Dịch · 1694 chữ

Lúc này, trên bầu trời có một luồng khói đen, ngưng tụ thành một lão yêu.

"Ha ha ha, rốt cuộc ta cũng tóm được các ngươi rồi, thật sự là ông trời ban cho ta cơ duyên lớn lao!"

Lão yêu cầm lấy bọn Tôn Ngộ Không trên tay, cẩn thận quan sát, hắn nhìn tới nhìn lui, "Ơ, mấy tên nhãi này chui vào trong cái mai rùa này từ lúc nào vậy?"

Hắn muốn dùng pháp lực bóp nát cái mai rùa này, mới đầu chỉ dùng sáu phần công lực, mai rùa vẫn không hề sứt mẻ, cuối cùng hắn không ngừng tăng cường pháp lực, dốc toàn lực ra, thế mà vẫn không suy chuyển. Lúc này hắn mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.

Với năng lực hiện tại của hắn căn bản không thể nào mở được cái mai rùa này, hắn cũng chẳng biết nó được làm từ chất liệu gì mà lại cứng đến vậy.

"Đây là bảo bối gì?" Trong ấn tượng của hắn, ít nhất đây cũng là Tiên Thiên thánh khí, phải là Tiên Thiên thánh nhân mới có thể phá vỡ, bằng vào năng lực hiện tại của hắn thì tuyệt đối không thể nào làm được.

Hắn mang bọn Tôn Ngộ Không về động phủ của mình, nhìn chằm chằm vào Tôn Ngộ Không, trong lòng ngứa ngáy khó chịu như bị mèo cào. Hắn vốn định bắt bọn Tôn Ngộ Không cùng Liễu Niệm Từ về để hút tinh khí, giúp cho tu vi của mình đột phá, nhất là nữ nhân kia, tiên căn mạnh mẽ như vậy, nếu hút được nàng, ít nhất hắn có thể đột phá thêm một đại cảnh giới.

Nghĩ đến thôi đã thấy sướng rồi, nếu thật sự có thể đột phá một cảnh giới lớn, từ nay về sau Tam Giới này còn ai là đối thủ của hắn nữa, cho dù là Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn hay là sư phụ của hắn cũng không phải là đối thủ của hắn.

Thế nhưng hiện tại, bảo bối ở ngay trước mắt mà hắn lại không có cách nào nào hưởng dụng, lão yêu vò đầu bứt tai, nghĩ mãi mà không ra cách nào.

Bọn Tôn Ngộ Không trốn trong Bổ Thiên Thạch, không dám ló đầu ra.

"Cô cô, người có biết là yêu quái phương nào không? Không biết là tên quái thai nào mà lợi hại như vậy, con cảm giác tu vi của hắn cao đến mức đáng sợ. Cô cô, người có thể cảm nhận được hắn là tu vi gì không?"

"Vừa rồi ta cảm thấy nguy hiểm, có một luồng khí tức cực kỳ khủng bố ập tới, may mà ngươi nhanh tay nhanh chân, nếu không chúng ta tiêu đời rồi. Ta cảm thấy ít nhất hắn cũng đạt tới cảnh giới Hậu Thiên Thánh Nhân sơ kỳ."

"Ta ở Thiên Đình lâu như vậy, chưa từng gặp vị đại thần nào lợi hại như thế, ta cảm thấy hắn không thua kém gì Thái Thượng Lão Quân. Không biết yêu quái phương nào mà lại lợi hại như vậy."

"Cô cô, nếu không phải cái xác này của con lợi hại, chúng ta tiêu đời thật rồi!"

"Cái gì, cái gì, cái xác? Đây chính là Bổ Thiên Thạch. Là bảo vật mà tỷ tỷ ta ban cho ngươi, muốn phá vỡ Bổ Thiên Thạch này, ít nhất phải là Tiên Thiên Thánh Nhân, hắn không phá nổi đâu, chúng ta cứ yên tâm trốn trong này là được."

Lão yêu lại cầm bọn Tôn Ngộ Không trên tay xem xét.

Tôn Ngộ Không bỗng nhiên lên tiếng:

"Này lão ca, chúng ta nói chuyện chút đi!"

Lão yêu nhìn tên nhãi kỳ quái này, nói: "Ngươi muốn nói gì thì nói."

"Dù sao thì ngươi cũng không làm gì được chúng ta, chi bằng ngươi thả chúng ta ra, chúng ta sẽ nợ ngươi một ân tình, kết giao bằng hữu, có muốn kết bái huynh đệ cũng được."

Lão yêu nghe vậy, ngẫm nghĩ một lúc, quả thật hắn cũng chẳng còn cách nào khác, bèn nói:

"Tôn Đại Thánh, ngươi ra đây, ta thương lượng với ngươi một chuyện, ngươi giao nữ nhân kia cho ta, ta sẽ thả ba người các ngươi ra, còn kết bái huynh đệ với ngươi, thế nào?"

"Muốn đẹp mặt vậy sao, nàng ấy là cô cô của ta, hay là ngươi giao mẹ ngươi cho ta giết chết? Còn có kiểu kết bái huynh đệ như ngươi sao, muốn thì thả hết chúng ta ra."

"Ta mà có mẹ thì đã sớm giao cho ngươi rồi! Ta bận rộn cả buổi trời mà chẳng được chút lợi lộc gì, không được."

Tôn Ngộ Không chẳng buồn để ý đến hắn, yêu quái kia có nói gì thì Tôn Ngộ Không cũng không thèm mở miệng.

Lão yêu thấy Tôn Ngộ Không phớt lờ mình, đành phải đem bọn họ nhốt vào trong Thần Hồn Quán, bên ngoài còn bố trí thêm Thần Hồn Trận. Cho dù bọn Tôn Ngộ Không có chạy ra khỏi Thần Hồn Quán thì bên ngoài vẫn còn Thần Hồn Trận, hắn sẽ lập tức phát hiện ra, thêm một lớp bảo hiểm nữa, vạn nhất bọn Tôn Ngộ Không có muốn chạy trốn cũng là điều không thể.

Bọn Tôn Ngộ Không bị nhốt trong Thần Hồn Quán, cũng không nghĩ ra được cách nào.

Lúc này, lão yêu nằm trên giường, cau mày nhăn trán suy nghĩ, làm cách nào mới có thể lừa được bọn Tôn Ngộ Không ra ngoài đây?

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, dùng vũ lực thì không cần phải bàn tới, chỉ có thể dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ, nhưng phải dụ dỗ thế nào đây?

Dựa theo những gì mà Tôn Ngộ Không đã làm trong những năm qua, tính cách của hắn, cùng với những gì xảy ra sau này, lão yêu đã nghĩ ra một biện pháp.

Tôn Ngộ Không là một tên vô cùng giảo hoạt, muốn dụ hắn ra ngoài thì chỉ có cách chọc giận hắn, chỉ cần hắn kích động, tự mình chui ra ngoài thì hắn sẽ có cơ hội.

Chỉ cần đụng vào chỗ đau của hắn, chọc giận khiến hắn kích động, xem có chút hi vọng nào không?

Mấy ngày sau, lão yêu lại cầm bọn hắn trên tay, nói:

"Đại Thánh, chúng ta nói chuyện chút đi!"

Tôn Ngộ Không đáp: "Nói chuyện với ngươi cái rắm, ta còn chưa biết ngươi là yêu quái phương nào."

"Được rồi, vậy ta nói cho ngươi biết." Hắn làm như thể mình và Tôn Ngộ Không là bạn tốt, bắt đầu tán gẫu.

"Ta là đồ đệ ruột của Thông Thiên Giáo Chủ, tên là Xi Vưu, ngươi có biết Vạn Yêu Trận trong Phong Thần đại chiến chứ? Ta chính là trận tâm của Vạn Yêu Trận đó, còn Tam Tiêu sư tỷ của ta là trận cước, sư phụ ta là người điều khiển toàn cục.

Sau đó, sư bá Nguyên Thủy Thiên Tôn của ta cùng Thái Thượng Lão Quân được hai vị thánh nhân phương Tây giúp đỡ, đã phá vỡ Vạn Yêu Trận của chúng ta. Sau đó sư phụ ta bảo ta trở về Vạn Yêu Vực tiếp tục tu luyện, cho đến tận bây giờ. Ta chú ý ngươi đã lâu rồi.

Như Lai Phật Tổ bây giờ từng bị sư huynh Đa Bảo Đạo Nhân của ta đánh bại, sau đó được hai vị thánh nhân phương Tây thu làm đồ đệ, trở thành Phật.

Quan Âm Bồ Tát bây giờ chính là Từ Hàng Đạo Nhân trước kia, Nhiên Đăng Cổ Phật cũng chính là Nhiên Đăng Đạo Nhân, đều là đồ đệ của nhị sư bá ta.

Đại Thánh, ngươi hãy nói xem ngươi đại chiến với Vô Thiên như thế nào, tại sao không bị chết, lại có thể sống sót trở về?"

"Ta kể cho ngươi nghe cũng được, ta có thể sống sót trở về là nhờ cô cô ta cứu, ta tuyệt đối sẽ không bỏ lại cô cô một mình, nếu không thì thả hết chúng ta ra."

"Thả các ngươi cũng không phải là không được, phải xem ngươi có thể thổi phồng ta vui vẻ hay không đã."

"Được, ngươi muốn nghe gì?"

"Tùy tiện!"

"Này, lão ca, sao tu vi của ngươi lại cao như vậy? Ngươi tu luyện thế nào vậy, dạy ta được không?"

"Ta lười dạy ngươi lắm, ngươi lợi hại như vậy còn cần người khác dạy, ngươi theo sư phụ ngươi học được mấy năm mà đã lợi hại như vậy rồi, còn được phong làm Đấu Chiến Thắng Phật, ngay cả đám đại thần trên Thiên Đình cũng phải e dè ngươi, người ta đều nói ngươi là kẻ thông minh tuyệt đỉnh, không ngờ ngươi lại muốn học lén bản lĩnh của ta, quả nhiên là một tên cáo già."

"Nhưng ta có mấy vấn đề vẫn chưa nghĩ thông."

"Mấy vấn đề gì?"

"Lúc ngươi đại náo Thiên Cung, nhiều đại thần như vậy, tại sao bọn họ không giết ngươi? Ngươi làm thế nào mà thoát được? Còn Như Lai Phật, tại sao lại nhốt ngươi ở Ngũ Hành Sơn, mà không giết ngươi luôn đi? Tại sao lại để ngươi đi Tây Thiên thỉnh kinh? Trên đường đi ngươi gặp phải 81 kiếp nạn, những yêu quái đó đều là tọa kỵ hoặc là đồng tử của tiên nhân trên Thiên Đình."

"Ngươi đường đường là Tề Thiên Đại Thánh, sao có thể bị một đám yêu quái, đồng tử bắt nạt? Trên Thiên Đình nhiều đại thần như vậy mà không ai đánh chết được Vô Thiên sao? Tại sao lại để ngươi, một Đại La Kim Tiên phải đồng quy vu tận với Vô Thiên?"

"Còn cái thứ mà các ngươi chui vào trong đó là cái gì vậy? Sao cứng như vậy?"

Bạn đang đọc Liễu Niệm Từ của Tếu Tếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ikaru
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.