Trò Chuyện
Thấy Trần Xuyên và Bạch Triển Đường đều không lo lắng, Tống Nghị và Lưu Nguyên cũng yên tâm hơn.
Rượu được rót ra, mọi người lại vui vẻ nói cười.
Sau đó, Bạch Triển Đường gọi mấy cô nương trẻ đẹp đến rót rượu.
Trần Xuyên cũng không khách sáo, chọn một cô nương có vóc dáng đẹp nhất, chân dài nhất, trông cũng khá đoan trang, hiền thục. Bạch Triển Đường thì chọn một cô nương mặc áo đỏ, có vẻ như hai người đã quen biết từ trước, ngay khi vừa đến, nữ tử liền ngồi vào trong ngực Bạch Triển Đường, theo sau Lưu Nguyên cùng Tống Nghị cũng riêng phần mình chọn lựa nữ tử, Lưu Nguyên chọn người có ngực lớn nhất, Tống Nghị thì muốn hai người.
Hai người nhìn nhã nhặn, kết quả thật đến nơi này thì tên nào cũng lòi ra bộ mặt lang sói.
"Xuyên công tử, để ta rót rượu cho ngài."
"Ừ."
"Xuyên công tử, để ta gắp thức ăn cho ngài."
"Không cần, ta tự làm được."
Trần Xuyên đưa tay nhận lấy chén rượu từ một nữ tử bên cạnh, Tống Nghị và Lưu Nguyên thấy vậy liền cười lớn.
"Trần huynh, đây không phải ở nhà, không cần câu nệ như vậy, cứ thoải mái như bọn ta này."
"Trần huynh chắc là lần đầu tiên đến đây nên còn chưa quen, không sao, sau này đến thêm vài lần là quen thôi."
Rượu qua ba tuần, thức ăn đã dọn lên, phần lớn mọi người đều đã ngà ngà say, Tống Nghị và Lưu Nguyên sớm đã không giữ được bình tĩnh, ôm ấp các cô nương bên cạnh. Tống Nghị thậm chí còn ôm hẳn hai người, một trái một phải. Thấy Trần Xuyên vẫn giữ ý tứ, không uống rượu, cũng không gần gũi nữ tử, hắn liền lên tiếng khuyên nhủ.
Bạch Triển Đường thì không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn mọi người, cũng giữ ý tứ như Trần Xuyên. Tuy cũng có nữ tử ngồi bên cạnh, nhưng hắn không có hành động gì quá phận.
. . . . .
Thời gian thấm thoắt trôi qua, dần dần, trên lầu bảy chỉ còn lại Trần Xuyên và Bạch Triển Đường.
Tống Nghị và Lưu Nguyên đã không còn ở đây.
Tất nhiên, hai người họ không phải về nhà, mà là đi đến những nơi mà đàn ông thường lui tới sau khi đến chốn ăn chơi.
Những vị khách khác trên lầu bảy cũng gần như đã rời đi hết, chỉ còn lại Trần Xuyên và Bạch Triển Đường là ngoại lệ. Hai cô nương vốn ngồi bên cạnh hai người cũng đã được cho lui xuống.
"Trần huynh hình như không thích các cô nương ở đây lắm."
Bạch Triển Đường nhìn Trần Xuyên, cười nói.
Lúc này, Trần Xuyên đang nhìn ra phía dòng sông Thiếu Dương bên ngoài cửa sổ. Trên sông, đèn đuốc sáng rực, những chiếc thuyền hoa neo đậu san sát, tạo nên một cảnh đẹp lung linh.
"Không phải, chỉ là lần đầu tiên đến nơi này, nên còn hơi lạ lẫm."
Trần Xuyên cười đáp. Hắn không phải là người có bệnh sạch sẽ gì, chỉ là đang có tâm sự, không có tâm trạng để thưởng thức phong hoa tuyết nguyệt, hơn nữa với thân phận hiện tại, hắn cũng không thiếu phụ nữ, nên không có ham muốn quá mãnh liệt.
Bạch Triển Đường nghe vậy chỉ cười, trong lòng không tin lời Trần Xuyên nói. Hắn đến những nơi như thế này không biết bao nhiêu lần, cũng gặp qua không ít người lần đầu đến đây. Những người thực sự có nhu cầu, lần đầu tiên đến đây thường sẽ biểu hiện rất mạnh mẽ, cho dù lúc đầu có giả vờ nghiêm túc, thì sau khi uống vài chén rượu, tửu lượng phát tác, mọi ham muốn cũng sẽ bộc lộ ra ngoài.
Nhưng Trần Xuyên, từ đầu đến cuối vẫn luôn giữ thái độ bình tĩnh, không hề có hành động gì vượt quá giới hạn. Bạch Triển Đường quan sát hắn từ nãy đến giờ, đều thấy rõ.
Những người có biểu hiện như Trần Xuyên, hoặc là có vấn đề, không thích nữ sắc, hoặc là có tính tự chủ cực cao, không để dục vọng lấn át lý trí.
Bạch Triển Đường cho rằng Trần Xuyên thuộc tuýp người thứ hai, trong lòng càng thêm coi trọng hắn.
"À đúng rồi, Bạch huynh, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ, không biết ngươi có cách nào không?"
Trần Xuyên không biết suy nghĩ trong lòng Bạch Triển Đường lúc này, cũng không muốn đoán, thấy thời cơ thích hợp, hắn liền mở lời.
"Chuyện gì vậy? Trần huynh cứ nói, nếu có thể giúp, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức."
Bạch Triển Đường nghe vậy, trong lòng hơi động, có chút bất ngờ nhìn Trần Xuyên. Đây là lần đầu tiên Trần Xuyên mở lời nhờ hắn giúp đỡ. Tất nhiên, hắn rất sẵn lòng giúp Trần Xuyên, dù sao kết giao bạn bè là vậy, ngươi giúp ta, ta giúp ngươi, qua lại như vậy mới có thể thắt chặt mối quan hệ.
"Ta muốn tìm một số công pháp võ học, không biết Bạch huynh có cách nào không?"
Trần Xuyên nói thẳng vào vấn đề.
"Công pháp võ học?"
Bạch Triển Đường có chút bất ngờ. Hắn biết Trần Xuyên có luyện võ, hơn nữa chắc hẳn có thực lực không tầm thường, nếu không thì đã không thể chém chết Sơn Mị, dọa lui yêu quái, nhưng không ngờ Trần Xuyên lại tìm đến hắn để nhờ tìm công pháp võ học.
"Đúng vậy, là công pháp võ học. Về phần tiền bạc thì không cần Bạch huynh phải lo lắng, nếu có cách nào, chỉ cần giúp ta liên lạc là được, ta sẽ trả giá xứng đáng để đổi lấy."
Trần Xuyên nói tiếp.
Công pháp võ học.
Đây là ý nghĩ xuất hiện trong đầu Trần Xuyên từ một tháng nay, khi tu vi của hắn ngày càng cao. Bởi vì theo tu vi tăng lên, hắn càng cảm thấy những công pháp mình đang luyện còn nhiều thiếu sót, dù là Trạm Thung Công hay Thông Lực Quyền, thì phẩm cấp và chất lượng cũng quá thấp.
👉 ĐẨY KIM PHIẾU truyện NHẬN MÃ KHUYẾN MÃI từ 01/01 tới 20/01 (nếu muổn đẩy kp sau ngày này, vui lòng nhắn tin cho mình trước khi đẩy nhé)
👉 Link đẩy kp: https://truyenyy.vip/truyen/lieu-trai-kiem-tien-dich/kim-phieu/
➡ 30kp=10% ➡50kp=15% ➡100kp=25% ➡200kp=30% ➡300kp=35% ➡ 500kp=49%
👉 Đẩy vào mục "đẩy kim phiếu" (Không đẩy trong đề cử) nếu đẩy nhầm thì sẽ không có mã đâu ạ. Và đẩy kp xong đh nhớ bình luận nhắc mình gửi mã nha.
🎯🎯🎯
Mời mọi người xem qua một vài bộ truyện tâm đắc của nhóm (hay không kém bộ này):
👉 Tu Tiên: Khi Ngươi Làm Một Việc Đến Cực Hạn (hơn 1400 chương): https://truyenyy.link/tr/v4qkd0k4
👉 Ta Có Thể Nhìn Thấu Tin Tức Vạn Vật (hơn 900 chương): https://truyenyy.link/tr/24k7y1je
👉 Ta Tại Tu Tiên Giới Có Tài Nhưng Thành Đạt Muộn (hơn 1400 chương): https://truyenyy.link/tr/omp7loxm
Đăng bởi | nhansmall999 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 53 |