Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức Tỉnh Trong Cơn Tuyệt Vọng

Tiểu thuyết gốc · 1122 chữ

Màn đêm bao phủ một cách nặng nề lên cánh rừng tĩnh lặng, nơi ánh sáng mờ nhạt của mặt trăng chỉ đủ soi rọi qua những tán lá thưa thớt. Không gian lạnh lẽo đến rợn người, chỉ có tiếng gió xào xạc và tiếng động nhỏ từ những con vật ẩn mình trong bóng tối. Đôi khi, một tiếng cú kêu vang lên từ xa, hòa cùng âm thanh rền rĩ của gió, khiến nơi đây như bị bao trùm bởi một bầu không khí chết chóc.

Giữa lòng rừng sâu, một người thanh niên nằm bất động trên nền đất lạnh giá, thân thể gầy gò của anh ta run rẩy, đôi tay cố gắng bám chặt lấy mặt đất như thể níu kéo chút sự sống mong manh. Khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt nhắm nghiền, những vết bầm tím và máu khô còn vương trên khắp cơ thể anh như minh chứng cho một trận chiến sinh tử vừa trải qua.

Anh ta không biết mình là ai, tại sao lại ở đây. Đầu óc rối bời như một mớ hỗn độn, chỉ có nỗi đau đang xé toạc từng dây thần kinh là chân thực. Từng hơi thở như dao cắt vào cổ họng, mỗi lần nuốt không khí là mỗi lần đau đớn lan ra toàn cơ thể. Dưới lớp áo rách rưới, một vết thương lớn ở bên sườn đang rỉ máu. Những con kiến nhỏ từ đâu kéo tới, bò quanh vết thương, càng khiến nỗi đau trở nên không thể chịu đựng.

- “Đau... đau quá...”

Giọng anh ta yếu ớt, từng lời thều thào đứt quãng vì hơi thở không đều. Đôi môi khô nứt, có chút máu đọng lại, run rẩy trong từng cử động. Bản năng thúc đẩy anh cố gắng ngẩng đầu lên, nhưng mỗi lần cử động, cơ thể lại như bị hàng ngàn lưỡi dao đâm vào.

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đầu, sắc bén đến mức khiến anh giật mình:

- "CẢNH BÁO! NGUY CƠ SINH TỬ!!"

Đôi mắt khép hờ của anh mở to, hoảng hốt nhìn quanh. Không gian im lặng vẫn bao trùm lấy anh, nhưng cảm giác như mọi thứ đang trở nên đè nén hơn. Những nhịp tim dồn dập, như tiếng trống trận vang lên trong lồng ngực. Từng dây thần kinh trên cơ thể bị kéo căng đến cực hạn, thúc đẩy anh tìm kiếm nguyên nhân của lời cảnh báo.

Dù cơ thể gần như kiệt quệ, nhưng bản năng sinh tồn mạnh mẽ từ đâu đó trỗi dậy, giúp anh lảo đảo đứng dậy. Đôi chân yếu ớt run rẩy, như sắp sụp đổ bất kỳ lúc nào. Trong khoảnh khắc đó, anh nhận ra rằng bản thân đang đứng giữa một trận chiến chưa kết thúc.

Xung quanh vẫn chỉ là bóng tối của cánh rừng tịch mịch, nhưng trong lòng anh cảm nhận rõ ràng có thứ gì đó đang tiến gần. Và rồi, mặt đất bắt đầu rung động.

- "Hệ thống kích hoạt... Đang đồng bộ..."

Trước mắt anh, một khung thông tin mờ ảo xuất hiện, lơ lửng như một cửa sổ trò chơi điện tử. Các dòng chữ màu xanh lóe lên, chạy ngang qua với tốc độ chóng mặt, mang theo những thuật ngữ và ký hiệu khó hiểu. Anh chớp mắt, cố gắng nhìn kỹ hơn, nhưng sự mơ hồ trong tâm trí khiến những dòng chữ trở nên rối loạn, như một cơn ác mộng đầy hỗn loạn.

Từ phía xa, những tiếng bước chân vang lên. Ban đầu còn nhỏ, nhưng càng lúc càng dồn dập. Một cảm giác bất an bao trùm lấy anh.

Trong bóng tối, những bóng người xuất hiện. Chúng mặc trang phục như nhẫn giả, thân hình uyển chuyển và nguy hiểm. Ánh trăng yếu ớt soi rõ băng trán với ký hiệu kỳ lạ mà anh cảm thấy quen thuộc nhưng không thể nhớ nổi. Trước khi anh kịp nghĩ nhiều hơn, một trong số chúng bước tới, giọng lạnh lùng như lưỡi dao cắt ngang:

- “Diệt cỏ phải diệt tận gốc. Nhiệm vụ không cho phép để bất kỳ ai sống sót.”

Câu nói vang lên như sấm đánh ngang tai, khiến toàn bộ cơ thể anh lạnh ngắt. Anh không hiểu lý do tại sao chúng muốn giết mình, nhưng bản năng mách bảo anh: chạy.

Dù vậy, đôi chân anh như đóng băng, không thể nhúc nhích. Trong khoảnh khắc đó, giọng nói lạnh lùng trong đầu lại vang lên:

- "BÁO ĐỘNG!! NGUY CƠ SINH TỬ!! CHỦ ĐỘNG KÍCH HOẠT PHẢN KÍCH!!"

Một luồng sức mạnh lạ lùng đột ngột tràn vào cơ thể anh. Cổ họng căng cứng, như thể có một luồng khí khổng lồ bị nhốt trong đó. Anh không thể kiểm soát được, chỉ biết ngửa đầu lên trời, gầm lớn:

- "Sư Tử Hống"

Âm thanh bùng nổ như tiếng sấm rền, chấn động cả cánh rừng. Sóng xung kích từ âm thanh lan tỏa ra xung quanh, cây cối bị cày nát, mặt đất rung chuyển. Đám nhẫn giả khựng lại, kinh hoàng nhìn sóng âm đang lao tới. Máu từ tai, mắt, và miệng của chúng trào ra, những tiếng hét đau đớn vang lên, nhưng nhanh chóng bị dập tắt bởi sức mạnh của sóng âm.

Khi tiếng rống dừng lại, chỉ còn lại tên cầm đầu vẫn đứng vững, nhưng cơ thể hắn cũng lảo đảo, đôi chân như muốn gục ngã. Xác những kẻ khác nằm la liệt xung quanh, máu loang đỏ cả nền đất.

- “Khốn kiếp! Ta sẽ băm ngươi thành thịt vụn!”

Tên cầm đầu lao tới với tốc độ kinh hoàng, thanh kunai trên tay lóe sáng trong ánh trăng. Chàng thanh niên cố gắng tránh né, nhưng cơ thể đã kiệt quệ. Mũi kunai cắm vào vai, nỗi đau khiến anh hét lên trong câm lặng.

Dù vậy, sự sợ hãi đã chuyển thành phẫn nộ. Với chút sức lực còn lại, anh nắm lấy cổ tay kẻ địch, đẩy hắn ngã xuống đất. Kunai rơi khỏi tay hắn, và anh cầm lấy, đâm mạnh vào ngực hắn không chút do dự.

Những nhát đâm liên tiếp, máu bắn tung tóe. Khi tên nhẫn giả cuối cùng tắt thở, anh ngã xuống, toàn thân run rẩy. Nhìn quanh, xác kẻ địch nằm ngổn ngang, nhưng trong lòng anh chỉ còn lại sự trống rỗng.

Anh không biết mình là ai, sức mạnh này từ đâu, hay lý do những kẻ kia muốn giết mình.

Và rồi, không còn đủ sức lực để suy nghĩ thêm, anh gục xuống đất, bất tỉnh.

Bạn đang đọc Lữ Khách Phản Hệ sáng tác bởi Xiaonanzi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Xiaonanzi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.