Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi môn

Phiên bản Dịch · 1840 chữ

Từ hình ảnh theo dõi bên trong camera, nhìn thấy lại là Hứa Tình đem hộp quà này đưa cho Diệp Hồng Ngư, tâm tình của tôi lập tức trở nên cực kỳ phức tạp.

Thế nào lại là bà ta? Chẳng lẽ Hứa Tình giống như Diệp Thanh Sơn, cũng cực kỳ không chào đón tôi sao?

Thế nhưng trong ấn tượng của tôi, bà ấy là một người phụ nữ cực kỳ dịu dàng hiền lành, không phải kẻ nịnh hót, đối với tôi không có thành kiến gì, hơn nữa Diệp Hồng Ngư cũng cùng tôi nói qua, tuy rằng chỉ gặp qua một hai lần, nhưng mẹ cô ấy vẫn rất thích tôi.

Bất quá dù không hiểu thì không hiểu, tôi cũng nhẹ nhàng thở ra.

Quỷ búp bê này là Hứa Tình đưa cho Diệp Hồng Ngư, vậy liền hợp lý, chí ít có thể chứng minh Diệp Hồng Ngư đối với tôi cũng không có ác ý, cô ấy cũng là cho rằng sợ tôi khó xử, cảm thấy mẹ của mình là có ý tốt mới làm như vậy.

Tôi lần nữa đem ánh mắt tập trung vào trong camera giám sát trên người Hứa Tình, muốn nhìn một chút có thể hay không lại tìm đến cái gì khác manh mối.

Chỉ tiếc bà ta một mực chống dù đen, tôi rất khó quan sát được cử chỉ thần thái của bà ta, cũng không cách nào thông qua cái bóng trên mặt đất để phán đoán, bà ta có phải hay không giống như đêm hôm đó, giống như bị hoàng đại tiên nhập vào thân.

Nhưng có một điều tôi có thể khẳng định, đó chính là Hứa Tình khẳng định có chuyện ẩn ở bên trong, người bình thường coi như có ý nghĩ muốn bảo hộ làn da, buổi chiều cũng sẽ không che dù a.

Bởi vì lúc đó là đêm khuya, tôi muốn đi Diệp gia tìm hiểu không tiện, việc cấp bách là tương kế tựu kế, nhìn một chút phía sau cái này đến cùng là ai đang làm trò quỷ.

Tôi một lần nữa đi tới giường đem pha lê búp bê cầm lên, có tiểu quỷ này ở đây quấy nhiễu tâm thần tôi, tôi đừng nghĩ với việc đi ngủ, trước hết phải đem nó khóa chặt lại đã.

Thủ đoạn bình thường rất khó khống chế lại tiểu quỷ này, trừ phi tôi dùng tâm hung ác đem nó giết đi, nhưng như thế sẽ đả thảo kinh xà.

Đối phó loại này tiểu quỷ, biện pháp tốt nhất, chính là tìm một cái hung linh chân chính lợi hại, đem nó đè áp tiểu quỷ kia, khiến nó sợ hãi, dạng kia không chừng còn có thể thu phục nó.

Mà trên tay của tôi vừa vặn có một đối tượng không có gì thích hợp bằng, đó chính là Đại thanh xà muốn hóa rồng trên Thanh Long sơn kia.

Vốn là tôi chuẩn bị ngày mai bớt chút thời gian, đi cho đầu Đại thanh xà kia phong chính, nhưng nếu sự việc đã như thế này, khẳng định càng nhanh càng tốt.

Cầm pháp khí thiết yếu, mang theo pha lê búp bê, tôi trực tiếp chạy tới Thanh Long sơn.

Khi tôi từng bước một đạp ở trên thềm đá Thanh Long sơn, tim tôi đều nhảy đến cổ.

Lần này so với khuya ngày hôm trước đến còn phải khẩn trương hơn, dù sao hôm qua tôi chính mắt thấy sự lợi hại của người trong quan tài kia, đây không phải là truyền thuyết, là thật có cái kinh khủng đồ chơi ở trong núi sâu.

Đi tới Long Môn khẩu, tôi giống như trước đó, đầu tiên là cúi lạy một cái sơn chủ, sau đó đốt một chiếc đèn dẫn đường, để Đại thanh xà ở bên trong mở cửa ra cho tôi.

Cùng với một tiếng nổ cọt kẹt, Long Môn mở rộng.

Tôi cẩn thận từng li từng tí một bước vào, nhưng mới vừa bước vào một chân, đèn dẫn đường trong tay của tôi đột nhiên lại dập tắt.

Nửa đêm Quỷ thổi đèn, sơn chủ không chào đón tôi?

Tôi vội vàng một chân lui ra, lần nữa tới đến bên ngoài cửa đá.

"Thanh Long sơn chủ, tiểu tử Trần Hoàng Bì, lại tới quấy rầy, không phải đối với ngài bất kính, đây là đúng ước hẹn với Thanh Xà, không thể thất tín. Thanh Long sơn có thể ra thêm một Chân Long, đây cũng là chuyện tốt. Cầu mong sơn chủ có thể cho tôi một cơ hội, để tiểu tử đi vào, nếu có chỗ nào đắc tội, mong rằng nhắc nhở." Tôi thành khẩn ở trước cửa đá nói, nói xong tôi lần nữa đốt một chiếc đèn dẫn đường.

Lần nữa nhấc chân bước vào, nhưng cũng giống vừa rồi, tôi chỉ mới vừa bước vào, đèn dẫn đường trong tay lần nữa bị thổi tắt.

Tôi hồi hộp, suy nghĩ một chút, chẳng lẽ Đại thanh xà này mệnh trung không nên hóa rồng? Vẫn là nói sơn chủ luyến tiếc đầu đại xà giữ cửa này, không muốn tôi giúp nó hóa rồng?

Mặc dù trong lòng buồn bực, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn lui ra.

Thanh Long sơn chủ cao thâm mạt trắc, ngàn năm lưu truyền đều không có bị phá giải mê cục, cái này nhân vật chính, lấy thực lực tôi bây giờ thì không thể nào dám mạnh mẽ xông tới.

Sau khi lui ra ngoài, tôi vừa muốn tiếp tục thỉnh cầu, đột nhiên nhìn thấy Long Môn hiện lên mấy hàng chữ kiểu chữ tiểu triện, có hai hàng vậy mà lại phát ra kim quang.

Người sống chớ vào, người chết chớ táng, âm hồn chớ nhiễu.

Những chữ tiểu triện đang phát sáng, bốn chữ ‘người sống chớ vào’ không có biến hóa, chỉ có tám chữ ‘người chết chớ táng, âm hồn chớ nhiễu’ lại mơ hồ lóe kim quang.

Tôi hơi suy tư, nhưng kịp phản ứng lại, tôi có thể đi vào, nhưng quỷ búp bê trên người của tôi không thể đi vào.

"Đa tạ sơn chủ chỉ đường."

Tôi cung kính nói, sau đó đem pha lê búp bê đặt ở trước cửa đá, một lần nữa đốt lên đèn dẫn đường, lần thứ ba bước vào Long Môn.

Vốn cho rằng lần này sẽ không có vấn đề, vượt quá tôi dự kiến chính là, đèn đuốc lại một lần nữa bị thổi tắt.

Vậy thì quá tà môn, tiểu quỷ cũng đã buông xuống, sơn chủ cũng không nói không cho tôi vào, tại sao lại đem đèn của tôi thổi tắt?

Tôi không thể không lại một lần nữa thối lui đến trước sơn môn, một lần nữa nhìn về phía Long Môn.

Tôi nhìn thấy những chữ còn phát sáng trên Long Môn, bất quá lần này chỉ có bốn chữ đang lóe kim quang: Người chết chớ táng.

Không biết vì sao, thấy cảnh này, bản năng xuất phát từ thân thể tôi, lông tơ bỗng dựng ngược, trong lúc mơ hồ nảy sinh một tia bất an.

Tôi là một người sống, cũng không phải đến Thanh Long sơn táng người chết, vì sao lại xuất hiện dạng này nhắc nhở?

Cái này chỉ có một lời giải thích, trên người của tôi có thi khí, hơn nữa rất nồng nặc, sẽ bị coi lầm như người chết.

Nghĩ đến cái này, tâm tôi đều treo đến cổ họng.

Tôi lập tức ổn định tâm thần, vận động Huyền Dương chi khí, rất nhanh tôi vậy mà thực từ trong thân thể phát giác được một cỗ thi khí.

Cái thi khí này ẩn giấu ở lồng ngực của tôi, tụ trên huyệt Thiên Trung, nếu như tôi không tự tra, thật đúng là không chú ý tới.

Tôi lập tức nghĩ đến trước đó, lúc ở trong tiệm đối phó tiểu quỷ, tôi dùng Trấn Hồn Phù ép nó, kết quả ngực truyền đến một hồi đau.

Tôi vốn cho rằng kia là đơn thuần phản phệ, hiện tại xem ra so với trong tưởng tượng của tôi còn nghiêm trọng hơn.

Nếu như đoán không sai, chủ nhân tiểu quỷ này không phải dùng máu tươi nuôi nó, mà đúng là dùng thi khí!

Hơn nữa cái thi khí này vậy mà giấu ở trong cơ thể tôi, nếu như không phải bị Thanh Long sơn chủ nhắc nhở phát hiện, hậu hoạn vô tận, hơi không cẩn thận, thậm chí có thể lấy mệnh của tôi!

Thi là một đồ vật cực kỳ quỷ dị, trên lý thuyết mà nói đúng không hẳn tồn tại, nó không vào sáu đạo, bản thân cũng không có linh trí.

Nhưng thiên hạ rộng lớn không thiếu cái lạ, trong lịch sử cũng xuất hiện qua không ít các sự kiện cương thi hại người như Hạn Bạt, Hậu Khanh, Doanh Câu, Tướng Thần, cũng có một chút thầy phong thủy tà thuật biết chút luyện hóa thi thể.

Bất quá dùng thi khí đả thương người, vậy thì có chút thiên phương dạ đàm, bởi vì thi khí rất khó chịu khống chế.

Nhưng ông nội từng nói qua cho tôi một môn phái quỷ dị tên là Bát Thi, Bát Thi môn chưa từng tham gia bất kỳ buổi tụ hội nào của phong thuỷ giới, thậm chí thầy phong thủy biết nó tồn tại cũng không nhiều.

Nhưng tuyệt đối không thể khinh thường Bát Thi môn này, ông nội từng nói bản lĩnh khống thi của bọn chúng đã đạt mức xuất thần nhập hóa, hơn nữa truyền nữ không truyền nam, là một môn phái cực kỳ thần bí, cũng may bọn họ không nhập thế, chỉ hoạt động trong nhóm nhỏ, cũng không thấy truyền ra ngoài có sự việc người Bát Thi môn khống thi đả thương người.

Tôi tê cả da đầu, nếu như tiểu quỷ này là do người Bát Thi môn dùng để đối phó tôi, vậy liền phiền phức lớn rồi.

Tôi một bên khu trừ thi khí trên ngực, một bên lặng lẽ quay đầu nhìn lại, bởi vì liền xem như người của Bát Thi môn, muốn dùng thi khí đả thương người, cũng phải trong phạm vi nhất định, tôi hoài nghi người này trước đó vẫn trốn ở phụ cận thành phố, hiện tại rất có thể lặng lẽ theo tới rồi.

Thậm chí vừa rồi Thanh Long sơn chủ nhắc nhở người chết chớ táng, không phải nói tôi, mà là nhằm vào hắn!

Rốt cuộc, có thể đem khống thi chi thuật luyện đến xuất thần nhập hóa, cả ngày ở cùng thi thể, thi khí liên hệ, bản thân cũng có thể nói là nửa người nửa thi.

Bạn đang đọc Ma y thần tế (Trần Hoàng Bì) của Nhất Cử Thành Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy11607142
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.